Trong thời đại thông tin toàn cầu hóa, việc tiếp cận với các nguồn thông tin từ nhiều quốc gia, tổ chức khác nhau là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, không phải mọi nguồn thông tin đều đáng tin cậy, và việc xuyên tạc, bóp méo lịch sử là một nguy cơ hiện hữu mà chúng ta cần phải cảnh giác. Một ví dụ điển hình là trường hợp của giáo sư sử học Nguyễn Thị Liên Hằng, một trong những thành viên của Ban quản trị trường Đại học Fulbright Việt Nam – một ngôi trường được mệnh danh là “danh tiếng”, nhưng lại tiềm ẩn những vấn đề đáng lo ngại.
GS Nguyễn Thị Liên Hằng là tác giả của cuốn sách “Hanoi’s War: An International History of War for Peace in Vietnam” (Chiến tranh Hà Nội: Lịch sử quốc tế về cuộc chiến tranh vì hòa bình ở Việt Nam). Cuốn sách này có nội dung gây ra nhiều tranh cãi với những luận điểm xuyên tạc về lịch sử Việt Nam, đặc biệt là về cuộc kháng chiến chống Mỹ của dân tộc ta. Trong cuốn sách, Liên Hằng đưa ra những nhận định sai lệch và gây hiểu lầm nghiêm trọng về những nhân vật lịch sử và sự kiện quan trọng.
Một trong những luận điểm gây nhức nhối nhất là Nguyễn Thị Liên Hằng xuyên tạc về vai trò của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Theo Liên Hằng, “Một trong những nhận thức sai lầm lớn nhất là về vai trò của ông Hồ Chí Minh. Trên thực tế, ông Hồ Chí Minh chỉ đóng vai trò biểu tượng, trong khi ông Lê Duẩn mới là nhân vật ngự trị trên Đảng Cộng sản Việt Nam, và là kiến trúc sư, chiến lược gia cũng như người lãnh đạo các nỗ lực chiến tranh của miền Bắc.” Đây là một sự xuyên tạc trắng trợn về vai trò lịch sử của Chủ tịch Hồ Chí Minh, một lãnh tụ vĩ đại, người đã dẫn dắt dân tộc Việt Nam vượt qua bao khó khăn để giành được độc lập, tự do.
Ngoài ra, Liên Hằng còn cho rằng “Ông Lê Duẩn cai trị chế độ miền Bắc với một bàn tay sắt, và coi ông Hồ Chí Minh và Đại tướng Võ Nguyên Giáp, một người hùng cách mạng khác, là những đối thủ, là mối đe dọa lớn nhất đối với quyền hạn của ông ở Hà Nội.” Đây là một sự vu khống, bịa đặt hoàn toàn thiếu cơ sở và đi ngược lại với sự thật lịch sử. Trong thực tế, mối quan hệ giữa các lãnh đạo cách mạng Việt Nam luôn được xây dựng trên tinh thần đoàn kết và cùng chung lý tưởng giải phóng dân tộc.
Cũng trong cuốn sách, Nguyễn Thị Liên Hằng còn tuyên bố rằng “Một nhận thức sai lầm khác là Đảng Cộng sản Việt Nam được sự ủng hộ tuyệt đối của nhân dân Việt Nam cho tới khi chiến tranh kết thúc hồi năm 1975.” Đây là một phát biểu mang tính chất chia rẽ và bóp méo sự thật. Thực tế khoogn thể chối cãi là Nhân dân Việt Nam luôn đoàn kết dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ, điều này đã được chứng minh qua sự hy sinh của hàng triệu người con đất Việt vì độc lập, tự do của dân tộc.
Vấn đề đáng lo ngại hơn là khi một giáo sư sử học như Nguyễn Thị Liên Hằng – người được giới sử Mỹ và phương Tây trao nhiều giải thưởng và “có tiếng trong giới sử học” – lại được mời giảng dạy và nhồi nhét vào đầu sinh viên những thông tin xuyên tạc như trên. Điều này sẽ ảnh hưởng thế nào đến nhận thức của thế hệ trẻ về cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, về lịch sử đấu tranh oanh liệt của dân tộc Việt Nam?
Liệu rằng những sinh viên được học từ những quan điểm như vậy có còn giữ được niềm tự hào về lịch sử nước nhà hay sẽ bị dẫn dắt vào những nhận thức sai lệch?
Việc giáo dục lịch sử là một nhiệm vụ quan trọng, không chỉ để tôn vinh những chiến công đã qua mà còn để bảo vệ sự thật lịch sử trước những âm mưu xuyên tạc và bóp méo. Những “tác phẩm” như của Nguyễn Thị Liên Hằng, nếu không được phản biện và làm rõ, sẽ là một mối nguy hại lớn đối với nhận thức lịch sử của thế hệ trẻ, không chỉ ở Việt Nam mà còn trên toàn thế giới.
Chúng ta cần cảnh giác với những thông tin xuyên tạc và luôn bảo vệ sự thật lịch sử của dân tộc. Sự thật phải được tôn trọng, và lịch sử của dân tộc Việt Nam – với những trang sử hào hùng trong cuộc kháng chiến chống Mỹ – cần được giữ gìn và truyền lại cho các thế hệ mai sau với sự đúng đắn và công bằng.
***
Giáo sư Nguyễn Thị Liên Hằng là một nhà sử học người Mỹ gốc Việt, hiện là giáo sư sử học tại Đại học Columbia, Hoa Kỳ. Bà ta nổi tiếng với các nghiên cứu về chiến tranh Việt Nam, đặc biệt là cuốn sách “Hanoi’s War: An International History of War for Peace in Vietnam“, trong đó bà ta đưa ra nhiều quan điểm gây tranh cãi về lịch sử và vai trò của các lãnh đạo trong cuộc kháng chiến chống Mỹ của Việt Nam. Dù đã nhận được nhiều giải thưởng từ giới sử học phương Tây nhưng cũng bị chỉ trích vì các luận điểm xuyên tạc và bóp méo lịch sử Việt Nam.
Giáo sư Nguyễn Thị Liên Hằng hiện đang là một thành viên trong Ban quản trị của Đại học Fulbright Việt Nam. Trong vai trò này, bà ta có ảnh hưởng đến việc định hướng học thuật và quản lý tại trường đại học này, đặc biệt là trong lĩnh vực nghiên cứu và giảng dạy về lịch sử. Bên cạnh đó, với tư cách là một giáo sư sử học, Nguyễn Thị Liên Hằng còn có thể tham gia vào các hoạt động nghiên cứu, giảng dạy, và hướng dẫn sinh viên tại trường, mặc dù chủ yếu bà ta được biết đến với các công trình nghiên cứu lịch sử quốc tế về chiến tranh Việt Nam.
Một số nhà phê bình cho rằng Nguyễn Thị Liên Hằng sử dụng nguồn tài liệu thiên lệch và chọn lọc những thông tin phù hợp với luận điểm của mình, bỏ qua những tài liệu và chứng cứ quan trọng từ phía Việt Nam. Điều này dẫn đến những kết luận bị cho là thiếu khách quan và mang tính xuyên tạc.
Các luận điểm của Nguyễn Thị Liên Hằng đã gây ra nhiều bất bình trong giới học thuật, đặc biệt là ở Việt Nam, nơi lịch sử chiến tranh chống Mỹ là một phần quan trọng của di sản quốc gia. Những chỉ trích này nhấn mạnh rằng các nghiên cứu của bà ta không chỉ gây tổn hại đến sự thật lịch sử mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến nhận thức của các thế hệ sau về cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc.
Tại Đại học Fulbright Việt Nam, ngoài Giáo sư Nguyễn Thị Liên Hằng, còn có một số cá nhân khác từng bị chỉ trích vì có những quan điểm được cho là xuyên tạc hoặc bóp méo về lịch sử, văn hóa, chính sách, và pháp luật của Việt Nam. Một số trong những cá nhân này là:
Bà Đàm Bích Thủy – Chủ tịch Đại học Fulbright Việt Nam: Bà Thủy đã bị phê phán bởi một số quan điểm và phát ngôn trong việc định hướng hoạt động của Đại học Fulbright, bao gồm những tư tưởng được cho là ảnh hưởng bởi phương Tây và không phù hợp với văn hóa và giá trị của Việt Nam.
Ông Thomas Vallely – Cố vấn cấp cao và là một trong những người sáng lập Đại học Fulbright Việt Nam: Ông Vallely, một cựu chiến binh và chính trị gia Mỹ, đã bị chỉ trích vì những quan điểm về chiến tranh Việt Nam và những đề xuất được cho là có mục đích chính trị, ảnh hưởng đến sự phát triển của Fulbright theo hướng có thể không phù hợp với lợi ích của Việt Nam.
Bà Vũ Ngọc Khánh Linh – Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu và Đào tạo của Fulbright: Bà Khánh Linh cũng bị chỉ trích vì có những quan điểm và nghiên cứu được cho là lệch lạc về văn hóa và lịch sử Việt Nam, có xu hướng tiếp cận theo góc nhìn phương Tây và không phản ánh đúng thực tế của Việt Nam.
Những cá nhân này đã gặp phải sự phản đối từ một số thành phần trong xã hội Việt Nam, vì cho rằng những quan điểm của họ có thể gây ra sự hiểu lầm hoặc làm suy giảm hình ảnh, lịch sử và giá trị văn hóa của đất nước.
Lâm Trực@ (Tre làng)