Đã có nhiều ý kiến trái ngược khi Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông, Nguyễn Bắc Son trả lời chất vấn tại Quốc hội rằng: “ở Việt Nam không có báo lá cải”. Theo điều 1 – Luật Báo chí “Báo chí ở nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là phương tiện thông tin đại chúng thiết yếu đối với đời sống xã hội ; là cơ quan ngôn luận của các tổ chức của Đảng, cơ quan Nhà nước, tổ chức xã hội; là diễn đàn của nhân dân”. Đó là theo luật, còn thực tế có phải tất cả các tờ báo đều tuân thủ tốt các quy định của luật báo chí hay không?.
Số lượng báo chí gia tăng một cách nhanh chóng, sự phát triển của internet là một thách thức cho báo chí, đặc biệt là báo truyền thống: báo in. Sức ép phải nuôi một đội ngũ cán bộ phóng viên và bộ máy điều hành, biên tập, hành chính .v.v, cộng với đáp ứng nhu cầu thông tin nhanh khiến không ít các cơ quan báo chí đã chiều theo thị hiếu tầm thường của một bộ phận công chúng, để đăng tải các bài viết xa rời tôn chỉ mục đích, chạy theo lợi nhuận, bất chấp đạo đức nghề nghiệp của người làm báo. Thay vì cung cấp thông tin để định hướng dư luận, hướng tới mục đích chân, thiện, mỹ, thì những tờ báo này lại khai thác những điểm tối trong xã hội. Những tin kiểu shock, sex, sến … cướp, giết, hiếp, những câu chuyện phòng the được bày lên trên mặt báo nhiều hơn bao giờ hết. Để bán được báo, nhiều phóng viên sẵn sàng bịa ra cả những câu chuyện giật gân, vô đạo đức không có thật trong xã hội.
Mới đây thôi tờ Người đưa tin điện tử của Hội luật gia hẳn hoi cho đăng bài “Hoang mang kiều nữ có sở thích… cưỡng hiếp lái xe taxi”. Trong phần bài viết của mình tác giả đưa thông tin về một kiều nữ trẻ đẹp chuyên dùng chiêu trò, kể cả thủ đoạn bỏ thuốc kích dục vào đồ uống của những tay lái xe taxi trẻ, khỏe, để ép buộc những anh chàng này phải lên giường với mình nhằm thỏa mãn nhu cầu tình dục bệnh hoạn của cô kiều nữ nọ. Để thuyết phục bạn đọc, phóng viên Người đưa tin đưa ra ảnh chụp một bãi đỗ taxi (???), cổng biệt thự được cho là nhà của kiều nữ và ảnh chụp tay lái xe taxi quay mặt đi (???)được cho là một trong những nạn nhân của kiều nữ, trong số đó có người đã bị kiều nữ ép quan hệ đến 30 lần/2 ngày, tới mức phải lao ra ngoài đường kêu cứu hoặc gọi quản lý đến để đưa về…
Một trong những ảnh chụp của Người đưa tin về nạn nhân của kiều nữ.
Một ảnh chụp chứng minh khác của Người đưa tin
Ngay sau khi bài báo được đăng tải, hàng loạt các tờ báo khác đưa lại bài viết này. Khoan nói đến tính xác thực của bài viết nhưng rõ ràng cả tòa báo và tay phóng viên nọ đã đạt được mục đích trong việc câu khách, thậm chí sự tò mò, chú ý của dư luận. Có điều sau khi bài viết được tung ra chỉ vài ngày sau, dư luận lại như được tiếp thêm sự tò mò, khi báo Giáo dục Việt Nam đăng bài : “Không có ai tên là anh B tố cáo bị kiều nữ hiếp dâm 30 lần/2 ngày”, bài viết chứng minh rằng Người đưa tin bịa đặt vì cho tới nay các cơ công an cũng như lãnh đạo hãng taxi Mai Linh nơi có nhiều tài xế mà báo Người đưa tin cho là bị cưỡng dục chưa hề nhận được bất cứ thông tin chính thống nào về sự kiện này.
Thêm vào đó việc một nữ Việt kiều Mỹ gọi điện từ Mỹ cho tòa soạn báo VTC news tố cáo rằng những bài viết trên tờ báo Người đưa tin kia là bịa đặt và nó đã hủy hoại thanh danh của cô và gia đình, đồng thời yêu cầu cơ quan chức năng vào cuộc để làm rõ sự việc và xử lý nghiêm với những trường hợp sai phạm.
Người đọc thì ngơ ngác không biết tin vào báo nào, không biết ai đúng, ai sai. Khi đã đưa tin thế này, chắc chắn bên này đúng, thì bên kia sẽ là vu cáo…Tất cả đều hoang mang.
Có lẽ một bài học tuy không mới cũng đáng để những nhà báo “hóng hớt” vô trách nhiệm và vô đạo đức nữa có thể học được từ câu chuyện này. Để báo chí Việt Nam không phải là báo lá cải, cơ quan quản lý càn xem xét và xử lý nghiêm không chỉ với những phóng viên “hóng” mà cả những Tổng biên tập vô trách nhiệm và thiếu nhạy cảm. Uy tín của cơ quan báo chí ở đâu khi cho đăng những bài như vậy, khi không còn uy tín, báo nói đúng liệu có còn người nghe…
Báo chí là phương tiện thông tin đại chúng thiết yếu đối với đời sống xã hội ; là cơ quan ngôn luận của các tổ chức của Đảng, cơ quan Nhà nước, tổ chức xã hội; là diễn đàn của nhân dân. Vì vậy xin các biên tập viên, phóng viên hãy tác nghiệp theo đúng đạo đức nghề nghiệp, đừng vì cái lợ
i trước mắt mà biến mình thành những người trồng cải trên báo chí Việt Nam.
Nguồn: Loa phường