Nhân quyền luôn là vấn đề nhận được sự quan tâm cộng đồng quốc tế, nhằm đảm bảo cho những quyền, lợi ích cơ bản nhất của con người trên phạm vi toàn cầu. Chính vì lý do đó, các cá nhân, tổ chức thiếu thiện cảm với Nhà nước Việt Nam đã lợi dụng chiêu bài này làm vỏ bọc để tác động, can thiệp vào Việt Nam. Điều này được tiến hành nhiều lần, năm này qua năm khác với điệp khúc hết sức quen thuộc: “Cộng sản Việt Nam tiếp tục gia tăng đàn áp”.
Nói về vấn đề nhân quyền ở Việt Nam, có lẽ chúng ta cần nhìn nhận rõ đây là vấn đề lớn, hệ trọng của đất nước, là vấn đề mà cả hệ thống chính trị, các cá nhân, tổ chức và mọi người dân đều quan tâm. Tiện thể, tác giả xin mạo muội trao đổi mấy suy nghĩ.
Với những gì làng rận chủ kêu ca: năm 2020 là năm chứng kiến nhiều vụ bắt giữ và những án tù nặng nề dành cho những nhà hoạt động, những nhà báo độc lập, những blogger hay Facebooker dám đưa lên mạng những ý kiến trái chiều với chế độ. Chính quyền Việt Nam đã bắt giam ít nhất 258 tù nhân lương tâm trong các nhà tù hoặc các hình thức giam giữ khác. Họ trở thành những tù nhân lương tâm, trong lúc cuộc sống của gia đình vợ con thì trở nên bất an, căng thẳng, âu lo.
Nhưng xin thưa, Việt Nam hoàn toàn không có khái niệm “tù nhân lương tâm” trong từ điển, cũng như không tồn tại “tù nhân lương tâm”. Có điều phải nhắc cho các vị nhớ rằng mà ở Việt Nam chỉ có những kẻ vi phạm pháp luật bị bắt, bị xử lý, đó là những tên tội phạm, những kẻ vi phạm pháp luật đang phải chấp hành án phạt tù. Chứ chẳng có một “tù nhân lương tâm” nào bị giam giữ ở Việt Nam như các vị trao đổi cả.
Theo thông lệ cứ vào ngày 10/12 hằng năm được các anh em “rận chủ” trong và ngoài nước xem dịp xem để quảng bá hình ảnh cho phong trào đấu tranh của mình. Khi thì cầm cờ vàng 3 que tụ tập biểu tình, cầm băng rôn đứng trước các địa điểm có thể gây tiếng vang, khi thì kêu gào đòi thả người này, kẻ nọ. Tựu chung lại, các anh chị ấy cũng chỉ tập trung vào việc xuyên tạc tình hình nhân quyền của Việt Nam, vu cáo đàn áp, bắt bớ người vô tội… Mô tuýp này thật đỗi quen thuộc, đến mức người dân đã hiểu hết từ chân tơ kẽ tóc, bản chất của vấn đề mà đám rận chủ cuội vẽ vời ra.
Nhưng thật là một không khí ảm đạm, khi năm nay, từ trong nước đến hải ngoại, anh em “rận chủ” hình như có trò tiêu khiển nào khác hay sao mà lại không thấy tụ tập biểu tình, gây chuyện, không băng rôn, hình ảnh PR cho phong trào đang thối nát tột độ của mình… Hình như, hết tiền và động lực để đấu tranh cho thứ họ coi là “nhân quyền” chăng?
Thứ hai, quyền con người hiện nay được quy định trong Tuyên ngôn quốc tế về Nhân quyền của Liên hợp quốc, Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị cũng như Hiến pháp của các quốc gia. Tại Việt Nam, Hiến pháp năm 2013 (đạo luật có giá trị cao nhất), dành hẳn chương II để quy định về quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân, trong đó khẳng định rất rõ những quyền cơ bản của con người được pháp luật tôn trọng. Các đạo luật đều được xây dựng trên cơ sở đảm bảo quyền và lợi ích chính đáng cho mọi người dân. Vậy thử hỏi các anh em “rận chủ dởm” dựa vào bằng chứng nào để vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền?
Mình chắc một điều, với sự góp nhặt thông tin vụn vặt, không có nguồn rõ ràng chứng minh giá trị của tin, mà toàn là đi phỏng vấn mấy tên vô công rồi nghề, thần kinh chính trị, tưởng mình là minh tinh chém gió linh ta linh tinh. Thử hỏi sao mà tiếp tục đấu tranh với những thanh kiếm nhựa thế được hả ảnh em “rận chủ cuội”?
Ngoài ra, hình như càng đấu tranh vì “nhân quyền” thì các “rận chủ nửa mùa” của chúng ta lại sứt mẻ lực lượng nghiêm trọng. Bằng chứng là trong thời gian ngắn vừa qua, hàng loạt cái tên đình đám trong giới rận đã bị nhập kho, kẻ thì bị đưa ra xét xử vì hành vi xâm phạm đến lợi ích và an ninh quốc gia. Thử hỏi, đó là hành động vì “nhân quyền” hay chống phá dân tộc mình?
Vấn đề “nhân quyền” luôn là cái đích mà xã hội nào, chế độ nào cũng phải đảm bảo và hướng tới. Thế nhưng, đám rận chủ cuội lại đang cố tình lợi dụng vỏ bọc “nhân quyền” để chống phá Việt Nam một cách thô thiển, nhưng miệng thì lúc nào cũng đấu tranh vì “nhân quyền”. Nực cười.
Thiết nghĩ, tại sao ngày Quốc tế nhân quyền năm 2020 lại nhạt nhòa, ảm đạm với anh em “rận chủ” như vậy, chắc những người trong cuộc hiểu nhất. Có lẽ đã đến lúc phải trả lại tên cho em rồi “rận chủ” ơi. Hãy để ngày Quốc tế nhân quyền cũng được đúng nghĩa của nó vì mấy cái thứ ba lăng nhăng các vị đang theo đuổi.
Đan Nguyễn
Nguồn: Bản tin Dân chủ