Tóc râu giờ bạc trắng rồi
Mà toàn nói chuyện một thời còn xanh
Mấy lần thần chết gọi anh
Còn duyên còn nợ chưa đành ra đi
Tim giờ tiếng bấc tiếng chì
Dăm ba ca mổ sá gì nữa đâu
Tay run chân chậm ngực đau
Vẫn cười phớ lớ gặp nhau là mừng
Trường Sơn mưa nắng đã từng
Đói quay đói quắt sốt rung đất trời
Bom rơi đạn nổ tơi bời
Vẫn mơ hình bóng một người xa xăm
Không nhớ hết những tháng năm
Thì ngồi tính đến từng lần xa nhau
Nào ai dám chắc gì đâu
Cũng may người ấy trước sau vẫn chờ
Thật mà cứ tưởng như mơ
Trời cho đoạn cuối bây giờ còn nhau
Quẳng đi hết những lo âu
Mỗi ngày nặng trĩu biết bao ân tình
Mỗi dòng tin một tấm hình
Nôn nao nhớ bạn bè mình thuở xưa
Ngàn xa khuất nẻo bến bờ
Dở dang mãi những ước mơ không thành
Tay run mình đỡ tháng năm
Nghe thời gian khẽ chảy ngang mặt người
Nguồn: Báo Tin tức