Công bằng mà nói trong bối cảnh mà nhà nước, người dân, nhà nhà đang tích cực phòng chống dịch Covid19 với nhiều hành động thiết thực, nhân văn thì những trò phá bĩnh nào đó của một vài kẻ lạc lõng, mất nhân tính sẽ không có nghĩa lý gì. Chúng sẽ nhanh chóng bị lãng quên như chính cái cách mà chúng xuất hiện trên đời này. Nhưng không lẽ chúng nói mà không ai nói gì, và khi đó có thể chúng nghĩ là chúng nói đúng và không ngừng lan truyền, viết ra và đăng tải những thứ không hay ho của mình.
Trong câu chuyện sắp được nói đây, trang Việt nam mới xin được đề cập tới những câu chuyện được trang Thanh niên Công giáo đăng tải thời gian gần đây xung quanh đại dịch Covid19. Và cũng xin được nói luôn, càng trong những thời điểm khó khăn, nguy khốn thế này mà trang này vẫn giở trò chống phá thì không còn điều gì đó để biện hộ cho chúng… Dã tâm, mưu đồ của họ đã lộ rõ và không có gì đó rõ ràng hơn.
Câu chuyện cụ thể được đề cập mới nhất được nói đến xung quanh bài viết được trang này đăng tải. Theo đó, mặc dù không phải là bài viết của trang, được dẫn lại của người khác và có trích nguồn có tên “CỬA KHẨU BIÊN GIỚI VIỆT – TRUNG ĐANG MỞ HAY ĐÓNG?”. Song chính cái cách trang này lải nhải chuyện vì sao, tại sao không đóng cửa biên giới với TQ từ trước đó đã ít nhiều cho thấy tại sao họ không chọn những bài viết, nội dung tích cực hơn để đăng tải mà vẫn phải là những nội dung như thế này?
Bài trên trang Thanh niên Công giáo (Nguồn: FB).
Toàn văn bài viết như sau: “Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa ban hành Chỉ thị số 16/CT-TTg về thực hiện các biện pháp cấp bách phòng, chống dịch COVID-19. Trong đó có yêu cầu tạm thời đóng cửa các cửa khẩu chính, cửa khẩu phụ trên tuyến biên giới với Lào và Campuchia.
Vẫn theo Chỉ thị 16, chính quyền Việt Nam sẽ kiểm soát chặt chẽ việc nhập cảnh qua các cửa khẩu quốc tế trên các tuyến biên giới đường bộ; tất cả người nhập cảnh từ Lào, Campuchia đều phải cách ly tập trung 14 ngày.
Như vậy, cửa khẩu biên giới ở phía Tây và Tây Nam đều buộc phải đóng, còn phía Bắc Trung Quốc thì không cần thiết hay sao?
Liên quan đến việc đóng cửa biên giới với Trung Quốc, từ khi có đại dịch COVID-19 đến nay chưa hề có một quyết định nào của nhà nước Việt Nam nói đến vấn đề “nhạy cảm” này. Trong khi Bắc Hàn và hàng chục quốc gia láng giềng Trung Quốc đã đóng cửa khẩu, ngưng giao thương từ lâu.
Hồi đầu Tháng Một, 2020, báo Người Lao Động dẫn lời ông Thứ trưởng Bộ Y Tế Đỗ Xuân Tuyên đã đề nghị: “Đóng cửa khẩu biên giới, hoặc hạn chế giao lưu đi lại là biện pháp cần thiết để phòng chống dịch viêm phổi cấp”. Thế nhưng ý kiến của Thứ Trưởng Tuyên đã rơi vào quên lãng.
Tại sao chính quyền Việt Nam rất quyết đoán trong việc đóng cửa biên giới với Lào và Campuchia, nhưng lại không dám ra những quyết định tương tự với Trung Quốc?”
Theo dõi bài viết mới hay, bài viết đã đứng trên nền tảng Chỉ thị số 16/CT-TTg về thực hiện các biện pháp cấp bách phòng, chống dịch COVID-19. Trong đó có nội dung: “Yêu cầu tạm thời đóng cửa các cửa khẩu chính, cửa khẩu phụ trên tuyến biên giới với Lào và Campuchia” và trên nền tảng đó họ đặt ra nghi vấn tại sao không đóng cửa biên giới với TQ?
Logic, hình thức vấn đề không còn có gì để nói nếu không nói rằng là hết sức hợp lý. Nhưng cái đáng nói và cũng đáng chê trách trong chuyện này không ngoài việc tại sao họ (tác giả bài viết và cả trang Thanh niên Công giáo) không đặt ra những vấn đề xung quanh quyết sách đó của người đứng đầu Chính phủ? Kiểu như, nếu đóng cửa biên giới với TQ thì sao và không đóng sẽ như thế nào? Cách đi đến tận cùng vấn đề sẽ gợi mở và làm rõ hơn vấn đề được nói đến. Những băn khoăn vì thế sẽ cũng được giải tỏa và nói ra một cách rõ ràng nhất.
Nhưng bài viết đã không làm điều đó, họ chỉ nêu vấn đề và cứ thế kết luận không cần biết những điều xung quanh. Với cách thức đó nên chính họ (nếu vì nguyên nhân hiểu biết) sẽ vẫn mãi quẩn quanh với những ý nghĩ, với những lối nghĩ thiển cận của mình. Song cũng không loại trừ họ thừa sức, dư sức làm điều đó nhưng với mưu đồ định sẵn nên cứ thế “giả vờ ngu” để nói, để giãi bày…
Họ (tác giả bài viết và trang Thanh niên Công giáo) cố tình lãng quên đi rằng: “Họ vẫn tiếp tục diễn trò mà không hiểu rằng, với TQ, chuyện ngăn chặn dịch luôn được ưu tiên bởi đó là nguồn cơn của đại dịch nhưng đừng quên với những công bố, nỗ lực đã thực hiện TQ đã cơ bản chặn đứng những nguy cơ lây lan trên diện rộng. Trong khi đó, mặc dù ưu tiên hàng đầu hiện nay của chúng ta là chống dịch nhưng đừng quên chúng ta không thể không ăn gì cũng có thể chống dịch.
Thực tế chúng ta cần duy trì nền kinh tế dù ở một mức độ chưa phải ở ngưỡng an toàn. Trong đó quan hệ mậu dịch với TQ được ưu tiên hàng đầu, bởi đó cũng là thị trường rộng lớn của những mặt hàng mà chúng ta có thể mạnh và đang trong thời kỳ thu hoạch, xuất bán. Cấm đường biên giới tuyệt đối với TQ lúc này có thể sẽ giúp chúng ta kiểm soát tốt hơn những nguy cơ từ vùng dịch, song đó là giải pháp có tính tạm thời . Cho nên, việc có thể tạm thời chưa đóng các cửa khẩu biên giới với TQ là một quyết định táo bạo để trường kỳ kháng chiến, và để chúng ta không phải kiêu gọi nguồn lực từ bên ngoài khi mà cuộc chiến chống covid19 đang vào giai đoạn gay go và khó khăn nhất…” (theo trang Người Công Giáo).
Và như đã nói nhiều bài viết trước, chuyện đóng cửa biên giới là chuyện không hề khó đối với nhà nước. Nhưng với một vấn đề hệ trọng, liên quan tới quan hệ song phương thì chuyện suy xét được mất luôn là điều được tính đến, cân đong hết sức kỹ lưỡng. Để thực hiện điều này thì cũng chỉ những nhà chức trách, cơ quan chuyên môn bởi chỉ họ mới có đầy đủ nhất những thông tin liên quan. Vậy nên, với những chủ thể khác nếu còn băn khoăn thì nên nêu vấn đề. Hãy đừng để những cách nhìn, góc nhìn âm mưu thế này làm khó mình và làm xấu chính mình…
An Chiến
Nguồn: Việt Nam mới