Trang chủ Luận bàn - Phản biện Thôn Hoành (Đồng Tâm) nào đã được yên…

Thôn Hoành (Đồng Tâm) nào đã được yên…

177
0

Theo ghi nhận, tạm lắng đi một thời gian thì nay đám dân chủ, thảo khấu và những kẻ đang cố tình dựng dậy Đồng Tâm đã lũ lượt kéo nhau về đây. Địa điểm đám này tụ tập chính là tư gia của bà Dư Thị Thành, vợ ông Lê Đình Kình – kẻ c.hủ mưu sự kiện 09/1/2020 vừa qua…

Điểm chung là sau màn thắp hương cho người đã khuất (ông Kình) đám này đã nán laị để gửi cho bà Thành những món quà bằng tiền với mục đích động viên và cổ vũ những người như bà. Đây là điều mà chúng phải bất lực trong những ngày Đồng Tâm bị giới nghiêm sau vụ việc (chúng đã cố gắng quyên qua tài khoản ngân hàng khi không đến được nhưng đã bị bóc mẽ và bị ngân hàng phong toả).

Trong vai của một kẻ khóc thuê, Ls Đặng Đình Mạnh (FBker Manh Dang) đã lặn lội từ Tp Hồ Chí Minh xa xôi đến tại Đồng Tâm. Sau cuộc gặp gã đã viết trên Fb cá nhân:

Thôn Hoành (Đồng Tâm) nào đã được yên...

Ls Đặng Đình Mạnh (trái) bên cạnh bà Dư Thị Thành trong lần đến Đồng Tâm (Nguồn: FB Đặng Đình Mạnh).

TẾT NÀO CHO THÔN HOÀNH

——-//——-

Trong những ngày này, khi dịch cúm nCoV hoành hành, tôi đã thật sự ngại ngần khi nghĩ đến viễn cảnh phải ra sân bay để đi đâu đó. Kể cả khi có mặt ở đấy, thì mới rõ sự ngại ngần không chỉ của riêng mình. Sân bay vắng lắm, số khách chờ chuyến bay chỉ khoảng độ 20 – 30% so với thời gian trước đó.

Nhưng sự có ý trông chờ của thân nhân ông cụ vừa bị giết hại ngay những ngày giáp tết, qua lời nhắn “Bà chờ chú …”, khiến tôi xấu hổ và phải gạt phắt đi ngại ngần toan tính thiệt hơn, an toàn cho bản thân mình để nhờ đặt ngay vé cho chuyến ra Hà Nội.

Tại Hà Nội, một vài đồng nghiệp đã chuyển nhanh cho nhau lời hẹn cùng về Thôn Hoành, nơi cách xa Hà Nội khoảng 40km.

Bầu trời âm u, mưa lất phất, thôn xa ấy trông quá ảm đạm trong buổi chiều lạnh lẽo. Nếu không có những tấm băng rôn đỏ tươi màu máu dăng khẩu hiệu ngang dọc, thì có lẽ không ai biết nơi ấy cũng vừa trải qua những ngày tết âm lịch.

Trước linh vị, trong tiếng nấc của cụ bà, đồng nghiệp chia nhau nén hương thắp tưởng nhớ ông cụ, người đã suốt cuộc đời tin cậy vào những họng súng bắn thẳng vào tim mình.

Đến tận nơi, nghe tận tai, trông tận mắt, sờ tận tay … mới cảm nhận gần đủ những nỗi mất mát, đau thương quá lớn, cả về tinh thần lẫn vật chất của họ, mà chúng tôi xót xa khi chỉ mang đến được cho họ quá ít ỏi điều an ủi. Chỉ là sự cảm thông, sẻ chia tấm lòng thơm thảo của bà con Vườn Rau Lộc Hưng vốn cùng cảnh ngộ “tan cửa, nát nhà”, thay mặt phúng viếng cho đồng nghiệp, sự trợ giúp bé nhỏ về pháp lý của các luật sư từ hai miền nam bắc cho những thân nhân của họ đang khốn khổ trong vòng lao lý và cái nắm tay thật chặt.

Ngày tết, ngày đoàn viên ấm cúng của mọi gia đình người Việt. Nhưng với họ, vĩnh viễn, ngày tết sẽ chỉ nhắc nhở biến cố đau thương mà không ai muốn có trong cuộc đời mình.

Thật sự, bây giờ, có trả lại ngay công lý cho họ thì cũng chẳng còn mấy ý nghĩa, chỉ là giọt nước bỏ biển giữa muôn trùng oan khuất, tổn thương mà họ đang phải chịu đựng, phải chung sống với nó hàng ngày.

Giá như có thể trở lại những giờ khắc trước tiếng súng nổ trong giấc rạng mai ngày 09/01. Giá như, giá như … Nhưng thực tế, chúng ta phải sống trong một thời kỳ không có chỗ dành cho hai từ “Giá như” tồn tại.

Tôi tin ông cụ đã nghe lời khấn trước linh vị “Cụ có sống khôn, thác thiêng thì chỉ đừng phù trợ công lý cho gia đình, cho làng nước. Cụ phải phù trợ công lý cho cả xứ sở này, để không còn ai phải như cụ”.

Thôn Hoành, những ngày không tết”.

……………………………………………………….

Không có nhiều điều để nói trong những điều được viết ra. Nó có ý nghĩa xác nhận, điểm danh sự có mặt của vị Ls này hơn là để nói ra điều gì đó…

Và với những hành vi được xác lập, không quá khó để hiểu rằng mục đích của sự có mặt của những kẻ như Ls Đặng Đình Mạnh không phải là tích cực, tốt lành gì. Chúng đang hiểu rằng, nếu không có mặt, không có những sự động viên bằng hiện vật thì những kẻ như bà Thành sẽ xuôi chèo, đồng thuận với chính quyền. Vấn đề Đồng Tâm khi đó cũng sẽ coi như chấm hết. Do đó, bằng những phương cách khác nhau, chúng đã kêu gọi và cùng nhau về với Đồng Tâm với những món quà trên tay… Và chúng đang hi vọng sẽ núi giữ được bà Dư Thị Thành, người thân gần nhất của ông Lê Đình Kình để tạo dựng ngọn cờ gì đó….

Nhưng, chúng không hiểu rằng điều đó chúng đang làm đã trở nên vô nghĩa lý từ khi ông Kình chết đi.

Bà Thành một người phụ nữ thuần Việt. Ngay từ đầu bà không tham gia vào những toan tính của chồng mình, con trai và những bà con lối xóm thân thuộc của mình. Công việc của bà cũng chỉ là bếp núc, đồng ruộng và chăm sóc con cháu. Nay, bỗng dưng khi thế cuộc đổi thay, những kẻ toan tính, dã tâm đã ý định dựng dậy bà, giao cho bà những nhiệm vụ của “thủ lĩnh” hòng vực dậy phong trào, đảo ngượ cái tình thế hiện nay. Sự việc xem ra khôi hài và hết chỗ nói… Nó cũng ít nhiều cho thấy dù sự việc đã được định đoạt song với đám thảo khấu thì dường như chúng đang cố gắng vớt vát điều gì đó từ sau sự kiện 09/1/2020. Chỉ tiếc, ở Đồng Tâm hiện tại những kẻ đảm đương được “sứ mệnh” của chúng hoặc đã quy tiên hoặc xộ khám…

Và bí quá, chúng đã phải cậy nhợ tới bà Kình (bà Dư Thị Thành)…. Để xem bà Kình có giúp được gì cho chúng trong những ngày sắp tới hay đấy chỉ là cái thùng thu gom tiền vận động từ khắp nơi????

An Chiến

Nguồn: Việt Nam mới

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây