Trang chủ Luận bàn - Phản biện Những kẻ hoang tưởng đáng thương

Những kẻ hoang tưởng đáng thương

232
0

Khi dịch bệnh COVID-19 hoành hành tại TP.HCM và nhiều tỉnh lân cận, nền kinh tế giao thương bị đình trệ nhiều người dân nghèo làm ăn xa đã buộc phải rời phố về tạm quê chờ hết dịch. Nhưng cũng rất nhanh, khi dịch bệnh tạm lắng, giãn cách xã hội được nới lỏng, hàng ngàn người nối đuôi nhau quay trở lại để tiếp tục làm ăn sinh sống. Nhiều kẻ ác ý mới hôm qua chia sẻ hình ảnh người dân về quê để hả hê, thì hôm nay lại bị “hớ” to khi chứng kiến dòng người quay trở lại.

Những kẻ hoang tưởng đáng thương
Dòng người từ Tây Nguyên đội mưa về TP.HCM trở lại công việc.

Ngày 17/10 báo chí đồng loạt đưa tin ảnh về hàng ngàn người từ Tây Nguyên quay trở lại TP.HCM và nhiều tỉnh lân cận để tiếp tục làm việc. Họ mặc áo mưa, chất đầy đồ đạc trên những chiếc xe máy không còn mới, và cứ thế chở nhau đi trên chặng đường dài vài trăm km. Hành trình có nhiều lúc vất vả phải chịu nắng mưa, chờ đợi kiểm tra qua chốt, nhưng hẳn nhiên, phía trước họ là tương lai tươi sáng. Những hình ảnh này thật không lấy gì làm dễ chịu với những kẻ hôm qua còn cười cượt hả hê khi chứng kiến dòng người rời phố về quê tạm chống dịch, mà Phạm Minh Vũ là một trong số đó. Hắn “hụt hẫng” bao biện một cách ngô nghê: Nào là “dòng người đó chỉ có vài trăm chứ không phải vài nghìn”, rồi là “không có công nhân mà toàn người có nhà và có việc văn phòng thành phố nên quay lại”. Nếu có nhà ở thành phố thì ai lại giữa mùa dịch rời phố về quê để rồi giờ phải vất vả đi xe máy cả ngày mà quay lại thành phố?

Những kẻ hoang tưởng đáng thương

Khôi hài hơn, Phạm Minh Vũ còn giới thiệu “chị bạn T.V” được cho là cũng trong đoàn người quay lại thành phố này. “Chị T.V” có thật bao nhiêu phần trăm thì không rõ, chỉ biết qua miệng Phạm Minh Vũ thì chị quay lại thành phố để chuẩn bị bay sang Canada sinh sống vì ở Việt Nam “chị bị “bóc lột khổ sở” quá. Vâng, chị có tiền mua chiếc vé máy bay 20 triệu sang Canada, có tiền để chuẩn bị sinh sống ở một trong những quốc gia đắt đỏ nhất thế giới nhưng chị lại không có tiền đi ô tô, mà phải mặc áo mưa, leo lên chiếc xe máy cọc cạch phi trên đường chịu nắng mưa suốt cả ngày mới đến được thành phố! Không biết có ai tin được cái câu chuyện hoang đường này?

Rồi theo lời “chị T.V” – mà thật ra là miệng Phạm Minh Vũ – xung quanh chị bạn bè ai cũng sắp đi nước ngoài hoặc cho con đi nước ngoài hết đến nơi, chẳng còn ai muốn ở lại nữa. Thời đại bây giờ chỉ việc bỏ tiền mua cái vé xin visa là ra nước ngoài, mà không hiểu sao đến giờ này “chị” và “bạn bè chị” vẫn ở nhà đi xe máy rồi kể chuyện tấu hài cho Vũ nghe. Vũ còn hỏi: “Nghe những lời hoang tưởng ấy, những người lãnh đạo đất nước nghĩ gì”. Biết nói gì được, với một kẻ hoang tưởng hả Vũ?

Đất nước ngày một phát triển, đời sống người dân ngày một được cải thiện. Ngay khi TP.HCM và Bình Dương hoạt động bình thường trở lại là người dân từ nhiều nơi lại tụ hội về. Dẫu có cay cú xuyên tạc hay phản đối thì Phạm Minh Vũ cũng chẳng thay đổi được một sự thật đã rõ như ban ngày. Có lẽ vì vậy, mà những kẻ chỉ còn cách tìm kiếm một giấc ngủ giữa ban ngày để tìm đến một giấc mơ hoang tưởng nào đó.

An Diễm


Nguồn: Cánh cò

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây