Dân chủ do ngoại quốc ban cho là miếng giấy nhãn.
Khi một dân tộc không tự làm chủ được đất nước mình, thì thử hỏi làm sao dân tộc đó có dân chủ? Ai làm chủ? Độc lập dân tộc là cơ sở, là nền tảng của mọi thứ, là sự bắt đầu của mọi thứ, mọi giá trị, mọi cái tốt đẹp, trong đó có vấn đề dân chủ. Không có độc lập là không có tất cả, không có gì hết. Đó là cái đầu tiên phải có. Trước hết là phải có độc lập. Và đó phải là độc lập thật sự, độc lập đúng nghĩa và có thực chất.
Chứ không phải như hồi năm 1949 thực dân Pháp dựng lên “Quốc gia Việt Nam” (tiền thân của “Việt Nam Cộng hòa”) và nuôi ngụy quyền Bảo Đại rồi các bạn bảo rằng các bạn có “độc lập”.
Pháp họ viết ra tờ giấy, họ ghi trong tờ giấy đó rằng các bạn có độc lập, nhưng các bạn vẫn do họ nuôi, chiến đấu dưới sự chỉ huy, lãnh đạo của Pháp, ngoại bang trang trải mọi chi phí cho các bạn. Thì như vậy thực tế các bạn không có độc lập.
Thực tế nó như vậy, những gì nó diễn ra là như vậy, các bạn không có sự tự chủ trên thực tế, thì là các bạn không có độc lập. Dù các bạn có tự xưng là “độc lập” hay các bạn tự xưng các bạn là bố của thằng Pháp cũng được, nhưng những cái tự xưng đó nó đều trở thành trò hề, trò cười cho thiên hạ và đương nhiên không thuyết phục được bao nhiêu người.
Không có độc lập thì không thể có dân chủ! Và khi nhìn sang các nước bị Mỹ “đem dân chủ tới” gần đây như Áp, Iraq, Libya, Syria thì hiện nay họ vẫn chia đảng chia phái ra bắn giết nhau, bom rơi đạn nổ, ngay cả sinh mạng của họ còn không làm chủ được, ra đường không biết bị trúng đạn, trúng mìn, trúng miểng bom lúc nào, thì làm sao có thể muối mặt nói đó là dân chủ? Ngay cả tính mạng của họ còn không làm chủ được thì làm sao có dân chủ, họ làm chủ cái gì?
Muốn có dân chủ hay bất cứ thứ gì tích cực khác thì trước hết phải có độc lập, bắt đầu từ sự độc lập. Sau đó là sự thanh bình, ổn định. Sự thanh bình và ổn định là cái nền để dân chủ (hay bất cứ thứ gì tốt đẹp khác) phát triển và nảy nở.
Đàng này các bạn tự xưng các bạn là “đấu tranh dân chủ” mà các bạn toàn quậy cho rối tung lên, các bạn van xin các lãnh đạo ở Mỹ can thiệp vào công việc của đất nước bạn, mà các bạn mở miệng ra là cứ “tôi yêu nước”, “tôi yêu dân chủ” như con vẹt vậy.
Con vẹt đây có nghĩa là các bạn chỉ nói cốt để nói, các bạn chỉ kêu lên như vậy chứ bản thân các bạn cũng không hiểu rõ ý nghĩa của những khẩu hiệu mà các bạn đang hô to rống lớn.
Từ những hiện tượng nói trên mà tôi thấy từ các tranh luận của các bạn gần 10 năm nay mà tôi rút ra kết luận là các bạn không hề yêu nước như các bạn giả vờ (hoặc hoang tưởng và tưởng thật, cố tin là thật, tự thôi miên bản thân).
Bởi vì các bạn không hề đặt lợi ích của đất nước lên trên hết, không hề quan tâm đến yếu tố độc lập dân tộc, thậm chí các bạn không ngần ngại đi ngược lại nó, chống lại nó, để bảo vệ các “niềm tin dâng chủ” của các bạn, thì các bạn không phải là yêu nước, dù các bạn có tự đặt 2 chữ “yêu nước” vào trong các nhãn hiệu tổ chức của các bạn như nhóm ngoại vi của tổ chức khủng bố Việt Tân là “Nhật Ký Yêu Nước” (Facebook) và “Tuổi Trẻ Yêu Nước” đi nữa thì cũng vẫn chỉ là những chiêu trò lưu manh chính trị rẻ tiền.
Khi những kẻ tham sống sợ chết hô hào “tuyệt thực”. Khi những kẻ từng có “thành tích” bán nước, phản quốc trong thời chiến và ngày nay vẫn đang hoạt động hại nước, phá nước trong thời bình hô hào “yêu nước” thì chính là các bạn đang lạm dụng sống sượng trơ trẽn và hạ thấp, làm hoen ố, vẩn đục, làm hỏng các khái niệm cao đẹp đó.
Các bạn không hề quan tâm đến các lo ngại đó, đến vấn đề độc lập dân tộc, các bạn chỉ lo nhắm mắt biện hộ chống đỡ như cái máy, chỉ biết nói lấy được cho qua chuyện, cãi cùn vô liêm sỉ.
Nếu các bạn là những thành phần cơ hội chính trị thì rõ ràng các bạn muốn đa đảng là vì các bạn biết đây là cách kiếm tiền nhanh nhất và dễ nhất. Các bạn chờ những ông tài phiệt nước ngoài ném tiền vào các bạn, đầu tư và đầu cơ vào các bạn.
Tức là cái giá trị của độc lập tự do dân tộc nó rất thấp, nếu không nói là nó hoàn toàn không có trong tâm tư của các bạn, trong từng ý nghĩ của các bạn. Người ta gọi các bạn là chó săn, là Việt gian, là bán nước thì có gì sai?
Mỗi khi có người gọi các bạn là bán nước là phản quốc thì các bạn tự dưng lên mặt dạy đời rằng “chống Đảng chống Chính phủ không phải là chống đất nước”. Ai chả biết đạo lý này mà cần các bạn nhét chữ vào miệng họ? Ai nói gì về việc Đảng là nước và chống Đảng là chống nước? Ai đánh đồng Đảng với đất nước?
Mọi người bàn về vấn đề lợi – hại của đất nước. Và các bạn tuyên truyền những luận điệu có hại cho nước cho dân, đặt biệt đi ngược lại vấn đề độc lập dân tộc, là cái giá trị cao nhất, các bạn còn xuyên tạc cả lịch sử, xuyên tạc cả các cuộc chiến chống ngoại xâm giữ gìn độc lập, các bạn chống lại các giá trị đó, phỉ báng các anh hùng dân tộc có công giành độc lập, thì chính là các bạn đi ngược và chống lại các giá trị dân tộc, vì vậy nhiều người gọi các bạn là bọn bán nước.
Các bạn ngu đến nỗi không hiểu vì sao và do đâu người ta chửi các bạn. Các bạn tìm những cái chả liên quan gì để biện hộ cho mình.
Chúng tôi là những người dân bình thường, không phải đảng viên cán bộ cao to gì với ai, chúng tôi không quan tâm nhiều đến việc bảo vệ Đảng và Nhà nước vì thấy không cần thiết, đã có những người chuyên môn lo việc đó.
Nhưng chúng tôi là người Việt Nam thì sẽ quyết tâm bảo vệ đất nước, lợi ích dân tộc và các giá trị đạo lý truyền thống dân tộc. Còn riêng tôi thì tôi ngoài cái đó ra tôi còn quan tâm đến chuyện bảo vệ chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản, vì đơn giản là tôi là một người lao động, đi làm lãnh lương đóng thuế, tôi không bóc lột ai và không thích ai bóc lột mình, tôi thích và tôi ủng hộ những mục đích tốt đẹp của CNXH và CNCS, và tôi thấy trên thực tế những cái yếu kém và bất công của chủ nghĩa tư bản, và cũng vì tôi hiểu chủ nghĩa Marx Lenin hơn các bạn.
Tôi thấy có những bạn cả đời không bỏ ra 10 phút để đọc dòng nào Marx viết nhưng lại phán, nổ, chửi bới điên khùng về Marx, phán như thật vậy. Các bạn có hiểu là các bạn ngu dốt, cực đoan, quá khích và điên rồ lắm không?
Nếu bảo vệ những giá trị đó đưa đến sự bảo vệ cả Đảng và chế độ thì cũng chẳng sao cả. Vì như vậy có nghĩa là Đảng và chế độ vẫn đứng về phía những giá trị mà chúng tôi ủng hộ.
Nói “bảo vệ” thì cũng hơi quá, thật ra đơn giản là chúng tôi thấy các bạn nói bậy nói sai nói càn nói xàm nói nhảm gì về những đề tài đó thì chúng tôi bỏ thời gian ra để giải thích cho các bạn hiểu, đơn giản vậy thôi.
Các bạn muốn chống Đảng và Nhà nước thì mặc kệ các bạn,
chuyện đó đã có an ninh lo, nhưng vì chống Đảng và Nhà nước mà các bạn chống luôn cả Bác Hồ, lịch sử kháng chiến, chủ nghĩa Marx Lenin, chủ nghĩa xã hội, và cộng sản nói chung thì chúng tôi phải lên tiếng. Vì chống chế độ mà các bạn tấn công, đánh phá, muốn gây hại cho các giá trị nói trên thì bất kỳ người VN chân chính nào, bất kỳ người lao động chân chính nào cũng có thể lên tiếng phản đối các bạn.
“Đảng” theo góc nhìn cánh hữu, góc nhìn TBCN của các bạn là một trong những đảng phái chính trị. Còn “Đảng” theo góc nhìn của cánh tả, góc nhìn XHCN thì nó đơn giản là một tổ chức lãnh đạo chính trị đất nước, và nó là một tổ chức mở. Nó là lực lượng tiền phong của giai cấp công nhân.
Giai cấp công nhân, hay giai cấp vô sản, hay giai cấp lao động, cũng đều là nó, là tất cả những người nào có nguồn thu nhập chính từ sức lao động của chính họ. Đó là những người làm việc lãnh lương. Dù đó là lao động trong lãnh vực gì, tay chân, trí óc, khoa học, nhất là góp phần cho sản xuất và đóng góp cho tiến bộ xã hội v.v.
Giai cấp tư sản là tất cả những người nào có nguồn thu nhập chính từ sức lao động của người khác, của giai cấp công nhân nói trên.
Các bạn không phân biệt nổi đâu là giai cấp, đâu là ngành nghề, đâu là giai cấp công nhân, đâu là những người công nhân, cho nên các bạn hay phán những cái “trời ơi đất hỡi” dở khóc dở cười.
Các bạn không biết thì các bạn chịu khó tìm tòi đọc thêm 1 chút. Chứ đã không biết gì mà ăn nói bừa bãi như vậy thì thật là dở khóc dở cười.
Nếu các bạn tấn công mạnh vào tệ nạn chạy chọt vào Đảng thì tôi rất hoan nghênh. Nhưng nếu các bạn bảo nhất định phải đa đảng và nhái lại như con vẹt “1 đảng là độc tài” thì tôi không thể đồng ý với các bạn. Và các bạn quá “tự do ngôn luận” và “tôn trọng khác biệt” nên hễ ai không đồng ý với các bạn thì người đó bị các bạn gọi là “dư luận viên”.
Độc tài không nằm ở mô hình chính trị.
Từ năm 1930 đến nay, nhất là trong thời kỳ chống Pháp và chống Mỹ, và hậu chiến đến nay, thì Việt Nam đều do ĐCSVN lãnh đạo. Nhưng dư luận quốc tế không gọi Chính phủ Hồ Chí Minh là độc tài. Trong khi các chính phủ Ngô Đình Diệm, Lý Thừa Vãn, Phác Chính Hy, Tưởng Giới Thạch – Tưởng Kinh Quốc, Lý Quang Diệu – Lý Hiển Long v.v. rập khuôn mô hình chính trị đa đảng kiểu Mỹ mà các bạn mơ ước, thì lại bị dư luận quốc tế gọi là độc tài.
Như vậy độc tài không nằm ở mô hình chính trị, mà nằm ở thực tế xã hội. Các bạn trích dẫn các hiện tượng chính trị xã hội thực tế để chửi VN là độc tài cũng được, nhưng các bạn phải chứng minh.
Ngoài ra tôi còn thấy có những con vẹt dựa vào vấn đề một đảng – đa đảng rồi đặt nước này nước kia vào danh sách “độc tài hoặc dân chủ”, tức là hễ ai đa đảng thì họ gọi “nước dân chủ”, thì e rằng đầu óc những kẻ này đã bị đóng băng hoặc đã bị tẩy não, nhồi sọ quá lâu năm và không xứng đáng nói chuyện chính trị.
Thật ra ban đầu chúng tôi cũng không quá phản đối vấn đề đa đảng, mà chỉ là đưa ra một số quan ngại, lo lắng về vấn đề độc lập dân tộc, đưa ra vấn đề liệu nó có ảnh hưởng gì nhiều cho yếu tố độc lập dân tộc hay không. Nhưng thay vì thẳng thắng bàn về nó hoặc nói gì đó cho người khác tâm phục khẩu phục, thì các bạn quay sang chụp mũ, tấn công cá nhân, tránh né, đánh trống lảng. Điều này làm hình ảnh các bạn ngày càng bẩn thỉu trong mắt người dân.
Làm sao tôn trọng các bạn được?
Đối với chúng tôi các bạn và bọn tham nhũng quan tham sâu bọ đều đáng ghét đáng khinh như nhau, và các bạn thật ra chỉ là những quan tham chưa thành, chưa có cơ hội làm quan tham, những kẻ xấu, kẻ ác chưa có cơ hội và điều kiện để làm việc xấu, việc ác. Các bạn là những con rận ghen ăn tức ở với bầy sâu, nhưng thâm tâm cũng rất muốn trở thành con sâu, chứ chẳng tử tế tốt lành “thiện nam tín nữ” gì với ai.
Tôi không vơ đũa cả nắm mà đây là tôi đang nói về những kẻ cơ hội chính trị, những chính khách sa lông xôi thịt có đầy trước năm 1975 và ở hải ngoại ngày nay đang ngày ngày chửi nhau vì tiền, đang ngày ngày tìm danh nghĩa nào đó để tổ chức quyên góp quyên tiền, tiền tiền tiền tiền.
Một xã hội thì có tiêu cực, có quan tham, điều này đúng với một xã hội đang phát triển từ nông nghiệp lên công nghiệp như VN. Đã có bao nhiêu tiền lệ, bao nhiêu ví dụ từ các nước khác trên thế giới. Tiêu cực, quan tham thì ai cũng ghét. Nhưng vấn đề ở đây là một số bạn đặt cái tâm lý “ghét” đó lên trên lợi ích chung của dân tộc, làm cho các bạn mù mờ không còn đủ tỉnh táo để nhận thức các lợi ích chung của đất nước, và còn vì cái “Tôi”, cái tự ái thấp hèn trong các bạn nên mỗi khi ai đó nói ngược với các bạn, chỉ ra những cái sai của các bạn thì các bạn lồng lộn lên vu khống họ và chửi bới ầm lên. Hành xử cực đoan, thiếu văn minh.
Một số bạn khác thì có một sự sùng bái và “niềm tin Hồi giáo” cuồng tín vào những cái mà chiến tranh tâm lý cánh hữu phương Tây nhai đi nhai lại từ thập niên 1940 mà các bạn tưởng là “chân trời mới”, “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền”. Và thế là các bạn phán xét mọi chuyện trên thế gian này dựa trên tiền đề đó, niềm tin đó. Ai chỉ ra cái sai về quan điểm của các bạn, thay vì tranh luận vào đề, thì các bạn lại cố tin những người kia là công an mạng, tuyên truyền viên cộng sản, dư luận viên, hồng vệ binh, như để tự an ủi, rồi các bạn lại giở những trò thiếu văn minh ra.
Các bạn coi cái tâm lý ghét bỏ, cái Tôi, cái niềm tin chính trị của các bạn cao hơn lợi ích chung của đất nước. Do đó mới có hiện tượng nhận thức sự vật có chọn lọc, các bạn như bị mất khả năng nhìn toàn cảnh bức tranh, các bạn chỉ còn thấy mặt trái ở VN và mặt phải ở nước ngoài, như là các bạn bị chột mắt, điếc 1 tai, bán thân bất toại.
Điều này càng khó chấp nhận và khó được tôn trọng, và khó lừa người khác, khi ngày nay chỉ cần vào Google, Youtube, Wikipedia gõ vài từ khóa là cho ra bao nhiêu cái dốt nát của các bạn. Bất cứ người dân, học sinh nào cũng làm được điều đó khi vạch trần cái sai của các bạn, chứ chả cần ai đó được đào tạo “nhà nghề” để “đập” các bạn như các bạn hoang tưởng.
Mỗi khi người này người kia chỉ ra cho các bạn thấy các bạn sai điều gì, nói cái gì chưa đúng, thì như là để khỏa lấp lấn át đi kiểu cả vú lấp miệng em các bạn vu khống chụp mũ và chửi ầm lên, tỏ ra nguy hiểm.
Các bạn không hiểu rằng các bạn có quyền tự do biểu tình, hội họp, xuống đường này kia thì người khác cũng có quyền tự do đi đường, làm ăn, sinh hoạt. Và một khi cái hành động nhân danh quyền tự do kia của các bạn nó ảnh hưởng tới sự tự do và lợi ích của các công dân khác, thì đương nhiên là họ chạy xe ngang họ bấm kèn chửi các bạn, hay họ chỉ trích các bạn, ví dụ người làm trong ngành du lịch, các bạn xuống đường liên tục gây mất mỹ quan đô thị có ảnh hưởng tới họ không, có ảnh hưởng tới khách du lịch không?
Các bạn gây náo loạn tạo ra một hình ảnh xã hội chính trị thiếu ổn định, thì có tay nào dám mạo hiểm đến VN làm ăn kinh doanh có rủi ro cao như vậy như vậy không? Doanh nghiệp trong nước và nước ngoài ở VN đều cần sự bình yên để yên ổn làm ăn, cần sự ổn định để yên tâm đầu tư.
Như vậy các hành động tự do của các bạn có ảnh hưởng đến sự tự do và lợi ích của các công dân còn lại hay không? Câu trả lời là có!
Chưa kể những cái ngứa mắt, lố lăng khác mà không liên quan đến sự mâu thuẫn lợi ích kể trên. Cho nên từ những lẽ đó mà có nhiều người không ưa, không tôn trọng, và chỉ trích các bạn, chỉ ra những cái sai của các bạn.
Nhưng không, đối với các bạn thì tất cả “chúng nó” đều là công an mạng hết, đều là dư luận viên hết, đều là hồng vệ binh hết. Các bạn ngu dốt, thiển cận, đui điếc, cứ như đà điểu đút đầu vào cát như vậy, cứ hành động như nhân vật AQ Trung Quốc như vậy, các bạn không thấy những cái người khác thấy, nhưng các bạn cứ tự nhận mình là này là kia, cứ tưởng tượng mình là này là kia. Nói theo kiểu dân dã là “ngu mà cứ tưởng mình là ngon”, “dốt mà cứ tưởng mình là thiên tài”. Các bạn cứ như vậy thì làm sao ai tôn trọng các bạn nổi?
Với những thiếu sót to lớn đó của các bạn, với những hành động lố bịch đó của các bạn, với những trò chụp mũ dai dẳng, gây khó chịu, gây chướng tai gai mắt đó của các bạn thì làm sao tôn trọng các bạn được, các bạn nói đi?
Tóm lại, nếu muốn người khác tôn trọng, hay ít ra bớt khinh các bạn, thì hãy bớt làm những trò lố, bớt những hành động gây phẫn nộ, và làm gì thì nên thật thà chú trọng vào lợi ích chung của đất nước. Đây là tôi nói với các bạn nào ngơ ngác, mơ ngủ đang bị lợi dụng mà không biết. Còn bạn nào đang ăn lương tháng của Việt Tân và CIA thì các bạn tự biết, những bạn này tôi không nói tới làm gì vì đã có những chiến sĩ chuyên môn lo việc đó.
Đối với bọn hành nghề “dâng chủ” có ăn lương nói trên, thì đó là sự phá hoại đất nước ở một tầm rộng lớn và mang tính chính trị hơn. Tôi không nói đến những kẻ đó, tôi coi họ là những kẻ mãi quốc cầu vinh không hơn không kém. Nhận tiền của người ngoài chống lại đồng bào mình, phục vụ cho lợi ích của các ông chủ ngoại bang. Đoạn này là gởi gắm đến những bạn nào vì bất mãn, vì những tính xấu tính bẩn nói trên mà trở thành nạn nhân bị những kẻ kia tẩy não, nhồi sọ, và lợi dụng.
Tôi có thể đồng cảm với các bạn trong một số bất mãn về quan tham, sâu bọ, tôi ghét bọn chúng, nhưng tôi không tôn trọng nổi các quan điểm và nhất là các hành xử của các bạn. Và các bạn cứ lặp đi lặp lại những cái đó lâu ngày nó thể hiện ra rằng các bạn là những thành phần không đáng được tôn trọng, làm cho hình ảnh của các bạn ngày càng xấu đi.
Nếu các bạn cứ tiếp tục chụp mũ người khác bừa bãi, gom lại chửi ầm lên như vậy thì có lẽ chỉ vài năm nữa thôi là không còn ai dám nói trái ý, khác ý các bạn nữa mà đơn giản là mọi người tránh xa ra để các bạn tự nói chuyện 1 mình với nhau trong nhóm của các bạn.
Những hành động đó không hay ho gì, nếu không nói là ngu dốt, tuy nó chưa đến mức phá hoại đất nước một cách sâu rộng như những kẻ mạo danh “dân chủ” hoạt động chống cộng nhà nghề, chuyên nghiệp, nhưng các hành động đó đã phá hoại trước hết là hình ảnh của các bạn, sau là phá hoại cuộc tranh luận về đề tài chính trị nào đó, rộng ra hơn nữa là phá hoại sự hòa hợp đoàn kết dân tộc.
Vì các bạn làm như vậy thì chính là khuyến khích các chiến hữu của các bạn cũng đi vu khống chụp mũ, và kích động người bị chụp mũ làm ngược lại như vậy với các bạn, cứ chụp mũ nhau như vậy thì ngay cả nói chuyện bình thường với nhau đã quá khó rồi thì còn nói chuyện đoàn kết cái gì nữa?
Trở thành những kẻ đối nghịch với lợi ích dân tộc lúc nào không hay
Chính cái Tôi, cái “vô minh”, cái sân si, cái vô lại, những hành động điên rồ của các bạn là thủ phạm chính gây chia rẽ và phá hoại sự hòa hợp đoàn kết dân tộc.
Những cái này vô tình đẩy các bạn vào hàng ngũ những kẻ đối nghịch với lợi ích dân tộc mặc dù có thể các bạn ban đầu không có ý như vậy. Và sau khi các bạn đã nằm trong hàng ngũ những kẻ phản quốc, chống lại độc lập chủ quyền dân tộc, chống lại lợi ích đất nước thì chắc chắn rằng các bạn cũng không muốn tin điều đó, hoặc thậm chí các bạn không nhận ra điều đó.
Như Trần Ích Tắc tự nghĩ mình chỉ có chống Trần Cảnh và muốn ngai vàng chứ không chống đất nước. Như Lê Chiêu Thống nghĩ mình chỉ có chống Tây Sơn và dựng lại cơ nghiệp tổ tông nhà Lê chứ không chống dân tộc. Như Bảo Đại – Diệm – Thiệu chỉ nghĩ là họ chống Việt Minh, chống Việt Cộng chứ không chống quốc gia dân tộc.
Nhưng các lợi ích của họ đi ngược với lợi ích đất nước và sự độc lập chủ quyền của đất nước, thì toàn dân coi họ, lịch sử đánh giá họ là những kẻ bán nước, phản quốc, đơn giản là như vậy. Cho nên các bạn đừng vì những mù quáng hiện tại của mình và càng lúc càng lún sâu vào, dẫm vào vết xe đổ của những gương xấu đó.
(Còn nữa)
Nguồn: Mõ làng