Lịch sử nên tư pháp Việt Nam đang chứng kiến không ít những điều lạ, ít nhất từ Phiên toà Đồng Tâm.
Và như nhiều đánh giá của dư luận, phiên toà đang được đám Ls tấu hài và làm cho những giá trị có nguy cơ bị đảo lộn. Theo đó trong khi những bằng chứng, lời khai của các bị cáo đã gần như làm sáng rõ vấn đề, tội ác của chúng trong vụ án thì không hiểu có phải vì bất lực gì đó không nhưng không ít Ls trong đám 29 Ls đang ra sức khai thác và đưa ra những chi tiết có tính tấu hài hết sức hợm hĩnh và nhiêu khê.
Trong diễn biến mới nhất, ls Đặng Đình Mạnh, một Ls tham gia bào chữa đã không tiếc lời để ủng hộ cái thái độ vô phép, vô thiên, bất chấp và trâng tráo của một bị cáo trong phiên toà, bà Bùi Thị Nối.
Về điều này, Ls Mạnh viết trên Fb cá nhân: “Đến phần xét hỏi bà Bùi Thị Nối, rút kinh nghiệm ở phần thủ tục khi chứng kiến những hành vi “vô chính phủ” của bà, thì chủ tọa phiên tòa khi gọi tên đã nói ngay bà được đứng yên tại chỗ khai báo. Nhưng đã quá trễ, chỉ chực nghe gọi tên bà đã ngồi bật dậy chạy xăm xăm lên bục khai báo, 02 nữ cảnh sát dẫn giải vội chạy theo giữ tay, bà liên tục vung tay thoát khỏi sự áp giải của cảnh sát để tiếp tục chạy lên bục khai báo. Nhưng vượt chỉ độ 05 hàng ghế, thì thêm vài cảnh sát khống chế đã kịp chặn giữ, đưa bà về chỗ ngồi.
Khi vừa về chỗ, được đưa micro thì bà chụp ngay lấy và đứng lên ghế để nói, các nữ cảnh sát lại phải vất vả kéo tay bà xuống và giữa chặt 02 cánh tay. Bà la lớn “Bỏ tay ra, xích ra, đứng xích ra …”, vung 02 tay yêu cầu họ buông tay bà.
Khi đã rảnh tay, không chờ Hội đồng xét xử hỏi, bà tuôn lời chất vấn như liên thanh, đại loại “Tại sao có luật pháp mà không thi hành ? Tại sao không bắt bố Nối (tức cụ Kình) đàng hoàng, mà lại lừa ra đồng đánh gẫy chân bố Nối ? …”. Chủ tọa cắt lời hỏi “Bà mua xăng để làm gì ?” ,, bà vẫn liên tục chất vấn những câu đôi khi không đầu, không đuôi.
Chân dung bà Bùi Thị Nối (Nguồn: FB)
Được hỏi đến lần thứ 3 :“Bà mua xăng để làm gì ?”, thì bà mới trả lời:“Mua xăng để thiêu chết bọn tham nhũng !!!”. Sau đấy, vẫn cứ phớt lờ các câu hỏi của chủ tọa, bà lại tiếp tục chất vấn tòa án theo ý mình … cho đến lúc chủ tọa “ngán ngẩm” quá, ra lệnh cho cảnh sát dẫn giải trục xuất bà ra khỏi khán phòng. Khoảng 05 đến 06 cảnh sát áp sát, khống chế đưa bà ra ngoài, bà vẫn ngoái cổ cố nói điều gì đó”.
Vị ls này cũng dám quả quyết rằng: “Trang lưu bút pháp đình sẽ phải nhớ mãi câu chuyện hi hữu về một bị cáo đứng trên ghế chất vấn tòa án, lần đầu tiên và chắc cũng sẽ là lần duy nhất”.
Xin miễn bàn quá sâu về thái độ của người đàn bà bị cáo này! Nhưng đáng mừng là không có nhiều bị cáo như bà, bởi như đã nói, đa phần họ đều nhận thức được vấn đề, nhận tội và mong nhận được sự khoan hồng. Và chính sự cá biệt trong thái độ của người đàn bà này cho phép chúng ta có quyền nghĩ rằng, bà ta sẽ không làm được điều gì đó hay khiến cho phiên toà không diễn ra như kế hoạch; hoặc công lý bị bẻ cong!
Lẽ ra, khi chứng kiến những điều đó, với bổn phận, thiên chức của một Ls, Ls Đặng Đình Mạnh và đám cộng sự nồng nặc mùi tiền đó nên can gián thân chủ của mình để có thái độ phù hợp. Nhưng đằng này, họ chỉ chứng kiến và lặng lẽ ghi nhận để sau phiên toà đăng đàn công khai vinh danh, ca ngợi… Họ (đám Ls) xem đó như thể là phép thắng lợi tinh thần mà không hay biết rằng, chính điều đó sẽ khiến cho nền công lý bị ô uế; sẽ khiến cho vai trò ls chỉ là những kẻ tấu hài trong cái vở hài kịch nhạt toẹt và không có điều gì đó làm chú ý!
PHƯƠNG NAM
Nguồn: Non sông Việt Nam