Bức xúc trước phát biểu nhăng cuội của một tay phóng viên, cựu ngoại giao Mỹ, xin phép được tạm ngưng một kỳ Những hiểu lầm về kinh tế để phân tích thời sự.
GS gạo cội người Úc Carl Thayer trước nay là người hay bình luận về xu hướng chính trị VN. Phương pháp luận của ông là chia hệ thống cai trị VN thành nhiều phe. Luận điểm của ông cho rằng những diễn biến kinh tế xã hội VN là do xung đột giữa các phe. Phe Cấp tiến vs phe Bảo thủ. Phe thân Tàu vs phe thân Tây phương. Lý giải những hiện tượng chính trị VN, ông đều dựa vào căn bản mâu thuẫn phe phái.
Xin thưa, ở đâu cũng có phe phái ngay cả trên bàn nhậu vui vẻ. Các nước dân chủ nhất cũng phải chia phe, tụ tập lại với nhau gọi là đảng phái. Lý thuyết chia phe của ông không lý giải được tại sao đời sống người Việt ngày càng đi xuống, sống trong nước ngày càng thiếu an toàn. Ông cũng không thể lý giải tại sao thuế lại tăng nhanh hơn tăng trưởng kinh tế. Lý thuyết phe phái của ông đã sai ngay từ căn bản.
Gần đây, có vẻ như GS Thayer dè dặt hơn với những nhận định trật chìa của mình, bằng chứng là những bình luận ngày càng thưa hơn. Nay lại nổi lên ông GS khác từ một nước tư bản giãy chết khác – GS David Brown viết cho ĐH Yale. Không biết ông này có học hàm GS hay không nhưng ông được ĐH Yale tin cậy thì cũng đáng để phong tước Giáo sư (not gia sư). Khoa học chính trị Mỹ vốn danh bất hư truyền về việc tung hỏa mù, bốc thơm đối thủ trước khi đối thủ không gượng dậy được.
GS David Brown nhận định về Chuyến công du hội kiến gấp gáp của Chủ tịch nước CH XHCN VN với Tổng thống Liên bang Cờ Hoa. Ông GS cho rằng do thất bại của chuyến công du Trung quốc trước đó nên chính quyền VN quay ra nhượng bộ về nhân quyền với Mỹ để đổi lấy sự ủng hộ của thế giới Tây phương.
Tào lao đến thế mà cũng có người tin,
Thứ nhất, chiêu bài nhân quyền là để bảo vệ những người mang quốc tịch Mỹ. Ngay đến viên Tham tán Sứ quán Mỹ bụng bự bị đánh đòn ở Huế mà Bộ Ngoại giao Mỹ cũng im lặng thì làm sao bảo vệ được người Việt.
Thứ hai, ý thức hệ của các thế hệ lãnh đạo VN được giáo dục, rèn luyện, phát triển và củng cố từ 1930 đến bây giờ, không thể thay đổi chỉ sau 1 chuyến đi. Ý thức hệ đó là xem Tây phương mà đứng đầu là Mỹ là kẻ thù chiến lược trong cuộc đấu tranh “Ai thắng ai”. Mỹ đồng thời là kẻ cầm đầu “Diễn biến hòa bình” chống phá đường lối cách mạng do Đảng CSVN lãnh đạo.
Không phải những vị này kém tài, mà là các vị ấy phân tích tình hình VN với giả định thực tiễn diễn ra tại các nước dân chủ. Phương Tây lúc nào cũng có những tên hề lừa bịp dân Việt Nam thiếu thông tin.
Nguồn:Blog Lý Toét
Nguồn: Mõ làng