Mở đầu là Dũng Akudu – Thành viên nhóm No U. Bị bắt vì giao cấu với trẻ vị thành niên.
Đến lúc Dũng bị bắt các thành viên của đám rận vẫn lu loa “công an bắt người trái pháp luật”. Thậm chí nhà dâm chủ Bùi Hằng còn bắc loa trên trang tin của mình cho rằng “vụ bắt bớ vô cùng bất thường xảy ra , tôi chưa khi nào có cảm giác bình yên khi nghĩ đến cái kiểu bắt Dũng và những gì thật khó hiểu xung quanh câu chuyện này”, và rằng “quan hệ của Dũng với em bé bị hại là công khai . Và nếu có chuyện “Quan hệ ” thì “tôi tin chắc rằng HỌ ĐỒNG TÌNH LUYẾN ÁI chứ không thể là chuyện cưỡng ép hay ép buộc gì”…
Tội nghiệp em Hằng, có nặn mãi trong đầu cũng chẳng có chút kiến thức nào về pháp luật, khổ nỗi cái mồm do bác mẹ sinh ra lại cứ mắc cái bệnh thích lu loa. Cậu em dâm chủ Dũng Akudu của Hằng mới chỉ giao cấu với cô bé 15 tuổi, còn nếu cô bé dưới 13 tuổi thì cho dù cô bé có “ĐỒNG TÌNH LUYẾN ÁI chứ không cưỡng ép hay ép buộc gì” thì Dũng cũng phạm tội hiếp dâm rồi.
Lã Dũng:
Nhà dâm chủ một vợ ba con này không thể thua kém Dũng Akudu được. Chẳng gì Dũng Akudu chỉ là loại phi công tập sự, còn Lã Dũng là phi công lành nghề với số giờ bay mà các bậc đàn anh nhìn vào cũng thấy toát mồ hôi hột. Một vợ ba con, kinh nghiệm đầy mình, sẵn tiền làm “nhân quyền” bồi bổ thoải mái, thể lực thì sung mãn. Chẳng gì cũng có cái tên giống Lã Bất Vi. No cơm, ấm cật dậm giật lung tung…Tay chơi “mèo mà” này bèn gẫu gạ “gà đồng”-Thu Trang chơi trò “làm thơ” trong nhà nghỉ. Bị ông bô Trang cùng họ hàng đạp cửa xông vào, liều mình như chẳng có, đập cho một trận tơi bời, máu me toe toét. Nhưng dường như chẳng có chút liêm xỉ, chàng dâm chủ họ Lã còn khoe ảnh đầy máu mặt của mình trên “Phây”. Tất nhiên là lúc đầu còn khuếch khoác mình bị đổ máu vì “nhân quyền”. Bị thiên hạ vạch mặt ngượng quá, hạ bài xuống, nhưng vẫn hèn vì không dám thú nhận mình bị đổ máu vì cái b***. Chao ôi “nhân quyền” với các nhà dâm chủ hóa ra chỉ là cái thứ ấy…
Phạm Chí Dũng:
Bị xém hết hàng vì thích ôm quả nổ làm người nổi tiếng. Đầu tiên là vụ tự làm sang mình khi tung tin có người lạ ở nước ngoài gửi tiền vào tài khoản cho mình (250USD) và cho rằng việc này là do công an bẫy để bắt. Sau đó là vụ làm đơn xin ra khỏi Đảng. Chuyện thường như cân đường hộp sữa nhưng những trang lề trái được thể thổi rõ to, thậm chí còn gọi đó là phong trào xin ra khỏi Đảng. Phóng đại lên là phong trào xong các nhà dâm chủ chỉ liệt kê được vẻn vẹn có 3 cái tên mà hầu hết những cái tên đó đã nằm trong danh sách chuẩn bị đưa ra kỷ luật. Ngay cả Nguyễn Thanh Giang một nhân vật trưởng lão trong làng dâm chủ mà còn nói thẳng : “tôi đã đọc bài của anh Phạm Chí Dũng nhưng rất tệ, chỉ theo kiểu khẩu hiệu, lối viết rập khuôn, máy móc. Nhân ngày hôm nay, tôi cũng có một số bạn hẹn đến chơi nên đồng ý cho Dũng ghé nhà, để xem anh này thế nào, xem có xài được không hay chỉ loại Phổi Bò, tát nước theo mưa như Đỗ Nam Hải”. Mặc dù cả đám đang lu loa về việc Dũng bị công an bắt song Nguyễn Thanh Giang trả lời thẳng thừng “Anh ấy được thả rồi, công an họ cũng biết giữ anh này cũng vô ích, anh này từng bị bắt và nhờ có cha mẹ có mối quan hệ với lãnh đạo cao cấp của chính quyền, ông già làm đơn xin tha cho con và gõ cửa nhà quan, khóc than ỉ ôi xin thả con nên mới được tha. Thức tế anh Phạm Chí Dũng này luôn dựa hơi cha mẹ thôi, khoảng 5 năm nữa các cụ quy tiên thì tôi nghĩ anh này sẽ quy ẩn”.
Chỉ bằng ngần đó cũng đủ thấy trong con mắt cả lề phải lẫn lề trái, Dũng chẳng hề tồn tại dưới bất kỳ hình thức nào.
Trương Dũng:
Đang từ một tay xe ôm, thoắt cái đám rận đã nhào nặn chàng thành người hùng trong phong trào dâm chủ. Xuất hiện trong mọi cuộc gây rối. Phải nỗi vai mà Dũng được phân chủ yếu là cảnh máu chảy, đầu rơi, kiểu nhân vật phụ bị ăn đòn thay chủ trong các phim kiếm hiệp của Tàu. Người ta hẳn còn chưa quên vụ Dũng tham gia gây rối ở khu vực hồ Hoàn Kiếm, sau đó bị công an đưa về trại Lộc Hà. Tại cổng trại Dũng cùng các nhà dâm chủ diễn đoạn bị công an đánh, nam diễn viên bông băng thuốc đỏ của ta lu loa bị công an đánh đến chấn thương sọ não, nằm lăn ra. Có điều do không chọn bối cảnh tử tế, chàng lăn ra sỏi. Nằm độ mươi phút thấy đau lưng chịu hết nổi chàng bèn nhỏm dậy “như chưa từng có cuộc chấn thương”. Nhìn cảnh đó mà “bỗng dưng muốn ói”.
Năm 2013 với Trương Dũng còn tệ hơn rất nhiều khi người hùng bông băng thuốc đỏ của chúng ta cùng cả đám kéo đến công an phường Thụy Khuê gây rối, ngay sau đó người hùng tung tin giật gân bị “công an đánh gãy 3 xương sườn”. Phim chụp Xquang về 3 cái xương sườn bị gãy thì không thể bịa ra được nhưng chàng không quên phối hợp với Lê Thị Công Nhân diễn trò xin tiền bỉ ổi. Ngay sau khi Dũng tung tin bị đánh, Nhân đăng bài trên blog của mình kêu gọi hỗ trợ tiền cho Trương Dũng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn túng thiếu mà vẫn hết mình vì phong trào dâm chủ… Tiền thì chẳng biết thu được là bao, nhưng cái mà nhóm này nhận được là cả một thúng những lời chửi rủa từ thiên hạ về những hành động lừa đảo trâng tráo của mình. Cái “danh hiệu” Người hùng bông băng thuốc đỏ quả là một cú tát nhục nhã vào mặt kẻ sẵn sàng bán cả nhân phẩm vì tiền như Trương Dũng.
Việt Dũng:
Có thể nói đen đủi nhất là nhân vật này. Việt Dũng là một thành viên tích cực của tổ chức phản động lưu vong tại Mỹ, bị đột tử ngày 20/12/2013 ở tuổi 55 vì bệnh tim. Là nhạc sĩ, song người ta biết đến Dũng không phải là những bài hát do anh này sáng tác mà là các hoạt động tham gia vào các tổ chức phản động lưu vong hải ngoại. Lẻ tẻ vài trang lề trái thì tỏ ra thương tiếc. Số lượng các tác phẩm mà nhạc sĩ này để lại lên tới 450 bài. Tuy nhiên cả ca từ và âm nhạc đều nghèo nàn, vô duyên. Ngoài những từ ngữ chống cộng nó chẳng có gì là âm nhạc hay nghệ thuật gì. Không có người hát, chẳng có người nghe, vì thế 450 bài hát của Dũng cũng sẽ đi vào nơi yên nghỉ cùng với người đã viết nên chúng.
Tóm lại năm 2013 là một năm đen đủi với cả đám dâm chủ. Nhưng dường như với những nhà dâm chủ tên Dũng, điều này được nhìn thấy một cách rõ ràng hơn.
Từ blog Loa Phường
Từ blog Loa Phường
Nguồn: Mõ làng