Trang chủ Mõ Làng Ông Hồ Ngọc Nhuận đang chơi trò mị dân, lừa bịp

Ông Hồ Ngọc Nhuận đang chơi trò mị dân, lừa bịp

209
0

Ông Hồ Ngọc Nhuận đang chơi trò mị dân, lừa bịp

Sau sự kiện có bài viết của ông Lê Hiếu Đằng khi ông này đang nằm trên dường bệnh và trên các trang mạng loan báo tin ông có ý định thành lập cái gọi là “Đảng Dân chủ xã hội” với những thành viên tham gia thì cái tên của ông Hồ Ngọc Nhuận, Nguyên Giám đốc chánh trị chủ bút nhật báo Tin Sáng; Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP Hồ Chí Minh; Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam cũng là nhân vật được người ta biết đến nhiều. Cũng giống như ông Lê Hiếu Đằng, ông Hồ Ngọc Nhuận là một người từng  nhiều năm làm công tác mặt trận và hiện tại ông đang đương nhiệm trên chức vụ là Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP Hồ Chí Minh; Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam …Chính với lí do này nên khi những thông tin loan báo việc ông Nhuận tham gia “Đảng Dân chủ xã hội” với ông Lê Hiếu Đằng nên người ta cho hành động của ông Nhuận thể hiện phần nào tư tưởng phá xiềng….

Ban đầu thì khi nghe những người khác nói về ông thì tôi thực sự không tin lắm, thậm chí tôi còn cho người ta bịa đặt nói xấu ông nhưng khi nge ông trả lời Phóng vấn PV Mặc Lâm – Đài RFA với nhan đề bài phóng vấn: “Đã đến lúc “phá xiềng”!” và chính ông viết một bài đăng trên www.boxitvn.net, ở chuyên mục Lên Tiếng‎ với nhan đề Phá xiềng thì tôi thực sự người ta không vu vạ cho ông. Ông thực sự đã có những sự phá xiềng, đảo chính cái lí tưởng mà ông theo đuổi, ông thực sự đã đi theo người anh Lê Hiếu Đằng và biến mình thành một kẻ  ngoại đạo trong vai trò là  một cán bộ nhà  nước, một đảng viên Đảng Cộng sản…

Để lí giải và cổ súy cho hành động được coi là hành động “phá xiềng” của mình, ông Nhuận cho rằng: “Vận hội mới cho nước nhà đã đến… ” Bản thân ông Nhuận là người từng công tác nhiều năm tại Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP Hồ Chí Minh và là một đảng viên Cộng sản nên việc nhận định vận hội cùng những những thách thức trong phát triển kinh tế và đi lên của dân tộc vốn quá quen thuộc và không có gì lạ lẫm. Có điều cái vận  hội mà ông đề cập ở đây không phải là những cơ hội  hội nhập, làm ăn, quan hệ thương mại với các quốc gia trên thế giới cùng những mối quan hệ mang tính đối tác chiến lược mà ông đang hướng đến việc ra đời, hình thành một chính đảng mà bản thân ông cũng nằm  trong các thành viên đi vận động. Ông viết: “Một chính đảng mới đang được vận động hình thành, với tên gọi tạm là Đảng Dân chủ Xã hội, do ông Lê Hiếu Đằng, một đảng viên cộng sản với 45 tuổi đảng, khởi xướng.” Thực là chuyện hết sức nực cười, trong khi nhân dân và lịch sử đã chọn việc ra đời và tồn tại duy nhất của  của Đảng Cộng sản như một tất yếu lịch sử thì việc hành động kêu goi và thành lập các chính đảng đối lập, tồn tại song song với đảng cộng sản là chuyện khó mà chấp nhận. Chưa kể Hiến pháp năm 1992 và rất nhiều văn bản pháp luật của nhà nước đều không cho phép việc thành lập các chính đảng mới. Thậm chí, những văn bản luật hiện hành  còn xem việc trái với pháp luật và những người có ý đồ đó còn bị bắt và xét xử với tội danh: “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” được quy định tại điều 79 Bộ Luật hình sự nước CHXHCN Việt Nam. Và cũng khó tin khi ông Nhuận đã đưa chính những dòng mà lịch sử đã từng diễn tả về sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 03.02.1930 để ví von, áp đặt và dành những lời có cánh cho cái gọi là “Đảng mới Dân chủ Xã hội”: “Đảng mới Dân chủ Xã hội là một đột phá khẩu lịch sử, cho nước tràn bờ, cho muôn người Việt Nam đứng dậy phá xiềng, vươn vai thành Phù Đổng, chống lại nội tặc, ngoại thù, cứu nước cứu dân và cứu cả chính mình. Đảng mới Dân chủ Xã hội chủ trương xây dựng một chế độ dân chủ thật, một đời sống tự do thật, một xã hội công bằng thật, đối lập với đảng cộng sản chuyên quyền chủ trương xây dựng một chế độ xã hội chủ nghĩa muôn vạn lần dân chủ láo, trên nền móng cướp đoạt mọi quyền cơ bản của người dân.” Cũng nói thêm với ông Nhuận vào năm 1930 khi Đảng Cộng sản thành lập cũng là giai đoạn mà các Đảng chính trị trước đó lần lượt tự nguyện rời khỏi chính trường và lần lượt tan rã do không đáp ứng được những yêu cầu cũng như sứ mệnh lịch sử giao phó và gửi gắm. Với tính tiên phong của mình, ngay từ  những tổ chức tiền thân của mình Đảng Cộng sản  đã chứng minh được năng lực lãnh đạo và tập hợp quần chúng nhân dân và đủ sức trở thành một lực lượng lãnh đạo toàn xã hội giải quyết những nhiệm vụ mà lịch sử dân tộc yêu cầu. Cái mà ông Nhuận hay ông Đằng gọi là “Đảng Dân chủ xã hội” ấy thực sự chưa có một cái nền tảng chính thức cho sự ra đời, chưa kể hệ thống pháp luật hiện tại chỉ công nhận mỗi vai trò của  Đảng Cộng sản, không chấp nhận chính đảng nào khác hoạt động trên lãnh thổ Việt Nam. Mặt khác, hiện tại Đảng Cộng sản Việt Nam đang đang làm tốt vai trò của mình, được người dân ủng hộ và suy tôn với hai từ Đảng ta. Cái mà ông Nhuận cho là “…một đột phá khẩu lịch sử, cho nước tràn bờ, cho muôn người Việt Nam đứng dậy phá xiềng..” suy cho cùng đó là sự ngộ nhận của những kẻ mang căn bệnh hoang tưởng chính trị. Họ không hiểu gì về những yếu tố để cho ra đời một chính đảng và họ càng thể hiện mình là những kẻ xem thường, bất chấp quy định của pháp luật. Với hai yếu tố này thì thực sự nếu “Đảng dân chủ xã hội có được thành lập chui trên lãnh thổ Việt Nam hoặc được thành lập tại hải ngoại thì chúng ta cũng nghi ngờ về năng lực cũng như uy tín của những kẻ đứng đâu,
sáng lập như vậy. Liệu một quốc  gia nào, địa phương nào dám cho những kẻ  bất chấp pháp luật như thế này trú chân trên lãnh thổ chính mình.

Chưa hết, từ những sự hoang tưởng ở cấp độ thấp thì ông Nhuận cũng làm nên những điều nghi hoặc về chính tư duy và nhãn quan chính ông. Ông lớn tiếng cho rằng: “Tổ tiên nòi giống đang ủng hộ, cỗ võ sự ra đời của Đảng Dân chủ Xã hội mới“. Ai đang ủng hộ họ, ông Nhuận cho đó là “Tổ tiên nòi giống”. Xem qua số lượng những người tham gia cái gọi là Đảng dân chủ xã hội mà ông cũng là người sáng lập chỉ lèo tèo có vài người, phạm vi hoạt động chủ yếu là Tp Hồ Chí Minh, có chăng mối liên hệ của họ cũng hạn hữu trong khu vực sinh sống và làm việc. Ấy vậy mà ông lại cho rằng tổ tiên nòi giống đang ủng hộ họ. Khi nghe ông nói như vậy tôi tự hỏi những kẻ  cùng ý định và suy nghĩ kiểu viễn vông như ông là ai, làm cách gì mà ông có được mối liên hệ ấy. Phải chăng từ lâu ông chỉ thác gửi phần xác thịt nơi dương thế này. Từ những sự ngộ nhận cấp độ cao ấy, ông Nhuận đưa ra một mớ những điều luận giải mang hơi hướng những thứ thuộc về thế giới âm thế với những oan hồn biết nói. Và cũng thật bất ngờ khi chính trong bài viết này ông Nhuận tự sắm cho mình một cái vai trò cũng rất hoàng tráng, ông gọi những người sẽ  ủng hộ và tham gia cái gọi là Đảng dân chủ xã hội của ông la những “người bạn”. Trong cách nói ấy ông hiện lên như một vị lãnh tụ, người nắm giữ mối liên hệ giữa những người bạn với Đảng của ông. Và ông đã hô hào, kêu gọi: “Vong linh hàng vạn thanh niên nam nữ tuổi hai mươi, không phân biệt giới tuyến, nguồn gốc xuất thân, trong mọi thời kỳ tình huống quốc biến đã ngã xuống để toàn dân đứng thẳng làm người tự do độc lập, đang ủng hộ các bạn. Hàng vạn gia đình nạn nhân các đợt cải cách, cải tạo đang ủng hộ các bạn. Hàng vạn gia đình nạn nhân chết tức chết tưởi, trên biển trên bờ, khổ nhục ê chề hơn cả cái chết trên đường vượt biên … đang ủng hộ các bạn. Toàn thể nông dân đang ủng hộ các bạn. Và các thế hệ con cháu nông dân bị cắt đứt quá khứ vì bị cướp quyền thừa kế ruộng đất, bị cắt đứt tương lai vì bị tước quyền sở hữu trên mảnh đất ông cha nhiều đời gầy dựng để lại, đang thúc giục các bạn. Lực lượng các anh chị em công nhân bị buộc vào các “công đoàn vàng”, tối mặt làm công rẻ mạt cho các tập đoàn nhà nước câu kết với các tập đoàn nước ngoài mà không được có tiếng nói, đang ủng hộ các bạn. Các ngư dân và gia đình các ngư dân nước ta bị bọn phỉ Bắc Kinh rượt đuổi, bắt bớ, làm nhục ở Biển Đông đang giục giã các bạn. Hàng hàng lớp lớp học sinh sinh viên mong muốn được thật sự “mở mang dân trí để chấn hưng dân khí”, thay cho một hệ thống giáo dục ngu dân, đang khẩn thiết kêu gọi các bạn. Các nhà kinh doanh, những người dân làm ăn lương thiện, hàng ngũ trí thức, nghệ nhân, văn nghệ sĩ, báo chí trên cả nước khát khao tự do tư tưởng, sáng tác, tự do kinh doanh, tự do làm báo, tự do bày tỏ ý kiến, đang hối thúc các bạn. Các chức sắc và nam nữ tín đồ các tôn giáo đang khao khát tự do hành đạo cứu thế độ người đang mong chờ các bạn…”

Dường như trong những lời  hô hào của mình, ông Nhuận như một giáo chủ một  tôn giáo mới thành lập với những phép nhiệm màu và quyền năng riêng có. ông có được quyền năng để hiểu mọi chuyện….Nhưng đọc vào mới biết, những điều ông đang nói ấy đều là những mặt trái xã hội hôm nay và đó cũng chỉ là một góc khuất, một góc rất  nhỏ trong đời sống xã hội hôm nay. Ông Nhuận nhìn vào những hố đen ấy những mong sẽ làm cho những người mà ông gọi là những người bạn chuyển đổi tư tưởng và theo ông nhưng ngay từ đầu ông đã sai bởi xã hội hôm nay luôn hiện diện một cách toàn diện và họ cũng hiểu được điều ấy, Bản thân những điều ông nói không thể nào đánh lừa, mị dân được họ. Họ biết điều đó trong khi chính ông đánh giá hơi thấp họ. 

Và từ những lí luận rẻ tiền và hở sườn ấy, ông Nhuận đứng dậy hô hào, kêu gọi hùng hồn, nào là những “đồng bào bị lấy mất mọi thứ tự do, dù là cơ bản nhất” rồi những “đảng viên cộng sản thật sự yêu nước, từng cả đời dấn thân đấu tranh vì lý tưởng độc lập Tổ Quốc, tự do dân chủ và nhân đạo, nhưng ngày càng nhận thấy đã bị đảng mình phản bội, mà số này là rất đông, hãy mạnh dạn dứt khoát đứng vào hàng ngũ Đảng Dân chủ Xã hội mới..” Đến đây tôi thực sự tội nghiệp cùng sự bất lực của chính những kẻ như ôngh. Ông hô hào mọi người cùng đứng lên “tranh đấu” cùng ông  trong khi ông không hiểu mọi người cần gì. Ông cứ nói và mọi người nghe không là tùy. Thân phận ông bây giờ không khác  gì con gà vào sớm mai với những tưởng “chính tiếng gáy của mình làm cho bầu trời được sáng“. Ông làm chính trị trong khi trong đầu ông không định hình được những giá trị cơ bản nhất. Ông chỉ nhăm nhăm lợi dụng vào những yếu kém, những mặt trái để tuyên truyền, nói với mục đích làm cho những người nghe ông nói lầm tưởng và có cái nhìn lệch lạc, biến tướng. Nhưng ông đã là kẻ thất bại trong trò chơi mà ông tưởng mình là kẻ khôn ngoan. /.

Nguồn: Mõ làng

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây