Xem ra, dân Bolsa nghĩ cũng phải, dây vào Ngô Kỷ Chí Phèo thời @, thì chẳng khác nào “Dây vào hủi, dẫm phải cứ.t”, chẳng phải đầu cũng phải tai, vớ vẩn hắn mò đến tận nhà c.ào mặt ăn vạ, phạt vạ ăn tiền… Thì có mà sạt nghiệp, hết đường sống. Thế nên, chẳng ai thèm nói, đếch ai thèm tiếp. Ngô Kỷ tức lắm! Tức ch.ết đi được! Hắn sống trong cô đơn không vợ, không con, nên suốt ngày chỉ biết mỗi một việc vác cờ đi ch.ửi, cái cờ mà Ngô Kỷ vẫn hay cầm, vẫn hay vác đi biểu tềnh, nó rất đặc biệt.
Đặc biệt ở chỗ, cái cờ sao vạch, là của Bu tức là của bố Mỹ ai cũng biết, gọi lá Cờ ấy là của Bu, thì chẳng ai nói làm gì. Nhưng, lá cờ thứ hai hắn vác, lại là lá cờ vàng ba sọc đỏ, thời kháng chiến và cho đến tận bây giờ người dân Việt vẫn quen mồm, thường gọi nó là cờ ba que, cờ ba que phản ánh đầy đủ cả “Nghĩa đen, lẫn nghĩa bóng” của hai từ này. Lá cờ ba que có nhiều ý nghĩa, lắm duyên nợ với người Việt “Cuốc ra” bởi xưa nó là quốc kỳ của người Việt cuốc ra (QGVN) tay sai Pháp, sau này là của VNCH tay sai Mỹ.
Nói đến Ngô Kỷ, mà không nói đến lá cờ ba que mà Ngô Kỷ hay vác đi biểu tình âu cũng là điều đáng tiếc.
Hành trình của lá cờ ba que, hay lá cờ vàng có ba cái sọc đỏ này cũng rất gian nan, thời Pháp thuộc, tổ tiên cờ vàng gọi nước Pháp là “Mẫu quốc”. Lá cờ vàng phiên bản 1.0 được đẻ ra bởi Vua Thành Thái vào 1890. Tới khi “Mẫu quốc” chán dùng cờ vàng (1916) thì nó được xếp xó thay vào đó là cờ Long tinh. Dù cờ quạt nào đi nữa thì chiếc cờ vàng ba que của Ngô Kỷ cũng phải nằm dưới đ.ít cờ mẫu quốc.
Xin được nhắc lại, ngày 11/3/1945 ông Vua bù nhìn Bảo Đại được Đại sứ Nhật Yokohama đến báo cho biết Việt nam đã được độc lập. Cục độc lập này cứ như ở trên trời rơi xuống, để ông Trần Trọng Kim thành lập ra cái Chính phủ “Đế quốc Việt Nam” vào ngày 17/4/1945 phục vụ cho quyền lợi của người Nhật và một lần nữa Cờ Vàng ba sọc đỏ của Ngô Kỷ lại được mang ra sử dụng, đây là phiên bản 2.0. Thế nhưng, cờ vàng ba que đỏ nhận chủ mới được vỏn vẹn “Nhõn” trăm ngày thì khai tử vì Bảo Đại thoái vị (30//8/1945) trao quyền hành, ấn tín lại cho chính quyền Việt Minh.
Ngày 7/12/1947, cái quái thai “Quốc gia Việt Nam” được đẻ ra trên chiến hạm của Thực dân Pháp ở vịnh Hạ Long năm 1949 với Bảo Đại là Quốc trưởng. Cờ vàng ba que đỏ lại trở về với chủ cũ, lần này là cờ vàng phiên bản 3.0.
Tuy nhiên, sau Hiệp định Geneve, Mỹ đã hất cẳng Pháp khỏi Đông Dương, thay chủ nghĩa thực dân cũ thành chủ nghĩa thực dân mới để đô hộ dải đất hình chữ S này. Ngô Đình Diệm, tôi trung của Bảo Đại năm nào, truất phế “Đại ca” lên làm Tổng thống, cờ càng ba que đỏ vẫn được giữ nguyên, thêm lần nữa cờ vàng đổi chủ, gọi là cờ vàng phiên bản 4.0, là Quốc kì VNCH của Ngô Kỷ và đám CCCĐ ngày nay.
Những kẻ CCCĐ và Ngô Kỷ, sùng bái lá cờ vàng ba sọc đỏ có biệt hiệu ba que. Tuy, nó đã bị vứt vào sọt rác lịch sử 46 năm. Nhưng, những kẻ đứng dưới nó vẫn còn “hâm” nên đi đâu làm gì, chúng cũng vác cờ đi theo, thậm chí cái khăn quàng cổ, chiếc áo mặc trên người, rồi cả cái mũ đội trên đầu, cũng màu vàng hoe kèm ba cái que sọc màu đỏ. Thậm chí, đến tường nhà vệ sinh, cả đến cái bồn ỉ.a cũng được in hình cờ vàng ba sọc đỏ. Có người vô tình hay hữu ý, sản xuất chậu rửa cho in lá cờ ba que vào đáy chậu, đem bán ngoài chợ. Người mua mang về “vô ý” làm chậu rửa chân, thậm chí làm cả chậu rửa đít, có khi rửa cả “Lìn”… thật là nhất cử lưỡng tiện.
Có người hay soi mói kể lại rằng, Ngô Kỷ ng.u s.i, m.ê mu.ội đến nỗi, sơn cả chiếc Ô tô đã hết đát của mình, toàn màu vàng với ba vạch đỏ chạy dọc từ đầu đến đít xe. Có lúc Ngô Kỷ đặt đ.ít ngồi lên lá Cờ Vàng ba vạch đỏ trên mui xe. Thiên hạ nhìn thấy nhắc khéo, thì Ngô Kỷ toét cái miệng cải mả ra cười… đâm ra cái n.gu của Ngô Kỷ cũng là cái nhục của lá cờ vàng ba que và cả những kẻ đứng dưới nó.
Sùng bái cờ khi thấy hình ảnh lá cờ của mình bị làm chậu rửa chân, rửa đ.ít, rửa cả Lìn… Nay, bị Cảnh sát Mỹ vứt vào thùng rác, hoặc có ai đó lấy làm rẻ lau… Ngô Kỷ nhìn thấy lại kêu trời. Ôi! Cái gì thế này! thế là hắn kêu toáng lên, v.ật v.ã! Hắn la, hắn vừa ch.ửi, vừa kêu làng Bolsa cứ như thể Y bị người ta c.ắt họ.ng, ch.ọc ti.ết hắn. Hắn kêu, kêu mãi cũng chán, hắn lại vác cờ đi biểu tềnh rồi, lại lăn ra ăn vạ biến thành anh Chí Phèo Bolsa…
Ôi làng nước ơi! Cứu tôi với… Ôi làng nước ơi! Chúng mày… là đồ kh.ốn n.ạn dám làm nh.ục lá Cờ của tao! Thằng kh.ốn kiếp nào làm chuyện này…, Ối làng nước ơi!… và họ lại thấy th.ằng cha Chí Phèo Ngô Kỷ lại lồng lộn ở nơi biểu tềnh, vừa kêu la, vừa lấy cờ vàng ba sọc đỏ huơ huơ trước mặt. M.áu trong người hắn cứ như sôi lên sùng sục, đôi mắt hắn long sòng sọc, lòng trắng nhiều hơn lòng đen, trợn ngược, trắng dã trông phát hãi, cứ như gã sắp chết đến nơi!
Cách đây gần ba năm, người ta thấy Ngô Kỷ, Chí phèo Phố Bolsa nhiễm dich Covid 19 đeo máy thở, cứ tưởng hắn “thăng” về với nước Chúa… Tuy nhiên, hắn thoát chết, sau đận vận hạn này, tưởng hắn mở mắt ra về nước Mỹ bởi, gần 700.000 người ch.ết, gần chục triệu người mắc, sinh mạng người dân bị rẻ rúng, … nhưng không, hắn vẫn trung thành với Bu, và vẫn chửi cộng sản, thề không về quê hương nếu CS vẫn độc tài… tính nào vẫn tật ấy y “ngựa quen đường cũ”và người ta vẫn thấy Ngô Kỷ sống qua ngày, đoạn tháng bằng nghề đi ăn vạ, để tống tiền, chửi thuê và biểu tình chống CS để kiếm tiền. thế nên, muốn có tiền là y phải ăn vạ… Cả làng Bolsa này muốn yên thân để làm ăn, là phải sợ hắn, hắn sống được đến ngày nay để chống Cộng cũng bằng nghề ăn vạ, bày ra các chiêu để ăn vạ.
Một kẻ đáng khinh.
LCB
Nguồn: Diễn đàn Dân chủ