Trang chủ Đối tượng Chưa nên vội…..

Chưa nên vội…..

224
0

Trong một gia đình thì có mất người này thì hi vọng có người khác. Nhưng gia đình Bọ Lập thật sự vô phúc. Lập đã phô bày một hình hài khác người nhưng đứa em Lập cũng có khác gì đâu. Cu Vinh Khoai Lang (Cái tên thân mật mà Nguyễn Quang Vinh tự đặt cho mình) đã phần nào nói lên những điều mà chúng ta hay quen gọi: “Người lớn mà đầu nào có to được”. Vinh cũng giống Lập cũng theo đòi và bước vào ngưỡng cửa của thế giới những người văn sỹ. Vinh cũng ước ao tạo dựng cho mình một sự nghiệp văn học lừng lẫy để chứng minh chút tài mọn với đời nhưng cho đến nay sau những ngày rong ruổi tìm cho mình trong giới văn nghệ sỹ thì đến nay Vinh vẫn nguyên hình hài như hồi nào. Vốn anh em một nhà nên Vinh được Lập mách cho cách được nổi tiếng theo nghĩa được nhiều người biết đến. Như một người chết đuối vớ được chiếc phao cứu sinh, Vinh hiểu chuyện và liền tiến hành ngay lời mách nước của ông anh trai. Vinh cũng tự lập cho mình một cái Blog mà như Lập nói thì càng “độc” càng dễ nổi tiếng kiểu như Quechoa chẳng hạn. Sau những ngày thức đêm suy nghĩ Vinh đã cho ra đời đứa con đầu lòng thiếu tháng của mình. Và Vinh cũng sợ đứa con này bị chết yểu nên sau khi đẻ xong Vinh đã cho nó được nương nhờ cái bóng Quechoa bằng cách cho liên kết trên đó. Bước đầu cũng chứng tỏ mình với Thiên hạ Vinh cũng viết được đôi ba bài (Chắc là dưới sự định hướng của Lập Quechoa) nhưng càng ở lâu dưới cái trướng của Lập, Vinh chưa làm nên dấu ấn thực sự của mình ngoài những tiếng chưởi mang hơi thở của những đứa trẻ chăn trâu.

Chưa nên vội.....

Vinh cũng thuộc vào hạng người kín tiếng nhưng cái kín tiếng của người có những lí do riêng biệt. Rất ít khi Vinh có những bài viết khai màn cho những cuộc tranh luận nảy lửa trên các diễn đàn mạng. Việc tranh luận về các vấn đề nóng, các vấn đề mang hơi thở cuộc sống lại càng ít. Thi thoảng Vinh xuất hiện và đó cũng là bấy nhiêu thời gian Vinh nhận được không ít tiếng chê từ công luận.

Gần đây nhất, sau khi xảy ra một sự việc đáng tiếc liên quan đến chương trình tiêm chủng Quốc gia giành cho trẻ em tại tỉnh Quảng Trị thì Vinh lại dành cho mình một bài viết về tình trạng này mang tên: “Gửi O Tiến“. Việc Vinh quan tâm đến những vấn đề tiêu cực, những vấn nạn thực sự cho thấy ở Vinh cũng có những tố chất của một người thích phản biện và có năng khiếu phản biện. Song Vinh chỉ quan tâm vấn đề đó như một chủ đề để Vinh tiến hành công kích và bêu rếu. Ai cũng biết được việc để xảy ra sự việc đáng tiếc vừa qua thực sự là một vết nhơ lớn trong ngành Y tế nhưng Vinh không hiểu rằng, những người mang trọng trách là Tư lệnh ngành như bà Tiến không bao giờ mong muốn chuyện đó xảy ra vì rất nhiều lí do mà ai quan tâm cũng lờ mờ hiểu ra vấn đề. Dẫu biết rằng, việc bà Tiến có trách nhiệm và có những động thái trong việc chấn chỉnh lại cán bộ, công nhân viên nghành y tế là một việc làm cần thiết ngay bây giờ góp phần nâng cao y đức của những con người mang trên mình sứ mệnh chữa bệnh, cứu người. Tuy vậy, việc đổ tất cả trách nhiệm và tội trạng của cán bộ cấp dưới làm sai trong sự việc này là không công bằng chút nào bởi dù bà Tiến có quyết liệt, có sát sao bao nhiêu mà cấp dưới không thực hiện hoặc thực hiện chưa đạt yêu cầu thì những mục đích ban đầu đặt ra cũng không hoàn thành được bao nhiêu.

Từ lúc nhận cương vị Bộ trưởng Bộ Y tế đến nay, Bà Tiến luôn chứng tỏ sự quyết quyết tâm làm trong sạch ngành Y tế xứng đáng với câu khẩu hiệu: “Lương y như từ mẫu” đã được nhân dân suy tôn và trao tặng. Hàng loạt sai phạm của các cấp dưới được bà Tiến chỉ đạo làm sáng rõ như cắt chức Giám đốc bệnh viên Răng hàm mặt Thành phố Hồ Chí Minh đối với bà Lâm Hoài Phương và hàng loạt những động thái quyết liệt khác. không những vậy, Khi có các vụ việc xảy ra, với cương vị là người đứng đầu ngành T tế bà Tiến đều kịp thời đến thị sát vấn đề và trực tiếp cho chủ trương, biện pháp tiến hành giải quyết. Đối với vụ việc vừa qua cũng không phải ngoại lệ. Nhưng việc bà Tiến vào có kết hợp với các chương trình công tác khác như Vinh đề cập: Khởi công xây dựng nhà tháp chuông tại nghĩa trang liệt sỹ huyện gio Linh – Quảng Trị là một câu chuyện hết sức bình thường và cũng dễ chấp nhận bởi công việc của cán bộ ngành Y tế cấp huyện, tỉnh vốn đã nhiều, khó khăn, tốn rất nhiều thời gian thì công việc của người đứng đầu ngành cũng vì vậy mà khó khăn, nhiều gấp bội lần. Chúng ta không nói việc giải quyết những sai phạm trong sự việc vừa qua là không quan trọng và cũng không bảo bà Tiến ưu tiên việc khác mà không đến để biết và chỉ đạo. Dư luận cần người đứng đầu nghành liên tiếng giải thích thì sự có mặt của bà Tiến là cần thiết và nếu có công việc khác thì sự đánh đổi để có mặt tại Quảng Trị cũng la hợp lý và dễ chấp nhận. Nhưng cũng không vì vậy mà những người quan tâm lại buộc Bà Tiến chỉ vào Quảng Trị để giải quyết sự việc đã qua trong khi một lần vào là một lần khó đối với một Bộ trưởng thì việc kết hợp một lúc nhiều công việc là cần thiết. Chưa kể việc làm đó của Bà Tiến sẽ nhận được không ít sự tán dương của cộng đồng vì tấm lòng tri ân, biết ơn của ngành Y tế đối với những anh hùng, liệt sỹ đã hi sinh, nhất là tại mảnh đất Quảng Trị anh hùng.

Vinh có dẫn một chi tiết mà chúng ta cũng nên quan tâm: Vinh cho biết là khi vào Quảng Trị bà Tiến từ chối trả lời những câu hỏi của phóng viên báo chí đối với những vấn đề liên quan và cho rằng: “Bộ Y tế đã cử đoàn của Viện vệ sinh dịch tễ Trung ương vào Quảng Trị vào ngày 21/07.Đoàn này sẽ nắm thông tin và trả lời báo chí.” Sự việc vừa qua như báo chí thông tin thì liên quan đến những sai phạm của cán bộ y tế tại tỉnh Quảng Trị, tuy nhiên thực hư vấn đề thì hiện nay Bộ Y tế chưa có báo cáo chính thức và đối với một sai phạm như  thế này thì việc để Y tế cơ sở báo cáo lên e rằng không khách quan và tồn tại nhiều sự bao che, dung túng. Vì vậy, chính bản thân Bà Tiến chưa có cho mình những thông tín chính thống nhất và việc chưa trả lời ngay đối với báo chí phản ánh sự thận trọng trong cách làm việc của một người đứng đầu một ngành. Và cũng không vì vậy mà bà Tiến chờ đợi những báo cáo chính thức từ Sở Y tế Quảng Trị mà bà đã có bước đi mang tính chủ động: Chỉ đạo Đoàn công tác của Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương vào tiến hành làm việc với địa phương xảy ra sự việc, kết quả làm việc của đoàn sẽ phản ánh thực trạng tình hình.

Những sự nóng vội và kết luận chưa thỏa đáng khi chưa có kết luận chính thức từ đoàn công tác sẽ khiến cho dư luận bất an hơn. Và nên chăng lúc này chúng ta cũng nên đặt ra câu hỏi: Việc đưa ra câu trả lời lúc này có cần thiết không khi mà chưa biết được nguyên nhân chính thức cũng như những tình tiết liên quan của sự việc. Mục đích cao nhất là biết được nguyên nhân và có được giải pháp giải quyết tận gốc vấn đề.

Phản ánh vấn đề này Cu Vinh cũng nên xem lại…../.

Nguồn: Mõ làng

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây