Tôi đọc “Mưa chiều trong lòng phố” vào tháng Đông cuối năm 2020. Khi đó, Hoài Linh (bút danh của nhà báo Xuân Phong trên báo Tin tức) liên tiếp đăng những tản văn của mình trên mặt báo và ký ức chiều mưa được dành để đặt tên cho tập tản văn sau này của Xuân Phong là một trong số đó.
Những nỗi nhớ thoang thoảng, kỷ niệm thời ấu thơ, chân dung những con người đã gặp trên chặng đường tác nghiệp, cô gửi gắm vào những tản văn. Người xưa nói “văn là người”, bởi thế trong tôi văn Phong nhẹ nhàng, bay bổng, mộng mơ và nhất là man mác nhớ ngày xưa, thủa xưa. Tất thảy tự trong tính cách của cô phóng viên, bao trùm là lãng mạn (hẳn rồi, mẹ Xuân Phong là giáo viên Văn) nhưng vẫn có đủ tỉnh táo để nhớ ghi, liên tưởng và chừng mực từng câu chữ (cái này có lẽ là ảnh hưởng bởi nghề báo suốt 20 năm mang lại).
Xuân Phong tâm sự: Sau rất nhiều những gì đã diễn ra, 20 năm nhìn lại, có lẽ điều vui nhất là ra được 3 tập sách, mà mới nhất là Tản văn “Mưa chiều trong lòng phố” (Nhà xuất bản Hội nhà văn, tháng 6/2021), coi như là chút kỷ niệm với nghề.
Khác với hai cuốn ký chân dung trước đó (“Những tia nắng cho đời” và “Muôn ánh vàng bay”), cuốn sách này là những cảm xúc, câu chuyện từ khi còn bé thơ cho đến khi đã bước chân vào nghề báo của Xuân Phong. Nhưng tất cả, vẫn như thể mới chỉ vừa hôm qua, còn tươi mới và hiển hiện rõ nét.
Để rồi, trải qua nhiều chuyện buồn vui, thậm chí có lúc vấp ngã rồi đứng dậy, trong những phút giây mệt mỏi nhất, khi nghĩ về suốt quãng thời gian ấy, lại như tìm thấy một vầng sáng trong trẻo, một tâm hồn trẻ thơ đẹp đẽ để có thể bước tiếp và luôn nghĩ đó là nguồn năng lượng sống tích cực trong cuộc đời.
Cứ thế, 17 câu chuyện nho nhỏ có khi đưa ta vào thế giới tuổi thơ trong veo (Khu vườn ánh sáng, Khu tập thể của mẹ, Đêm mưa mùa hè, Có những con đường mang tên nỗi nhớ…); khi là đến với nỗi nhớ da diết của một người lớn nhưng có ánh mắt trong sáng, hân hoan nhìn cuộc đời này (Mùa đã vào thu, Căn nhà ngoại ô, Mưa chiều trong lòng phố, Bỏ lại những mùa hoa, Dư vị mùa đông…).
Trong ký ức của Xuân Phong, “mùa” có lẽ đang đóng vai trò người dẫn truyện. Mùa góp phần làm một mạch truyện thông suốt của tập tản văn. Mùa day dứt nỗi nhớ. Mùa gói bọc tâm sự. Mùa xoa dịu cả những xúc động chợt đến trước những cuộc đời ta gặp.
Như để chiều chuộng tâm hồn trong sáng và trái tim giàu cảm xúc của Xuân Phong, họa sĩ Trần Thắng đã dành 6 bức minh họa cho tập tản văn. Những nét vẽ ký họa giản dị và bay bổng làm dầy thêm ý cho lời.
Liên tiếp ra sách, có thể thấy nữ nhà báo Xuân Phong không chỉ dạo chơi cùng con chữ. Một cuốn sách trong tháng 6 để nhà văn nữ tri ân nghề báo, năm nay 21/6 nhằm ngày Hạ chí, nhẽ rất cần mát từ một cơn mưa.
Nguồn: Báo Tin tức