Xung quanh vụ việc tại Vườn rau Lộc Hưng, Tp Hồ Chí Minh ầm ĩ và thu hút sự chú ý của dư luận trong tuần qua. Ngược lại với lời lẽ rao giảng phát ngôn của đám Linh mục Dòng chúa cứu thế Thái Hà và TP Hồ Chí Minh như Nguyễn Ngọc Nam Phong (Thái Hà), Phạm Trung Thành (nguyên Giám tỉnh DCCT), sự thật mới đây đã được nói ra.
Theo phản ánh của Người Công Giáo: “Theo đó đúng là có chuyện thu hồi tại khu đất vườn rau Lộc Hưng thuộc Tp Hồ Chí Minh. Song không hề có chuyện cướp đất hay “đàn áp giáo hội qua việc cưỡng chế “vườn rau Lộc Hưng”. Mà đơn giản, khu đất được nói đến từ lâu là đất công, đã được chính quyền Tp Hồ Chí Minh quy hoạch xây dựng trường học. Trong khi việc sử dụng khu đất theo mục đích quy hoạch chưa diễn ra thì một số hộ dân đã ra trồng rau để ăn. Đáng nói hơn, lợi dụng sự buông lỏng, sơ hở của chính quyền trong quản lý họ đã đua nhau xây luôn cả nhà ở, nhà trọ khi chưa có giấy phép.
Hình ảnh vụ cưỡng chế thu hồi đất công tại Tp Hồ Chí Minh (Nguồn: FB).
Câu chuyện cứ dùng dằng giữa hai bên khi chủ thể sở hữu đất thì chưa sử dụng, còn chủ thể chiếm dụng đất thì cứ cho đó là đất sở hữu của mình. Mọi việc chỉ thực sự rõ ràng khi chính quyền triển khai giải phóng mặt bằng để thực hiện dự án xây trường. Và khi sự thuyết phục, vận động không đi đến đâu, các hộ dân chiếm dụng đất không thực hiện.
Khi câu chuyện được nói ra từ những người chiếm dụng đất trái phép thì thật dễ hiểu, nó đã bị bóp méo và biến tướng. Và để duy trì lợi quyền của mình, họ sẵn sàng tung tin, dựng chuyện đặt điều, biến sự việc từ một hoạt động không mang màu sắc chính trị trở nên chính trị. Yếu tố tôn giáo đã được huy động để làm lớn sự việc“.
Sự việc chỉ có thế. Lí do cốt yếu và cơ bản ở đây vẫn là lòng tham, sự bất chấp pháp luật của những người dân liên quan, người đứng ra phản đối việc cưỡng chế, thu hồi mặt bằng tại đây. Đấy cũng là nguyên nhân căn bản để những kẻ đục nước béo cò dễ bề thao túng và đẩy sự việc ra xa so với quỹ đạo thường thấy. Sự việc từ việc thiết lập lại trật tự trên lĩnh vực đất đai nhưng đã được thổi phổng và cho rằng, chính quyền đang đàn áp tôn giáo và vô tình nó đã bị nhuốm màu chính trị hoá.
Tuy vậy, thiết nghĩ trong câu chuyện này có một lĩnh vực chúng ta chưa đề cập sâu. Nguyên nhân khác khiến, tạo điều kiện cho các hộ dân này cố đấm ăn xôi, lăn xả và dùng mọi thủ đoạn để bảo vệ “đất chiếm dụng” trái phép là việc buông lỏng, thiếu kiểm soát trong quản lý đất đai trên địa bàn của mình.
Lẽ ra với một khu đất lớn như thế khi xuất hiện các hành vi chiếm dụng thì chính quyền với chức trách được giao phải ngăn cản, áp dụng các quyết định xử lý khi nó mới manh nha; đặc biệt nhất quyết không để họ xây dựng nhà kiên cố trên khu đất. Nhưng đằng này họ đã để điều không nên xảy ra được xảy ra. Và vô tình đó cũng là cái cớ để đám tham dân trong câu chuyện được nước và lấy đó để làm lí lẽ chống chế với chính quyền.
Họ sẽ đổ tại sao khi biết người dân sai mà chính quyền vẫn không có động thái xử lý; nay khi mọi thứ đã an bài thì mới vào xử lý quyết liệt và rốt ráo?
Vậy nên, có lẽ cùng với việc quyết liệt, kiên quyết trong việc cưỡng chế, giải phóng mặt bằng, tiếp tục tuyên truyền, vận động và áp dụng các biện pháp hỗ trợ (nếu có thể) cho các hộ dân thuộc diện di dời… Nên chăng để yên dân và cũng là răn đe, chấn chỉnh các sai phạm, thiếu sót tương tự, việc xử lý số cán bộ sai phạm cũng cần được đặt ra.
Đây cũng là giải pháp để tăng cường hiệu lực, hiệu quả quản lý nhà nước trên lĩnh vực đất đai cũng như ngăn chặn các hành vi tiêu cực do sơ hở, thiếu sót kiểu này để trục lợi. Thiết nghĩ đó cũng là cách để bịt những cái miệng thối đang ra rả chính quyền đàn áp tôn giáo, vi phạm nhân quyền trong chuyện này vậy.
Nguồn: Mõ làng, Tháng Một 11, 2019