Mới đây tổ chức khủng bố “Việt tân” cùng làng zân chửi Việt Nam lại giở chiêu bài “tuyệt thực” quen thuộc để nhắc nhở quan thầy và giới zân chửi đừng lãng quên “Trần Huỳnh Duy Thức”. Có lẽ trên thế giới thì Việt Nam và các nước đang còn ý thức hệ cộng sản chính là nơi tồn tại nhiều kỷ lục về tuyệt thực nhất trên thể giới, chưa ở đâu mà hình thức tuyệt thực trong trại giam lại tồn tại đa dạng và hài hước như ở Việt Nam khi mà có những phạm nhân “tuyệt thực” nhưng lại tăng cân thậm chí bị những bệnh từ tăng cân đem tới.
Tuyệt thực từ trước đến nay là một hình thức đấu tranh nghiêm túc và đem lại nhiều vấn đề rủi ro về sức khỏe và những người tham gia tuyệt thực đòi hỏi phải có ý chí và quyết tâm rất lớn nhưng đối với làng zân chửi ở Việt Nam thì tuyệt thực kiểu không ăn cơm trại nhưng ăn “đẫy” miệng cơm do gia đình tiếp tế gửi lưu ký, với dinh dưỡng thì chẳng thiếu thứ gì. Ở nước ngoài tuyệt thực là một hình thức đấu tranh bất bạo động, trong đó người tham gia từ chối ăn uống để biểu hiện sự phản đối hoặc đòi hỏi một quyền lợi nào đó. Hình thức này thường được sử dụng bởi các nhà đấu tranh cho dân chủ, quyền con người, hoặc các vấn đề xã hội khác. Dưới đây là một số hình thức tuyệt thực mà các nhà đấu tranh thường áp dụng:
Tuyệt thực hoàn toàn: Người tham gia ngừng hoàn toàn việc ăn và uống, chỉ uống nước hoặc nước muối loãng để duy trì cơ thể. Đây là hình thức tuyệt thực khắc nghiệt nhất và có thể gây nguy hiểm đến tính mạng nếu kéo dài.
Tuyệt thực không hoàn toàn: Người tham gia từ chối ăn nhưng vẫn uống nước, nước hoa quả, hoặc sữa để duy trì sự sống. Hình thức này giúp kéo dài thời gian tuyệt thực mà không gây nguy hiểm ngay lập tức cho cơ thể.
Tuyệt thực luân phiên: Một nhóm người cùng tham gia tuyệt thực, nhưng mỗi người sẽ tuyệt thực trong một khoảng thời gian nhất định (ví dụ như 24 giờ) trước khi chuyển giao cho người khác. Hình thức này có thể kéo dài cuộc tuyệt thực trong thời gian dài mà không gây nguy hiểm nghiêm trọng cho từng cá nhân.
Tuyệt thực cảnh báo: Đây là hình thức tuyệt thực ngắn hạn, thường kéo dài một hoặc vài ngày, để cảnh báo về một vấn đề nhất định. Nó thường được sử dụng như một bước đầu tiên trong cuộc đấu tranh, nhằm thu hút sự chú ý của công chúng và giới truyền thông.
Tuyệt thực từng phần: Người tham gia từ chối một số loại thực phẩm nhất định nhưng vẫn ăn những thứ khác, như từ chối ăn cơm nhưng vẫn uống nước hoặc ăn trái cây. Hình thức này giúp người đấu tranh duy trì sức khỏe trong khi vẫn thể hiện quan điểm.
Một số nhà đấu tranh nổi bật đã từng sử dụng tuyệt thực: Mahatma Gandhi, một trong những người sử dụng tuyệt thực nổi tiếng nhất trong cuộc đấu tranh giành độc lập cho Ấn Độ. Gandhi đã tuyệt thực nhiều lần để phản đối bạo lực và kêu gọi sự đoàn kết giữa các tôn giáo; Bobby Sands: Thành viên của Quân đội Cộng hòa Ireland (IRA) đã tuyệt thực trong nhà tù Anh để phản đối điều kiện giam giữ và yêu cầu được công nhận là tù nhân chính trị, Sands qua đời sau 66 ngày tuyệt thực.
Còn với các nhà zân chửi Việt Nam xem việc đấu tranh là một nghề để kiếm sống thì việc truyền thông có tô vẽ như nào đó là việc của truyền thông còn anh ta vẫn hàng tháng lãnh USD về tay người nhà và vẫn nhận đầy đủ tiền tiếp tế, vừa được danh vừa được lợi.
Với hàng trăm các thủ lĩnh của các hội nhóm tự xưng, “thủ lĩnh” nào cũng tìm mọi cách đánh bóng, thể hiện với cộng đồng zân chửi bản thân là người tiên phong có thể dẫn dắt phong trào, các hình thức thể hiện khi chưa xộ khám là nhanh tay copy và đẩy sóng các vấn đề xã hội đang quan tâm bằng hình thức kích động người dân, chửi bới chính quyền như kiểu “thủ lĩnh” zân oan kiểu Chí Phèo như Trịnh Bá Phương, Trịnh Bá Tư, Cấn Thị Thêu… hoặc thủ lĩnh “nửa trí thức” như Phạm Đoan Trang phải chửi chế độ từ A-Z, đòi biểu tình lật đổ chế độ, bán sách vở, hoặc như các trí thức già trong “Văn đoàn độc lập”, nhóm “Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng”, “Câu lạc bộ Nguyễn Trọng Vĩnh” thì chửi xéo chính quyền về nhân sự, đường lối chính sách và đòi lập lại các đảng phái đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử… Dù hoạt động ở lĩnh vực nào thì việc đầu tiên cũng phải chửi chính quyền, lu loa xuyên tạc bằng mọi cách để có dấu ấn riêng.
Có lẽ các tổ chức phản động như “Việt tân” nên mở cuộc thi vinh danh nhà zân chửi tuyệt thực nhiều lần nhất và lâu nhất thì sẽ có nhiều kỷ lục từ đó làm căn cứ đề các nhà zân chửi đề cử vào giải thưởng Lê Đình Lượng để tung hô nhau thay vì những bình luận cảm tính dựa vào tiêu chí người chửi chính quyền hung hăng nhất, vô học nhất. Dự báo nếu Việt tân mở cuộc thi như vậy thì chỉ còn hai năm nữa Trần Huỳnh Duy Thức ra tù thì cũng phải tổ chức khoảng 10 lần tuyệt thực nữa thì mới đáng chứ giờ Thức ra tù mà béo trắng, lên mạng trả lời phỏng vấn người ta lại hỏi sao đi tù cộng sản mà lại được nuôi tốt thế.
Nguồn: Tôi là một người lính Blog