Trang chủ Luận bàn - Phản biện Những con “kền kền rận chủ” đang rã cánh

Những con “kền kền rận chủ” đang rã cánh

200
0

Mõ Làng

NHỮNG CON

Giới bloger tổng kết nên hai vế đối rất khái quát về những “nhà đấu tranh rận chủ” cộm cán hiện nay ở Việt Nam:

                Sàm Chi A Diện Đào Tạo Gió

                Chênh Đằng Chi Lập Đức Toàn Hùng

Thực ra, đó cũng chỉ là những vị hay dở trò bung xung theo lối kền kền ăn xác thối thôi, chứ còn nhiều vị nữa cũng chẳng kém và đầy rẫy trong danh sách 72. Mười mấy vị trên nổi trội hơn là nhờ tài bơm thổi, tung hô những con thiêu thân như Hải, Tần, Vươn, Uyên, Hằng, Bích, Vy, Hùng, Đức, Nam, nông dân Văn Giang, Dương Nội… hay mới đây là nhóm 3 sinh viên trường Đại học Luật TP HCM Nhung, Viễn, Các. Cái tài của những con kền kền này là chúng đánh hơi thấy khả năng kích nổ của con mồi để bơm vá, tút tát thêm. Chúng chỉ vờn con mồi chứ không ăn thịt. Thường thì chúng bắt đầu từ một bất mãn nào đó của đám thiêu thân để kích động. Sau đó tung lên cao, thêm tí màu mè cho ra vẻ là nhân vật thời đại rồi tung hô, tạo dáng để lòe những người nhẹ dạ, cả tin, những người thiếu thông tin. Kích động những nhân tố bất mãn trong họ, đẩy họ lên tuyến đầu chống đối chính quyền. Còn chúng, chúng chỉ nấp sau, ném đá giấu tay, quay phim, chụp ảnh, viết bài, đưa tin “nóng”. Chính quyền có ra tay thì chỉ những con thiêu thân ngu xuẩn chết, còn chúng vẫn vô can. Không tin thì hãy nhìn vào danh sách trên và kiểm nghiệm thực tế, so sánh với những vụ chính quyền bắt bớ, cưỡng chế trong các sự kiện xuống đường những năm vừa qua mà coi. Thế là rõ rồi nha.

Sự thật mà nói, những năm vừa qua, do những lúng túng, sai sót trong quản lí của chính quyền, nhiều nơi đã xảy ra mâu thuẫn, xung đột xã hội. Đây đó còn có chuyện thu hồi đất, đền bù chưa thỏa đáng, thậm chí sai chính sách. Đây đó còn có chuyện cường hào mới, hống hách, chèn ép người dân. Đây đó còn có chuyện tác phong công tác luộm thuộm, tùy tiện, ngồi xổm trên pháp luật. Đây đó nạn tham nhũng đục khoét vần hoành hành … Những căn nguyên đó đã đẩy người dân đối lập với chính quyền. Một số người đã chọn cách ứng xử tiêu cực như ở Tiên Lãng, Dương Nội, Văn Giang, Cái Răng. Nhưng dù sao đó không phải là bản chất của chính quyền, của chế độ. Những mâu thuẫn giữa chính quyền với dân chúng trong những vấn đề nói trên chỉ là những mâu thuẫn nội bộ. Mâu thuẫn có chung lợi ích là sự yên ổn, phát triển của quốc gia. Người đấu tranh cũng chỉ muốn quyền lợi của mình được giải quyết chứ không phải để mưu toan làm rối loạn xã hội, lật đổ chế độ. Thế nhưng, lũ kền kền lại có ý đồ khác, chúng cố thổi bùng lên ngọn lửa căm ghét chế độ trong dân chúng. Chúng mưu toan tạo lập lực lượng để đối trọng, thời cơ đến thì nhảy ra tham chính. Những việc họ làm chẳng lộ rõ như ban ngày đó sao. Thử hỏi trong những trang viết của họ có chỗ nào làm cho dân chúng thấy được những cái được trong chính sách kinh tế xã hội, thấy rõ và chia sẻ khó khăn với chính quyền, hay chỉ cao giọng chửi bới, mạ lị trong lúc họ cứ xưng xưng rằng chỉ có họ mới là trí thức vì nước.

Song, thời kì nhiễu nhương đã dần qua. Sau những cú sốc của dân chúng về tụt dốc của kinh tế, xã hội sự bình ổn đang dần trở lại. Cái sai, cái đúng đã được nhận diện. Đảng đang chỉnh đốn, gột rửa để trung thành với tuyên ngôn của mình vì lợi ích dân tộc, vì nhân dân. Nhà nước đang định hướng, cơ cấu lại nền kinh tế, tháo gỡ khó khăn, chấn chỉnh quản lí xã hội, cải thiện đời sống nhân dân. Bầu không khí chính trị đã sang rõ hơn, nồng ấm hơn khi chính thể với dân chúng xích lại gần nhau. Nhất là qua đợt đầu góp ý, sửa đổi Hiến Pháp. Những vấn đề cốt lõi để tạo đồng thuận dân tộc đã được nhận diện và tạo dựng. Những tiếng nói đổi mới mạnh dạn, đề cập đến những vấn đề mà giới Blogger cho là cấm kị như vấn đề Đảng, giai cấp, tên nước, quyền công dân… trong các diễn đàn của Mặt trận Tổ Quốc, của Văn phòng Quốc Hội, của Chính Phủ, của Tòa Án… Những việc đó đã thu hẹp lại những bất đồng, mâu thuẫn trong nhân dân.

Vậy là hết đường kiếm ăn, đám thiêu thân chẳng còn con nào đáng giá. Cánh đồng chính trị không còn sóng to, gió cả. Chắc cũng cảm nhận được điều đó, những con kền kền đã tìm cách rời xa bầy đàn. Ba Sàm thì công khai nêu vấn đề kết hợp lề trái, lề phải trên cộng đồng mạng. Giáo sư Huệ Chi bổng dưng có bức thư thanh minh gửi cho chủ blog Hòa Bình nói rằng mình không phải là người của lề trái, đã nhận rõ bộ mặt thật của Bauxit. Quang Lập lần thứ hai thông báo khép cửa nhà không đăng bài của bạn bè, không điểm tin điểm tiếc gì nữa. Phạm Viết Đào co lại trong cái vỏ ngoại cảm, đào bới chiến tranh biên giới Việt Trung. Giáo sư Tương Lai bị bóc mẻ là tự nhận là giáo sư chứ chẳng ai phong. Nguyễn Trọng Tạo lộ tẩy khi đưa lên Blog của mình bài viết có vẻ hả hê về cơn đột quỵ của ông chủ tịch TP Cần Thơ nên bị ném đá. Hóa ra thơ, nhạc và đời của Tạo có khác nhau. Lái Gió được đóng dấu xuất cảnh sang Đức đi học, sướng rêm, nín thở lên máy bay rồi mới dám thông báo tin mừng với chúa. Huỳnh Ngọc Chênh, sau khi đi Pháp về bị cho là nhận cái giải “rắm thối” thanh minh thanh nga, mặt buồn như mất sổ gạo. Xuân Diện biến thái thì bị mụ Hằng trùm váy lên đầu bởi vụ nhập nhèm tiền quyên góp. Lê Anh Hùng vẫn giở cái bài tâm thần dựng chuyện vợ mình ngủ hết với khắp lượt những ông trong chính phủ để câu vieu…

Đúng là chán như con gián, chỉ có những kẻ ngu mới theo đóm ăn tàn với những con kền kền này. Hết thời rồi, quay đầu là bờ.

Nguồn: Mõ làng

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây