Trang Việt ngữ của đài RFA hôm 20-10-2020 đăng bài Tù nhân lương tâm Nguyễn Bắc Truyển được trao giải Stefanus. Trong đó có đoạn viết:
“Tổ chức Stefanus Alliance International của Na Uy hôm 20 tháng 10 thông báo trao giải thưởng Stefanus 2020 cho Tù Nhân Lương Tâm Nguyễn Bắc Truyển. Ông Ed Brown, Tổng Thư Ký của Liên Minh Quốc Tế Stefanus (Stefanus Alliance International) chia sẻ với Đài Á Châu Tự Do qua điện thoại rằng Giải thưởng Stefanus được trao cho những cá nhân đã thể hiện lòng dũng cảm và cống hiến thúc đẩy quyền tự do tôn giáo và tín ngưỡng, cũng như các quyền con người khác ở nhiều nơi trên khắp thế giới”.
Sự quái gở của vụ việc này là tâng bốc một tên tội phạm nghiêm trọng. Vì những hành động cố tình vi phạm các quy định của Bộ luật hình sự của Việt Nam – một quốc gia độc lập có chủ quyền, hắn đã bị tòa án tuyên án và bản án có hiệu lực pháp lý. Vinh danh một tên tội phạm chống phá Việt Nam là một hành động can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của một quốc gia. Sự quái gở thứ hai là khái niệm „tù nhân lương tâm“. Cách gọi này là một phát minh xuất phát từ phương thức thực hiện chiến tranh tâm lý và là một sự đánh tráo khái niệm. Ở Việt Nam và ở bất kỳ quốc gia nào khác, không có ai bị trừng phạt vì lương tâm, vì quan điểm chính trị. Ở Việt Nam, chỉ có những hành động cụ thể và phát biểu nguy hiểm làm tổn hại đến lợi ích của người dân và chế độ mới bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Cái khái niệm mơ hồ „tù nhân lương tâm“ này chỉ có thể khích lệ được những kẻ mê muội vì đã ăn phải „bả“ của các thế lực thiếu thiện chí hay thù địch với Việt Nam.
Bàn luận về việc phạm phát “giải thưởng nhân quyền” của phương Tây, tôi đã có bài phân tích mang tên Về một “giải thưởng” khó hiểu, đăng hôm 27-04-2017 trên Báo Nhân Dân trong mục Bình luận – Phê phán. Trong đó có đoạn viết:
Đã từ lâu, người phương Tây thừa biết việc trao đủ các loại “giải thưởng nhân quyền” là một phần của các kế hoạch tuyên truyền dưới vỏ bọc vì dân chủ, nhân quyền. Tình trạng trao “giải thưởng nhân quyền” ở CHLB Đức nói riêng và phương Tây nói chung đã đến mức lạm phát. Hằng năm tại CHLB Đức, nhiều thành phố, tổ chức phi chính phủ, trường đại học, nhà xuất bản, đài phát thanh, truyền hình, … vẫn trao “giải thưởng nhân quyền”, và dư luận cho rằng, việc trao giải thưởng chủ yếu nhằm đánh bóng tên tuổi, như là một bộ phận của chiến dịch tự quảng bá, cho nên nhiều người ở CHLB Đức không biết tên của một số tổ chức, nếu tổ chức đó không trao “giải thưởng” và sau đó làm rùm beng!
Với “giải thưởng nhân quyền” cho Nguyễn Bắc Truyển, một lần nữa, một tổ chức ở phương Tây lại dựng một vở tuồng rẻ tiền, nhưng không thể đánh lừa được những người Việt chân chính. Bởi vì Nguyễn Bắc Truyển không hơn không kém là một con thiêu thân do ngoại bang nuôi dưỡng và thí mạng. Nhưng đây là một cơ hội tốt để những cái giẻ rách của truyền thống phương Tây “cháy” hết mình.
Ảnh: minh họa của RFA cho bài đăng hôm 20-10-2020
Đường link của bài đăng trên Báo Nhân Dân đăng ngày27-04-2017:
https://nhandan.com.vn/…/ve-mot-giai-thuong-kho-hieu-291552/
Đường link của bài đăng trên trang Việt ngữ RFA:
https://www.rfa.org/…/prisoner-of-conscience-nguyen-bac-tru…
Hồ Ngọc Thắng
Nguồn: Tre làng