Các kênh truyền thông hải ngoại mấy ngày gần đây liên tục loan tin tên tội phạm Trần Huỳnh Duy Thức – kẻ chống đối chính quyền đang thụ án tại trại giam số 6 (Nghệ An) tuyên bố “tuyệt thực đến chết”. Đây đã là lần thứ 2 trong vòng chưa đến 2 tháng, tên này tuyên bố tuyệt thực; nhưng lần này là mạnh mồm “đến chết”.
Tôi thậm chí nghĩ rằng mình không cần phải giới thiệu thêm về Trần Huỳnh Duy Thức, cũng thậm chí nghĩ rằng không cần phải nói nhiều về cái trò tuyệt thực cũ rích này nữa. Tính sơ từ ngày Trần Huỳnh Duy Thức bị tuyên án và chấp hành án năm 2010 đến nay, hắn đã 4 lần được thông báo tuyệt thực, lần thứ nhất tuyệt thực được hơn 30 ngày (tháng 11/2018 đặc biệt lần này tưởng chết vì có thông tin cho rằng bị đầu độc trong tù), lần thứ hai gần 40 ngày (tháng 5/2019), lần thứ ba từ ngày 15/10 đến nay mới chỉ tuyệt thực được chưa đến 20 ngày và đây là lần thứ 4!?
4 lần tuyệt thực, một kỷ lục của các anh chị “tù nhân lương tâm”, và lần nào cũng thế, sau đó thì là béo tốt, thì là tròn quay. Cũng không cần thiết phải lấy ví dụ nữa, nhiều gương quá rồi.
Vấn đề ở đây là chúng ta cần phải tìm hiểu xem mục đích của lần tuyệt thực này là gì? Bởi một lẽ đương nhiên, mỗi lần tuyên bố tuyệt thực đều là mỗi âm mưu, mục đích ẩn đằng sau đó. Sự thật hành vi tuyệt thực của những đối tượng xâm hại an ninh quốc gia này chỉ là một chiêu trò chống đối. Đằng sau những lần tuyệt thực là những động cơ hết sức sâu xa về mặt chính trị.
Việc tuyệt thực của các đối tượng không phải diễn ra một cách ngẫu nhiên, mà nó được tính toán một cách hết sức cẩn thận. Nghiên cứu về việc này, chúng ta không khó để nhận ra một điều hài hước là các lần tuyệt thực đều diễn ra theo một quy trình chung. Ban đầu, thông qua việc thăm gặp người nhà, các đối tượng đang chấp hành án sẽ rêu rao thông tin bản thân mình đang tiến hành tuyệt thực trong trại giam. Sau đó, người nhà của các đối tượng này trở thành cầu nối lan truyền thông tin đến những báo, đài, cũng như những cá nhân, tổ chức phản động, chống đối. Trên cơ sở nguồn tin từ người thân của các “tù nhân lương tâm”, các hãng báo chí thù địch hoặc thiếu thiện cảm với Việt Nam và các đối tượng chống đối tiến hành viết bài xuyên tạc, thổi phồng sự việc, vu khống bản chất chế độ ta.
Trước hết, các đối tượng tuyệt thực nhằm đánh bóng tên tuổi và để bản thân không bị lãng quên. Không khó để chúng ta nhận thấy những nhà “dân chủ” đang mọc lên như nấm sau mưa. “Dân chủ” đã trở thành một nghề kiếm cơm của không ít đối tượng. Và hiển nhiên, trong nghề “dân chủ” này, việc cạnh tranh là điều khó có thể tránh được.
Chính vì vậy, khi bị kết án và chấp hành hình phạt tù, nếu không tuyệt thực, không có các hành động chống phá thì tên tuổi của những nhà “dân chủ” cũng sẽ nhanh chóng bị lãng quên. Do không thể từ bỏ những lợi ích nên dù bị kết án phạt tù, các đối tượng vẫn tìm mọi cách để tiến hành các hành động chống đối nhằm thu hút sự chú ý từ các các nhân, tổ chức cũng như các thế lực phản động ở bên ngoài.
Thông qua việc tuyệt thực, các đối tượng đang chấp hành án ở trong nhà tù câu kết với các đối tượng phản động, chống đối ở bên ngoài bôi nhọ chế độ, xuyên tạc bản chất Nhà nước. Muôn vàn thông tin sai lệch liên quan đến việc tuyệt thực được các đối tượng thêu vẽ. Trong đó, lập luận được các đối tượng liên tục sử dụng là Nhà nước ta sử dụng nhà tù để đàn áp, trả thù người chống đối, bất đồng chính kiến, xâm phạm đến nhân quyền của người chấp hành án.
Đây là thông tin bịa đặt một cách trắng trợn, thể hiện sự thâm hiểm của các đối tượng phản động. Bởi lẽ, với lập luận trên, các đối tượng phủ nhận sạch trơn việc bản thân có hành vi vi phạm pháp luật. Mặt khác, các đối tượng vu khống nhà nước ngăn cản các quyền lợi chính đáng của người dân. Suy cho cùng, đích đến của các đối tượng này cũng chỉ để thực hiện mưu đồ xâm hại an ninh quốc gia của Việt Nam.
Mặt khác, qua hành vi tuyệt thực, các đối tượng thổi phồng sự việc, từ đó kêu gào sự giúp đỡ từ các tổ chức bên ngoài nhằm gây sức ép với Việt Nam. Thông qua bàn tay của các tổ chức thiếu thiện chí với Việt Nam, các đối tượng chờ đợi những tác động nhằm giúp bản thân được sớm ra tù.
Ngoài ra, chúng ta cũng thấy rõ, việc tuyệt thực chính là một cách để các đối tượng phản động, chống đối tạo cớ cho các tổ chức bên ngoài can thiệp vào công việc nội bộ của đất nước ta. Trước hết, đó là các cá nhân, tổ chức phản động, cơ hội chính trị người Việt ở trong và ngoài nước. Các nhóm trên có sự câu kết chặt chẽ với nhau nhằm thực hiện mục tiêu chung là chống phá Nhà nước, xoá bỏ chế độ, xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản ở nước ta.
Thực tế, các đối tượng lu loa “tuyệt thực”, song tại trại giam cho thấy, các phạm nhân này vẫn ăn uống bình thường theo tiêu chuẩn quy định, thậm chí họ còn tiếp nhận thực phẩm tiếp tế từ gia đình khá đầy đủ.
Với chiêu trò tuyệt thực, các đối tượng bị kết án đã tạo ra cái cớ để những thế lực bên ngoài thò tay vào công việc nội bộ của nước ta, tạo lý do để các bản phúc trình về dân chủ, nhân quyền có nội dung sai lệch được công bố.
Hành động tuyệt thực của các đối tượng thể hiện sự chống đối quyết liệt, ngoan cố và thiếu tôn trọng pháp luật. Nguy hiểm hơn, hành động này lại được không ít kẻ cổ suý, tung hô và sử dụng vào việc xâm hại đến lợi ích quốc gia của Việt Nam. Bên cạnh việc xử lý những kẻ có hành vi sai phạm, Đảng, Nhà nước đẩy mạnh việc tuyên truyền các thông tin chính thống, chủ động đấu tranh với các thông tin sai lệch về vấn đề tuyệt thực để người dân hiểu rõ sự thật, cảnh giác với các âm mưu, hành vi chống phá.
Trở lại với lần tuyệt thực này của Trần Huỳnh Duy Thức, ta thấy nó có đôi chút thất thường (mới tuyên bố tuyệt thực giữa tháng 10 giờ lại phát động đợt mới) và ngôn từ khá mạnh mẽ (tuyệt thực đến chết). Thế nhưng, ngẫm kỹ ra, thấy cũng chẳng có gì lạ cả. Bởi lẽ sắp đến ngày nhân quyền thế giới, và cũng là sắp tổng kết năm, hành vi này ắt nhiên sẽ gây ít nhiều chú ý để mà được can thiệp, để mà được giải thưởng này nọ.
Chẳng biết lần này chiêu trò cũ rích có giúp cho phạm nhân Trần Huỳnh Duy Thức được như ý nguyện hay không? Tôi cũng không quan tâm. Điều tôi quan tâm nhất hiện nay là theo dõi xem Trần Huỳnh Duy Thức lần này có phá được kỷ lục tuyệt thực so với hai lần trước hay không
Diễn mãi trò không biết nhàm thì đúng là mặt còn trơ hơn thớt!
Trần Hoàng Chinh
Nguồn: Diễn đàn Dân chủ