Trang chủ Đối tượng Nguyên Ngọc – lòng vòng và sính Tây

Nguyên Ngọc – lòng vòng và sính Tây

176
0

Hôm 10/11/2019 vừa qua, ông Nguyên Ngọc có trả lời phỏng vấn RFI về sự kiện bức tường Berlin sụp đổ vào năm 1989 trong bài viết: Tường Berlin đổ, trông người mà ngẫm đến ta.
Nguyen Ngoc tra loi phong van.png
Trong bài viết này, phóng viên FRI có hỏi nhận định của ông Nguyên Ngọc về sự kiện bức tường Berlin sụp đổ, đồng thời liên hệ với bối cảnh ở Việt Nam. Trong cuộc phỏng vấn này, ông Nguyên Ngọc đã cho thấy một lối tư duy không rõ ràng, lòng vòng của chính ông. Ông cũng mặc nhiên xem Đảng Cộng sản Việt Nam là một thứ quái thai nguy hại, việc xoá bỏ nó là tất nhiên.
Đây là một quan điểm cực kỳ nguy hiểm của nhà văn đi đầu trong lĩnh vực đấu tranh dân chủ này. Xuyên suốt cuộc phỏng vấn, ông Nguyên Ngọc không hề đưa ra được bất kỳ bằng chứng nào chứng minh cho những quan điểm của ông về việc chủ nghĩa cộng sản “ăn sâu” vào chủ nghĩa yêu nước, cũng như việc người dân Việt Nam đang “mắc nợ” (chữ dùng của Nguyên Ngọc) chủ nghĩa cộng sản.
Tất cả những gì ông Nguyên Ngọc nói là nhắc đi nhắc lại về sự nguy hại của chủ nghĩa cộng sản. Xét về mặt truyền thông, hành động của ông Nguyên Ngọc đem lại hiệu quả truyền thông khá cao, khi ông cứ nhắc đi nhắc lại một mệnh đề và dần dần, người đọc sẽ bị quan điểm của ông ảnh hưởng. Tuy nhiên, với những người có óc phân tích và tỉnh táo, thì những lời của ông Nguyên Ngọc chỉ là những lời nói vô căn cứ, thiếu lập luận, lộn xộn, lòng vòng. Ông Nguyên Ngọc trả lời phỏng vấn không có được cái logic về mặt kết cấu như khi ông viết văn.
Đến khi phóng viên hỏi về chương trình Đổi mới diễn ra năm 1986 mà Đảng Cộng sản Việt Nam đề ra, ông Nguyên Ngọc cũng ngay lập tức “tranh công”.
Ông cho rằng, việc đổi mới này không liên quan gì đến đảng, mà do người dân tự túc làm nên. Điều này thực chất là hành vi đổi trắng thay đen, vì các văn bản liên quan đến chương trình đổi mới của Đảng vẫn còn đó. Ông Nguyên Ngọc không thể chỉ qua một vài câu trả lời phỏng vấn ở RFI mà “cướp công” như thế được.
Trên thực tế, nhờ Đảng đề ra đường lối đổi mới kịp thời vào năm 1986, nên chủ nghĩa xã hội không bị sụp đổ ở Việt Nam như cách chính quyền Đông Đức tàn lụi hay chính quyền Liên Xô tan rã. Đây là một điều đáng khen đối với sự lãnh đạo của Đảng. Thế nhưng, bằng việc khăng khăng cướp công, ông Nguyên Ngọc đã phủ nhận hoàn toàn những nỗ lực đổi mới và phát triển đất nước của Đảng Cộng sản Việt Nam. Lối tư duy của ông Nguyên Ngọc có thể tóm lại trong một câu thế này: Đảng làm cái gì cũng xấu, còn điều tốt đẹp thì chắc chắn không phải Đảng làm. Đây rõ ràng là một lối tư duy độc tài, bảo thủ, chỉ coi mình là đúng.
Thậm chí, đến khi đưa ra một giải pháp cho Việt Nam, ông Nguyên Ngọc cũng chỉ trả lời được chung chung: “Con đường phát triển duy nhất là phải hướng về phương Tây. Phải trở nên văn minh. Sở dĩ Việt Nam mà bị nô lệ là vì Việt Nam quá ư lạc hậu so với đối thủ của mình. Muốn thoát ra khỏi tình trạng thê thảm đó, thì phải hướng về nền văn minh của phương Tây.” Nói vậy, nhưng “văn minh phương Tây” là gì thì ông Nguyên Ngọc không hề nói rõ.
Rõ ràng, đường lối mở cửa mà Đảng đề ra vẫn đang tiếp thu những thành tựu khoa học kỹ thuật phương Tây vào phát triển đất nước và đời sống con người. Người Việt Nam hiện nay có được tự do thông tin, tự do internet, có thể tự lắp ráp ô tô, có bệnh viện, trường học với cơ sở hạ tầng ngày một chất lượng hơn,… Đây chính là cách chính quyền áp dụng văn minh phương Tây vào Việt Nam vậy.
Vậy là, với việc nói lòng vòng, lặp lại, không đưa ra được bất cứ quan điểm hay giải pháp nào cụ thể, bài phỏng vấn của ông Nguyên Ngọc trên RFI cuối cùng lại chỉ như một bài nói chuyện phiếm vỉa hè, cho thấy thái độ khinh thường Đảng Cộng sản và sính Tây của chính ông Nguyên Ngọc. Nói thì ai cũng có thể nói được, cũng giống như chửi Đảng, khinh Đảng thì ai cũng có thể làm được vậy, vì đó là quyền tự do của mỗi người. Nhưng nói xong rồi thì có thể thay đổi đến đâu, xây dựng đến đâu, lại là điều ít người làm được.
Nguồn: Loa phường

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây