“Dân coi thường” là một hiện tượng mà Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng cảnh báo nghiêm khắc đội ngũ cán bộ, đảng viên trong buổi nói chuyện với đảng viên trẻ ngày 27/09/2019.
Câu nói nguyên văn của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước là thế này: “Cứ nghĩ trong cuộc sống mà xem, có những người có thiếu thốn gì đâu, nhưng tham thế, chưa làm cái gì đã nghĩ đến chấm mút. Nói nhỏ là chấm mút, nói to là vi phạm pháp luật, không còn xứng đáng là đảng viên, dân coi thường”.
Đừng đi vào “vết xe đổ”
Ông bà ta đã đúc kết một điều rằng người giàu rất được coi trọng. Trong quan niệm của người xưa về ngũ phúc thì chữ “phú” đứng hàng đầu “phú, quý, thọ, khang, ninh”, “Bần tiện vô nhân vấn, phú quý đa nhân hội” nghĩa là nghèo khổ không ai hỏi, giàu có nhiều người tìm. Ngoài ra còn có câu “còn bạc, còn tiền còn đệ tử/ Hết cơm, hết rượu hết ông tôi”; “Vai mang túi bạc kè kè/ Nói phải, nói trái người nghe rầm rầm”… Nhìn chung, người giàu thường là những người có trí tuệ để tổ chức sản xuất kinh doanh, cho nên tục ngữ mới có câu: “Một người lo bằng một kho người làm”. Quan niệm dân gian này đến ngày nay vẫn còn thấy đúng và rất phù hợp với đánh giá của Chủ nghĩa Mác-Lênin về vai trò của khoa học, trí tuệ.
Chương trình Quốc gia khởi nghiệp do Chính phủ phát động cũng nhằm tạo ra cơ hội để mọi người cùng làm giàu. Mục tiêu chung của đất nước là xây dựng một xã hội “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”. Dân có giàu thì nước mới mạnh, chân lý đơn giản ấy, cũng phải trải qua một quá trình đấu tranh tư tưởng đầy gian nan mới đạt được sự đồng thuận sâu sắc trong xã hội. Vì thế mà chúng ta mới ra được Nghị quyết Trung ương 5, khóa XII của Đảng về phát triển kinh tế tư nhân trở thành động lực quan trọng của nền kinh tế.
Người Việt Nam ai cũng thấu nghèo không phải là cái tội nhưng nó là yếu, là nỗi nhục. Cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã tâm sự với thanh niên, sinh viên: “Sứ mệnh của thế hệ chúng tôi là rửa nỗi nhục mất nước. Bây giờ có hòa bình, độc lập, thống nhất đất nước rồi, sứ mệnh của thế hệ các bạn là rửa nỗi nhục nước nghèo; đưa đất nước giàu mạnh sánh vai cùng các cường quốc năm châu”.
Nhưng, trong khi khuyến khích cả xã hội làm giàu thì chúng ta vẫn phải cảnh giác với sự làm giàu của đội ngũ cán bộ, công chức tự diễn biến, tự chuyển hóa, suy thoái về mặt đạo đức. Từ cổ chí kim, ông bà ta vẫn luôn căm ghét “tham quan ô lại”. Người dân thuộc mọi thành phần kinh tế có thể làm bất cứ điều gì để giàu nếu pháp luật không cấm, nhưng cán bộ, công chức thì không được phép lách luật làm giàu bằng mọi giá. Đã là cán bộ, đảng viên thì phải thấm thía lời dạy của Bác Hồ: “Vào Đảng không phải để làm quan, phát tài”. Những người có chức, có quyền mà chỉ lo làm giàu cho bản thân thì rất dễ “buôn ô bán lọng”, ngày nay gọi là “thị trường chạy chức, chạy quyền”. Đây là nguy cơ gây ra bất công, bất ổn xã hội, thậm chí ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn vong của đất nước, của Đảng và chế độ.
Hiện tượng cán bộ có chức, có quyền “chấm mút” không chỉ khiến “dân coi thường” mà còn gây nên hiện tượng phân hóa giàu nghèo ngày càng sâu sắc. Đây là tâm sự đau đáu của người đứng đầu Đảng và Nhà nước ta: “Bây giờ trong Đảng cũng có sự phân hóa giàu nghèo, có những người giàu lên rất nhanh, cuộc sống xa cách người lao động; liệu rồi người giàu có nghĩ giống người nghèo không?… Mai kia, Đảng này sẽ là Đảng của ai?”. Bài học mà Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng rút ra từ sự sụp đổ của Liên Xô là: “Nguyên nhân rất cơ bản chính là vì Đảng Cộng sản lúc đó đã suy thoái, biến chất do quan liêu, tham nhũng, đặc quyền, đặc lợi”, nên “Đảng đông nhưng không mạnh, mất sức chiến đấu nên khi tình huống xấu xảy ra đã tan rã. Có thể nói, đây là bài học vô cùng sâu sắc và đắt giá mà mỗi cán bộ, đảng viên chúng ta cần phải thấm thía, luôn khắc sâu, ghi nhớ, đừng để đi vào vết xe đổ đau xót đó”.
Lại nói về “đạn bọc đường”
Vừa qua, Cơ quan điều tra Bộ Công an đã hoàn tất và tống đạt kết luận điều tra “đại án” Mobifone mua 95% cổ phần AVG. Trong đó, hai cựu Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông là ông Nguyễn Bắc Son đã thừa nhận hành vi nhận 3 triệu USD “cảm ơn” từ phía AVG, còn ông Trương Minh Tuấn thì nhận 200.000 USD. Thứ trưởng Bộ Công an Lê Quý Vương và Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao Lê Minh Trí đều cho rằng, việc đưa-nhận hối lộ chỉ có hai người, chứng cứ chủ yếu từ “miệng”, nên đấu tranh để họ thừa nhận đã nhận hối lộ triệu đô như vậy là không đơn giản.
Có một điểm chung giữa ông Nguyễn Bắc Son và ông Trương Minh Tuấn là hai ông đã từng có nhiều năm trong quân ngũ, đều là sĩ quan quân đội chuyển ngành. Cho nên, một trong những điều đáng buồn nhất mà dư luận nhắc đến, là hai ông đã không giữ gìn phẩm chất Bộ đội Cụ Hồ, đã bị sa ngã vì “viên đạn bọc đường”.
Nhắc đến “viên đạn bọc đường”, tôi lại nhớ đến Hồi ký “Ngày về chiến thắng” của Trung tướng Vương Thừa Vũ. Ông kể rằng, khi Đại đoàn 308 vinh dự được Trung ương cử về làm nhiệm vụ tiếp quản Thủ đô Hà Nội tháng 10-1954, Đảng ủy Đại đoàn đã ra một nghị quyết chuyên đề về chống “viên đạn bọc đường”. Cơ quan chính trị của Đại đoàn soạn thành tài liệu giáo dục, nhắc nhở cán bộ, chiến sĩ: “Trong chiến tranh, anh đã anh dũng xông pha lửa đạn, không ngã trước viên đạn bằng đồng, nhưng hãy cẩn thận trong hòa bình, nếu không giữ được phẩm chất cách mạng, anh có thể “chết” vì những viên đạn bọc đường”.
Nhờ có sự giáo dục, nhắc nhở, động viên chu đáo, cán bộ, chiến sĩ Đại đoàn 308 đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tiếp quản Thủ đô. Dù đã trải qua 9 năm kháng chiến, chủ yếu làm nhiệm vụ nơi rừng núi với bao khó khăn, vất vả, hiểm nguy nhưng toàn Đại đoàn không có một cán bộ, chiến sĩ nào sa ngã khi làm nhiệm vụ ở Hà Nội, vốn là thành phố được thực dân Pháp và chính quyền tay sai xây dựng trở thành nơi phồn hoa, cám dỗ bậc nhất Đông Dương thời điểm đó.
Kế thừa kinh nghiệm của Đại đoàn 308 năm xưa, các thế hệ Bộ đội Cụ Hồ luôn nhắc nhở nhau về “viên đạn bọc đường”. Đại đa số cựu chiến binh thời chống Pháp, chống Mỹ và sau này khi phục viên, chuyển ngành, về với đời thường đều đã nêu gương sáng về giữ gìn phẩm chất cách mạng. Điều này đã được Đảng, Nhà nước và cả xã hội thừa nhận. Sở dĩ tôi muốn nhắc lại điều này là để khẳng định, các ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn… chỉ là những “con sâu làm rầu nồi canh”.
Ở thời nhà Đường của Trung Quốc có một vị quan có tiếng thanh liêm tên là Trương Đình Thưởng. Ông thụ lý một vụ án. Can phạm là kẻ giàu có, ngay lần đầu đến hối lộ đã đưa ra tấm ngân phiếu lên đến 3 vạn quan. Ông xé ngay trước mặt kẻ hối lộ. Lần thứ hai đến chạy tội, can phạm đưa ra tấm ngân phiếu giá trị 5 vạn quan. Ông cũng xé ngay trước mặt người đưa. Lần thứ ba, giá trị của tấm ngân phiếu là 10 vạn quan. Trương Đình Thưởng nhìn thấy tấm ngân phiếu và tự nhủ: “Với 10 vạn quan thì thần tiên cũng mua được, ta liệu có thể làm gì với tên này. E rằng, nếu ta tiếp tục xử vụ này thì có ngày rước họa vào thân”.
Câu chuyện trên cho thấy, đồng tiền có sức mạnh thật khủng khiếp. Đồng tiền có thể không mua chuộc được những vị quan thanh liêm nhưng nếu rất nhiều tiền thì nó sẽ khiến họ chùn bước, e sợ. Thế mới có câu: “Cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền”.
Những lời cảnh báo về hiện tượng “dân coi thường” của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng với các đảng viên trẻ cũng chính là lời nhắc nhở cán bộ, đảng viên cả nước, trước hết là với những người có chức, có quyền phải thường xuyên tu dưỡng đạo đức cách mạng, quyết tâm phòng, chống nạn “chạy chức, chạy quyền”, đúng với quy định 205 mới được Bộ Chính trị thông qua.
Hồng Hải/ Theo Ngôi sao rừng dừa
Nguồn: Cánh cò