Trang chủ Đối tượng Ba và con

Ba và con

216
0
[19/08/2009 6:56:44 PM] Ngày 24/5/2009, co quan An ninh di?u tra( B? Công an) dã kh?i t?, b?t t?m giam Tr?n Hu?nh Duy Th?c, sinh ngày 29/11/1966, T?ng Giám d?c Công ty OCI v? hành vi ch?ng Nhà nu?c du?c quy d?nh t?i Ði?u 88 B? lu?t Hình s?, theo s? phê chu?n c?a Vi?n Ki?m sát Nhân dân T?i cao. Hành vi c?a Tr?n Hu?ng Duy Th?c s? du?c di?u tra, x? lý theo quy d?nh c?a pháp lu?t. ?nh: TTXVN phát

“Ba ơi, ngày mai là ngày của Ba, ngày Chủ Nhật thứ 2 của tháng 6. Và cũng đã 4 năm ba không có ở nhà. Nhưng cũng không sao hết vì con và cả nhà đều tin rằng ngày ba trở về sắp đến rồi….”

*****

Không biết Trần Huỳnh  Duy Thức sẽ nghĩ gì khi đọc những dòng thư của đứa con của anh nhân ngày lễ của Cha 16/06. Bức thư là nỗi lòng của một người con, một người con gái lớn trong gia đình biết lo lắng cho Ba, lo lắng cho gia đình và nên chăng Thức cũng nên cảm ơn cuộc đời này đã cho anh một người con ngoan đến vậy. Ngày Thức bị bắt cũng là thời điểm đánh dấu những khó khăn, khổ ải cho gia đình. Như bé Trâm tâm sự trong thư, nếu trước đây cả gia đình sống trong một cuộc sống đủ đầy và hạnh phuc. Bản thân Thức được ngủ và làm việc trong một căn phòng rộng rãi, thoáng đãng. Cuộc sống đó nay không còn nữa, gia đình Thức đã phải trở về môt căn phòng chật chội, chật đến nỗi đứa con trai anh từng hỏi, nếu anh về thì ngủ ở đâu? Ấy vậy mà gần như toàn bức thư người con gái anh toàn đề cập đến những kỷ niệm, hình ảnh đẹp về anh mà không một chút kêu ca, oán hờn. Theo lẽ thường, với những đứa trẻ cha mẹ đã trở thành điểm tựa, là kho tự điển sống để chúng học hỏi và vươn lên nhưng đứa con gái của Thức hình như đã sắm cho mình một cái vai ngược lại. Bé Trâm không suy sụp hoàn toàn sau khi người ba của em bị bắt, em vẫn kiên cường, vẫn tự dặn lòng mình không được khóc để đứa em không khóc và không để ba mình lo lắng. Và những điều em nghĩ, em ý thức được lớn hơn những gì tuổi em mang trên mình.

Ba và con

Bé Trâm không trách anh. Bé cũng không chút nghi hoặc về những gì người cha của mình làm dù rằng chính em biết chính nó là nguyên nhân khiến ba của mình vào tù. Đó cũng là điều hạnh phúc nhất mà Thức có được.

Hi vọng rằng, với tình thương bao la, sự cảm thông của đứa con yêu Thức sẽ có được những bước đi đúng, dám đối diện với những gì mình làm và “hoàn lương” thực sự để xứng đáng với niềm tin yêu của con gái!

  (Bức thư: http://bolapquechoa.blogspot.com/2013/06/thu-cua-con-gai-tran-huynh-duy-thuc.html)

Nguồn: Mõ làng