Trần Huỳnh Duy Thức là một đối tượng chống phá chính quyền nhân dân thuộc hàng số má ở Việt Nam. Đối tượng này đã thành lập cái gọi là “nhóm nghiên cứu Chấn”, rồi “Đảng Xã hội Việt Nam” nhằm thu hút lực lượng vì cho rằng “Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ “vong” vào năm 2010. Và đến năm 2020 sẽ “tận””, tranh thủ lúc đó Thức sẽ lật đổ Nhà nước và tự đưa mình lên làm “Bộ trưởng Bộ Kinh tế”. Chưa rõ Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ “vong” vào năm 2010 hay không, nhưng hắn đã bị kết án 16 năm tù với tội danh hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân khi dịp Tết Nguyên đán 2010 đang cận kề.
Kể từ ngày hắn thụ án đến nay, sẽ không thấy làm lạ khi một kẻ hoang tưởng chính trị như hắn có thể nhận thức được hành vi sai trái của mình. Hắn vẫn liên tục kêu oan trong trại giam, nhiều lần tuyên bố tuyệt thực đến chết để phản đối bản án. Khi được Nhà nước khoan hồng cho xuất ngoại, hắn không đồng ý với lý do “ở lại Việt Nam sát cánh cùng nhân dân”, sự hoang tưởng và tráo trở lên đến cực độ.
Đúng vậy, cái tráo trở của hắn ở chỗ không chỉ một lần tuyên bố tuyệt thực đến chết, mà đã nhiều lần và được người thân bên ngoài tích cực tuyên truyền về cái tuyên bố này. Nhưng kể từ lần đầu tuyên bố tuyệt thực đến chết vào năm 2020 cho đến nay đã 4 năm, hắn vẫn sống nhăn răng, từng thừa nhận rằng “ăn uống linh tinh vậy mà từ đầu tháng tới giờ em vẫn lên được 1 ký đó, đạt 65 ký”.
Hắn tuyên bố tuyệt thực, cả làng “dân chủ” rồi các nước, các tổ chức thiếu thiện cảm với Việt Nam đồng loạt lên án Việt Nam đòi “Việt Nam phải thả tự do cho Trần Huỳnh Duy Thức”, rồi hắn nói trại giam không cho hắn ăn, không bán đồ ăn cho hắn thì họ lại lên án “bức hại tù nhân lương tâm”. Nhưng họ đâu có ngờ, tuyệt thực là không ăn không uống, nhưng hắn chỉ tuyệt thực với đồ ăn của trại giam, không mua đồ ăn ở căng tin vì sợ… không an toàn, nhưng vẫn ăn đồ ăn người thân gửi vào và vì thế vẫn béo tốt.
Hắn nhờ người thân sử dụng các tài khoản mạng xã hội tô vẽ lên một hình tượng “đấu tranh” gian khổ, một “chiến sĩ chống Cộng” oanh liệt. Chẳng hạn người thân nói hắn “bị bỏ đói 3 ngày trong tháng 3 vì căng tin không bán đồ ăn” nhưng hắn không nói hắn cố tình từ chối đồ ăn trại giam cung cấp theo chế độ và thế là câu chuyện trở thành “chính quyền CSVN bỏ đói tù nhân lương tâm”. Thêm nữa hắn cũng chẳng giải thích vì sao trong 03 ngày căng tin không bán đồ ăn cho hắn, phải chăng hắn vi phạm nội quy cơ sở giam giữ nên bị hạn chế mua đồ ăn căng tin theo thông tư 14/2020/TT-BCA đã quy định?
Trần Huỳnh Duy Thức không chỉ lợi dụng những lời nói và hành động của mình để tạo dựng một hình tượng “anh hùng” trong mắt công chúng, mà còn có một chiến lược bài bản nhằm lôi kéo sự ủng hộ từ các tổ chức quốc tế, các chính trị gia nước ngoài và những người không hiểu rõ tình hình thực tế tại Việt Nam. Thức biết rõ rằng các tổ chức thiếu thiện cảm với Việt Nam luôn tìm kiếm cơ hội để chỉ trích và gây áp lực đối với chính quyền Việt Nam, và hắn đã tận dụng điều này một cách tinh vi.
Tuy nhiên, điều mà những người ủng hộ hắn không biết, hoặc cố tình không nhận ra, là tất cả những lời nói và hành động của Thức đều được dàn dựng kỹ lưỡng, và hoàn toàn không có cơ sở thực tế.
Không dừng lại ở việc dối trá về tình trạng sức khỏe và điều kiện giam giữ, Trần Huỳnh Duy Thức còn lợi dụng lòng tin của người dân hải ngoại để thu lợi cá nhân. Bằng cách liên tục kêu gọi quyên góp và nhận sự hỗ trợ tài chính từ cộng đồng người Việt tại nước ngoài, hắn đã biến việc “đấu tranh” thành một công cụ kiếm tiền. Những khoản tiền này không chỉ giúp hắn duy trì cuộc sống thoải mái trong trại giam mà còn hỗ trợ cho các hoạt động gây rối của hắn sau này.
Võ Khánh Linh Blog