Trang chủ Diễn đàn dân chủ Thứ đáng sợ hơn dịch bệnh!

Thứ đáng sợ hơn dịch bệnh!

180
0

Thứ đáng sợ hơn dịch bệnh!

Những ngày qua truyền thông, báo chí trong nước và ngay cả Tổ chức Y tế thế giới đều đẩy mạnh chiến dịch chống tin giả, tin tức thổi phồng dịch bệnh Covid 19 để câu view, câu like, bán hàng, thậm chí đôi khi là sự thiếu nhận thức, adua của người dùng Internet. Tuy nhiên, ở Việt Nam còn có những kẻ đáng sợ hơn “dịch bệnh” hay “dịch tin giả” kia – đó là những kẻ luôn rình rập mọi cơ hội, mọi tin tức, mọi sự kiện mà dư luận, cộng đồng mạng chú ý để hướng lái, đánh tráo bản chất sự việc nhằm chống phá Đảng, Nhà nước.

Chúng khai thác tâm lý người dân lo sợ dịch bệnh tràn sang từ Trung Quốc cũng như lo lăng khả năng kiểm soát dịch bệnh lây lan từ chính quyền, nên hô hào, hưởng ứng trào lưu đòi chính phủ phải đóng cửa biên giới với Trung Quốc. Chúng bóp méo quyết định chưa cần, chưa đến lúc phải đóng cửa biên giới  của Chính phủ để tung ra những phân tích kiểu “những gì mà người Việt Nam được nhận cho đến hôm nay từ chính phủ “vì dân” là phải tự quay cuồng chống dịch COVID-19. Chính phủ “vì dân” chống dịch bằng khẩu hiệu và bằng công văn, còn người chịu ảnh hưởng trực tiếp từ các quyết định, các phương án không thể đóng cửa biên giới, ngăn tàu liên vận Việt-Trung vì những hiệp định đã ký lại là người dân”. Trên thực tế, dù có hay không có Hiệp định về biên giới, trong đó quy định quyết định đóng cửa biên giới đột xuất chỉ trong trường hợp thiên tai, dịch bệnh và phải báo trước cho phía Trung Quốc thành việc Chính phủ ta đã bán nước, lệ thuộc vào Trung Quốc, không tự quyết định vận mệnh đất nước, phải xin phép Trung Quốc mới được đóng cửa biên giới…

Giờ đây, thực tế đã chứng minh quyết định hoàn toàn đúng đắn của Nhà nước, chúng ta hoàn toàn kiểm soát được dịch bệnh, kiểm soát được biên giới, bất chấp hàng trăm tin giả tung ra theo ý đồ trên, kiểu cửa khẩu x,y, z đang ùn ùn người Trung Quốc nhập cảnh để chạy dịch, rằng Chính phủ phải lập các khu lưu trú dọc biên giới để nuôi người Trung Quốc theo chỉ lệnh của “thiên triều”. Có thể thấy rõ sự bất lương của chúng khi người dân cả nước đang phải giải cứu nông sản ùn ứ, không xuất khẩu được đi, hàng trăm các xe nông sản đang xếp hàng chờ ở cửa khẩu, bất chấp khó khăn trong việc thông quan do phòng ngừa dịch bệnh…Việc đóng cửa biên giới trong khi Chính phủ còn đang hoàn toàn kiểm soát được tình hình, thì chính người dân chúng lãnh đủ hậu quả. Thế mới thấy, chỉ vì dã tâm “thoát Trung, thân Mỹ” mà đám xưng danh “đấu tranh zân chủ” bất chấp số phận triệu triệu người dân phụ thuộc vào giao thương hai nước, lợi ích từ thị trường tỷ dân kia vì mục tiêu đen tối, kích động người dân hoài nghi, mất tín nhiệm vào Đảng, Chính phủ để chúng có cơ hội “đục nước béo cò”

Còn rất nhiều ví dụ tương tự khác, kiểu như chúng tung ra luận điệu rằng:

– Vì sợ lây lan nên từ địa phương có nhiều đề nghị, không nên chỉ phong tỏa xã Sơn Lôi (huyện Bình Xuyên) mà phải phong tỏa luôn cả tỉnh Vĩnh Phúc như bên Vũ Hán, nội bất xuất, ngoại bất nhập, nhưng từ trên Trung ương Hà Nội lại không cho phát lệnh, sợ dân tình cả nước sẽ xôn xao dẫn đến rối loạn. Bưng bít mãi rồi cuối cùng nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam cũng phải thú nhận đại dịch Vũ Hán từ Tàu đã tràn sang đang bùng nổ tại Vĩnh Phúc”;

– Việc cung cấp đủ khẩu trang là nhiệm vụ của chính quyền, và chính quyền đã không làm tốt việc của mình, khi để thị trường không có khẩu trang cung cấp cho các cơ sở y tế, trong khi đó lại có một lượng lớn khẩu trang được xuất sang Trung quốc. Các cơ sở y tế sẽ phải tự may khẩu trang đến bao giờ? Điều đó phụ thuộc vào lòng tự trọng, và khả năng, trình độ của các quan chức Đảng và Nhà nước;

– Phải giúp một cách trực tiếp như thông qua các tổ chức xã hội dân sự độc lập ở Việt Nam hay qua các tổ chức tôn giáo độc lập để đảm bảo rằng những sự trợ giúp đấy sẽ đến trực tiếp với người dân Việt Nam, chứ không thông qua các tổ chức của Chính phủ Việt Nam hay các tổ chức gọi là ‘cánh tay nối dài’ của Đảng Cộng sản;

– Việt Nam vận động viện trợ hàng hóa trị giá 100.000 USD cứu giúp Trung Quốc mà đến khi cảm ơn cả một danh sách dài tới 21 nước thì Trung Quốc lại không cảm ơn Việt Nam. Chỉ có thể kết luận rằng Trung Quốc không coi Việt Nam là một quốc gia khác, nói trắng ra là “Việt Nam đã là Trung Quốc” hay “Việt Nam đã thuộc về Trung Quốc”

Còn rất nhiều luận điệu xuyên tạc, bóp méo bản chất sự việc trong hàng trăm bài viết kiểu như “Chúng ta được cứu rồi em ạ”, “Vĩnh Phúc có thành như Vũ Hán?” trên trang Dân Làm Báo do Vũ Đông Hà, thành viên Việt tân lập ra, hay “Các cơ sở y tế sẽ phải tự may khẩu trang đến bao giờ?”trên trang Tiếng Dân của Đinh Ngọc Thu – bạn chí cốt với Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh mới ra tù ở Mỹ; hay“Việt Nam giúp, Trung Quốc không cám ơn: Hai sự kiện, chỉ một ý nghĩa!” trên trang Việt Tân… Còn trên các facebook của đám zân chủ trong nước như Thảo Terasa, Nguyễn Chí Tuyến, Trương Văn Dũng…hàng ngày đều sản xuất ra vài cái stt “đâm bị thóc, chọc bị gạo” kiểu tương tự. Qua đó mới thấy, kền kền mãi là kền kền, phản động mãi là phản động, không cái vỏ bọc nào, thủ đoạn nào che giấu được bản chất của họ.

Võ Khánh Linh

Nguồn: Diễn đàn Dân chủ

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây