Ngày 10/9/2024, Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội đã mở phiên xét xử, tuyên phạt 7 năm tù giam đối với Nguyễn Vũ Bình về tội “làm, tàng trữ, phát tán, tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 117 Bộ luật Hình sự.
Như một thường lệ, trên không gian mạng lại tràn ngập thông tin lá cải được đăng tải trên các trang mạng phản động như VOA Tiếng Việt, RFA, BBC Tiếng Việt, Việt Tân; đặc biệt là Tổ chức theo dõi nhân quyền (tiếng Anh: Human Rights Watch- HRW) đã đưa ra những công bố xuyên tạc nhằm bênh vực Nguyễn Vũ Bình, lên án Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền, là bắt giam người bất đồng chính kiến, là hành động hèn hạ trả thù các nhà hoạt động nhân quyền, mà mục đích cuối cùng là nhằm bôi nhọ, chống phá luật pháp công minh, chính xác bình đẳng, tiến bộ mà Đảng, Nhà nước, Nhân dân ta dày công tạo lập.
Trước hết chúng ta cần tìm hiểu thêm về HRW, đây là tổ chức theo dõi nhân quyền (tiếng Anh: Human Rights Watch- HRW) là một tổ chức phi chính phủ chuyên hoạt động về nhân quyền, có trụ sở tại Hoa Kỳ và văn phòng đại diện ở một số quốc gia. Ra đời từ thời kỳ chiến tranh lạnh (1945-1989, 1991), có thể vì vậy cho đến nay tổ chức này vẫn giữ quan điểm kỳ thị đối với các quốc gia do Đảng Cộng sản lãnh đạo, cầm quyền, đặc biệt là Việt Nam. Hoạt động chính của HRW là: Kết nối giữa các cá nhân, tổ chức hoạt động trên lĩnh vực “nhân quyền”; Lượm lặt/ sưu tập tài liệu, soạn thảo Phúc trình thường niên, đồng thời mặc nhiên cung cấp thông tin cho Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ soạn thảo “Phúc trình Nhân quyền và Phúc trình Tôn giáo thế giới hằng năm; Cổ vũ cho cá nhân “đấu tranh cho nhân quyền” bằng hình thức trao giải thưởng nhân quyền. Mục tiêu của HRW là dùng vấn đề nhân quyền làm suy yếu, thúc đẩy các chế độ xã hội do các Đảng Cộng sản lãnh đạo và các chế độ xã hội khác chuyển sang chế độ xã hội “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” và thể chế “tam quyền phân lập” kiểu phương Tây. Các Phúc trình của HRW dựa vào “Tin tức lượm lặt trên báo chí nước ngoài, như Đài Á châu Tự do (RFA), Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA), Đài BBC, Mạng lưới Truyền hình Sài Gòn (SBTN), các mạng xã hội như facebook và youtube, các trang mạng độc lập về chính trị như: Dân làm báo, Dân luận, Việt Nam Thời báo, Tin mừng cho người nghèo, Defend the Defenders và các blog cá nhân”. Như vậy có thể nói, Phúc trình hoàn toàn không dựa vào một nguồn tin chính thức nào của cơ quan, tổ chức Nhà nước Việt Nam, kể cả báo chí Việt Nam. Họ cũng không dựa trên bất cứ nguồn tin nào của các tổ chức của Liên hợp quốc, như UNDP, UNESCO, Hội đồng nhân quyền… hoặc của các định chế tài chính quốc tế như IMF, WB, ADB… mà đều dựa trên những nguồn tin mạng vốn kỳ thị với các chế độ xã hội do Đảng Cộng sản lãnh đạo, thậm chí cả những “blogger cá nhân”. Về mặt pháp lý, HRW chỉ dựa vào khái niệm “nhân quyền” một cách trừu tượng (như quyền tự do ngôn luận báo chí, internet, quyền lập hội và hội họp hòa bình…) mà không hiểu, hoặc cố tình không hiểu rằng quyền của mỗi người chỉ có thể được bảo vệ, bảo đảm bởi pháp luật và các cơ quan tổ chức quốc gia. HRW cũng cố tình không hiểu rằng nhiều quyền, trong đó có quyền tự do ngôn luận, báo chí, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, hội họp… (trong Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị, 1966) đều bị hạn chế nhất định.
Còn khi nói về Nguyễn Vũ Bình, chúng ta đều thấy rằng, từ những năm 2000 Y đã soạn thảo “điều lệ, cương lĩnh” chuẩn bị cho việc thành lập “đảng Tự do, dân chủ” với mục đích đối trọng với Đảng Cộng sản Việt Nam và gửi đơn xin thành lập đảng này nhưng không được Nhà nước Việt Nam cho phép; sau đó Bình đã móc nối, quan hệ với số đối tượng cơ hội chính trị ở trong nước như Hoàng Minh Chính, Nguyễn Thanh Giang, Trần Khuê, Lê Chí Quang… để nhận viết bài có nội dung trái với quan điểm, đường lối của Đảng, vu cáo, xuyên tạc thực trạng dân chủ, nhân quyền Việt Nam, ký tên vào các bản kiến nghị đòi “tự do”, “dân chủ”, vu cáo Nhà nước Việt Nam vi phạm “dân chủ, nhân quyền”. Ngày 5/5/2004, Tòa án nhân dân tối cao tuyên phạt Nguyễn Vũ Bình 7 năm tù giam, 3 năm quản chế sau mãn hạn tù. Ngày 9/6/2007, sau gần 3 năm chấp hành án phạt tù, Nguyễn Vũ Bình được hưởng chính sách nhân đạo của Đảng, Nhà nước, được đặc xá trước thời hạn tù do tình hình sức khỏe và Bình cùng thân nhân đã có đơn xin đặc xá gửi các cơ quan chức năng. Tuy nhiên, ngựa quen đường cũ, ngay sau khi được ân xá, Bình cùng vợ và những kẻ chống phá khác tiếp tục nhận hàng nghìn USD của những tổ chức phản động nước ngoài để đăng tin, viết bài và cung cấp những thông tin không chính xác chống phá Nhà nước ta. Ngày 07/3/2024, Cơ quan Công an Thành phố Hà Nội đã công bố lệnh bắt giam Nguyễn Vũ Bình và Nguyễn Chí Tuyến cùng với tội danh “làm, tàng trữ, phát tán, tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 117 Bộ luật Hình sự.
Là những người luôn nói và làm theo pháp luật, chúng ta thấy rằng, đây là những luận điệu hoàn toàn sai lệch, xuyên tạc sự thật và can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của Việt Nam. Bởi lẽ trên thực tế tại Việt Nam, không ai bị bắt giữ, xét xử chỉ vì “bày tỏ chính kiến”, “bảo vệ nhân quyền”. Cũng như các quốc gia khác trên thế giới, Việt Nam kiên quyết đấu tranh với các hành vi lợi dụng các quyền tự do, dân chủ để vi phạm pháp luật, xâm phạm đến lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức và công dân. Việt Nam đang xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật. Những hành vi vi phạm pháp luật dù đó là ai đều sẽ bị xử lý nghiêm minh theo đúng pháp luật. Việt Nam thực hiện nhất quán chính sách bảo đảm và thúc đẩy các quyền con người phù hợp với Hiến pháp và pháp luật Việt Nam, cũng như với các công ước quốc tế về quyền con người mà Việt Nam là thành viên.
Bản án dành cho Nguyễn Vũ Bình thực sự là bài học cho những ai đã, đang và sẽ có những ý định, hành động trái pháp luật, chống phá Đảng và Nhà nước ta. Cán bộ, đảng viên và quần chúng cần tỉnh táo trước mọi âm mưu chống phá của các thế lực thù địch.
QUANG GIỚI (Đấu trường dân chủ)