Trong những ngày qua, bên cạnh những lời ngợi ca không hết ý về chiến thắng của dân tộc nhân dịp 45 năm thì vẫn còn đó không ít kẻ chỉ chờ đến thời điểm này để nói những lời khó nghe, thoá mạ và bỉ bôi chiến công và cũng là niềm mong chờ của dân tộc sau 21 năm chia cắt bởi hiệp định Giơ ne vơ…
Lê Công Định (Nguồn: FB)
Theo đó, với những tầng nấc, thái độ khác nhau, đám người thiểu số này có những cách thể hiện riêng. Nhưng mất nết như Lê Cộng Định thì đúng là hiếm gặp xưa nay. Phát biểu trong Hội luận được BBC Việt ngữ tổ chức nhân 45 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, nhà dân chủ từng một lần xộ khám với tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân này cho hay: “”Trong cuộc nội chiến từ 1955 đến 1975, Bắc Việt là kẻ xâm lược và gây nên cuộc chiến nồi da nấu thịt đẫm máu, dưới chiêu bài “chống đế quốc xâm lược, giải phóng dân tộc và thống nhất đất nước”.
Chiêu bài đó có thể lừa được nhiều người tâm trí thấp, nhưng không thể lừa tất cả.
Cuộc xâm lược đó không những vi phạm Hiệp định Paris 1973, mà còn ngược thời gian về trước vi phạm cả Hiệp định Geneva 1954, tức là vi phạm luật pháp quốc tế và cam kết quốc tế.
Điều đó miễn bàn. Mặt khác, qua đó chúng ta có thể thấy rõ rằng người cộng sản chỉ giả vờ hoà giải bằng các thoả thuận và hiệp định, nhưng ngay từ đầu chưa bao giờ họ có ý định đàm phán hoà bình thật sự, mà muốn dùng bản hiệp định để chuẩn bị lực lượng và loại bỏ bớt đối thủ mạnh trên chiến trường, từ đó dùng quân sự để xâm chiếm.”
Những cụm từ như “Nội chiến”, “cuộc xâm lược”, “chiêu bài” đủ cho thấy ông ta đứng về đâu? Tâm thế như thế nào? Và tất cả đã chứng minh rõ ràng cái tâm thế của một kẻ sinh ra trong những năm cuối của cuộc chiến tranh, nhưng được ăn học, nuôi dưỡng tử tế, thành đạt sau này nhưng lại nghĩ về sự hi sinh xương máu của cha anh… Lại càng đáng nói hơn khi anh ta lại được xếp vào hàng có học thức, trình độ, từng là Ls hoạt động chuyên nghiệp hẳn hoi mà lại suy nghĩ đến lệch lạc và mất nết đến độ đó.
Anh ta cho đó là một cuộc xâm lược của chính quyền Miền Bắc đối với Miền Nam được thực hiện bằng chiêu thức “chống đế quốc xâm lược, giải phóng dân tộc và thống nhất đất nước” và trên nền tảng đó anh ta nói rằng đó là một cuộc nội chiến. Có thể với suy nghĩ này, Lê Công Định không phải là kẻ đầu tiên, nhưng cái sự mất nết, vô ơn trong anh ta đã đến đỉnh điểm. Anh ta không hay biết rằng, bản chất của cuộc chiến nó đã gói gọn trong cụm từ đến nay chúng ta vẫn hay nói ra: Chiến tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước; rằng kẻ thù lớn nhất mà dân tộc VN đối diện giai đoạn 1954 – 1975 là Mỹ, còn đám VNCH suy cho cùng chỉ là đám tay sai, lúc vui, hài lòng thì họ có thể giữ, còn không sẽ có đảo chánh xảy ra… Cái số phận của anh em Ngô Đình Diệm ít nhiều cho thấy cái sự thật nhiêu khê, trần trụi đó.
Còn lí do tại sao nhà nước Việt Nam dân chủ Cộng hoà lại thực hiện cuộc chiến tranh chỉ bởi đơn giản đó là nguyện vọng tha thiết của đồng bào cả nước, cách riêng có đồng bào miền Nam… Khái niệm cuộc xâm lược vì thế ngay từ đầu không hề có chỗ đứng…
Và như đã nói ngay từ đầu, cái cách Định nói là có tội lớn với lịch sử, làm biến dạng lịch sử và làm cho những sự hi sinh, đổ máu của tiền nhân… Do đó, thiết nghĩ trên cơ sở chứng minh những điều nói trên là của Định, đã đến lúc có những chế tài lớn hơn… Đó cũng là cách chúng ta tri ân, đối đáp đúng nghĩa với lịch sử. Còn không, nay đây những kẻ như Định sẽ còn nói ngược những điều khác, lớn hơn, nghiêm trọng hơn!
PHƯƠNG NAM
Nguồn: Non sông Việt Nam