Với 3 tội danh khiến bị đình chỉ công tác trước đó 2 tuần, thì chuyện ông đô trưởng Nguyễn Đức Chung bị khởi tố, bắt tạm giam là không thể tránh khỏi. 2 tội danh về kinh tế thì có thể bàn cãi ngược xuôi, nhưng đối với tội danh thứ 3, tội Chiếm đoạt tài liệu bí mật Nhà nước, thì việc khởi tố và bắt giam là không thể khác, nhất là ông Chung từng là một vị tướng, một Tiến sĩ Luật, thì càng hiểu rõ hơn ai hết về tội danh này cũng như mức hình phạt.
Sau vụ này, dư luận càng thấu tỏ hơn quyết tâm của Đảng, Nhà nước ta trong công cuộc phòng, chống tham nhũng và xử lý nghiêm những cán bộ lãnh đạo có tì vết trong quá trình công tác. Người ta cũng nói nhiều đến những quy luật đang hiện hữu trong đời sống xã hội hiện tại: làm sai thì sẽ phải trả giá đắt…
Nhưng rồi, một số người vì định kiến, vì những mưu toan lợi ích riêng, đã lợi dụng câu chuyện để bỉ bôi. Thậm chí, chỉ vì không thấy hình ảnh ông Chung buổi tối hôm bị bắt trên truyền thông, mà những kẻ như Bùi Văn Thuận, Hoàng Dũng, Nguyễn Văn Đài… đang tâm dựng chuyện thêu dệt các thuyết âm mưu đầy ác ý rằng, “ông Chung tự sát”, “ông Chung bị hạ độc chỉ còn 20% khả năng sống sót”… Nực cười nhất là cái kịch bản của Bùi Thanh Hiếu, mới hôm 21/8 y biên status bù lu bù loa ‘ông Trọng buộc Chung chết vì bệnh lý”, bất ngờ hai hôm sau cũng vẫn con người ấy, facebook ấy lại ráo hoảnh rằng “ông Chung bị các ông Nguyễn Xuân Phúc, Tô Lâm hạ độc”, rồi sang hôm sau nữa lại rêu rao “bị ông Phạm Minh Chính hạ độc thủ”, nhưng đùng cái ngay buổi tối có lệnh bắt, ông Chung bỗng sống dậy trong bài viết của Hiếu Gió với kịch bản ‘Từ bệnh viện về thẳng nhà để có mặt nghe thủ tục khám xét rồi đưa đi trại giam, khả năng ông Chung bị tử vong trong thời gian giam giữ”… Phải nói là, Hiếu gió mà đứng thứ 2 về trình lật lọng thì không một ai dám nhận đứng số 1.
Người làm truyền thông chưa bàn đến tài năng nhưng tối thiểu nhất phải có được cho mình 1 chữ TÍN và 1 chữ TÂM, nhưng cả hai chữ đó đối với Hiếu Gió cũng như nhiều người đang tự xưng mình đấu tranh vì “dân chủ” cho Việt Nam đều không có. Khi họ sẵn sàng cắt ghép hình ảnh trong một bộ phim để dựng chuyện tấn công chính khách có bồ nhí; khi sự lật lọng và tráo trở cứ lặp đi lặp lại cho thấy, họ chẳng những đang rẻ rúng mình trong từng con chữ mà còn quá coi khinh bạn đọc; ông Chung còn sống đó nhưng họ lại dựng chuyện như thể ông Chung bệnh thập tử nhất sinh chẳng thể qua khỏi, để kích động làm rối loạn lòng dân hòng đoạt lợi cá nhân thì chính họ đã vứt xọt rác giá trị đạo đức cuối cùng của người với người rồi.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, hình ảnh ông Nguyễn Đức Chung ngồi trong xe trên cho thấy ông Chung không hề bị đầu độc hay ám sát như những lời thêu dệt, cũng đồng thời lột trần bản chất xấu xa ti tiện của những kẻ dựng chuyện đơm đặt về ông Chung cũng như công tác nhân sự Đại hội 13 sắp tới.
Thời buổi bây giờ dăm ba người vỗ ngực tự xưng là đấu tranh vì ‘dân chủ’, có được cái tick xanh trên facebook là nghĩ mọi lời mình nói đều là chân lý. Họ giống như những đứa trẻ chưa lớn, bắt được con ve sầu trong tay đã tưởng mình bá chủ mùa hè! Lợi dụng sự hỗn mang của mạng xã hội, lợi dụng mác “chống tiêu cực” đã “gãi đúng chỗ ngứa” của công luận để từ đó thu hút sự ủng hộ của công luận nhằm phục vụ cho mưu đồ thật sự là “kiếm lợi, kiếm danh” từ lòng tin của công luận. Phàm người quân tử chính nghĩa không đánh những kẻ đã ngã ngựa, vậy nhưng những kẻ ngụy quân tử này đến người đã khuất chúng cũng đào mồ lên dựng chuyện, khi ông Chung còn đương chức thì chúng im như thóc đến lúc vừa ngã ngựa chúng liền “giậu đổ bìm leo”, “lửa đổ thêm dầu”, thêu dệt thêm thắt những kịch bản đấu đá chính trị, chúng không khác gì lũ kền kền chực chờ xác chết.
Tin rằng, nhiều người khi quá quen với chiêu trò thủ đoạn chống phá của chúng, sẽ không căm ghét mà chỉ thấy đáng thương và xót xa cho họ. Những người dành cả cuộc đời để cố gắng trồi lên chứng minh mình là thượng đẳng, để mong cầu “quan thầy” phương Tây bố thí cho một tấm vé vớt để được nhập cư nơi trời Tây như Hiếu Gió cũng đã nhiều năm ròng chưa đệ đơn chưa được Đức cứu rỗi, vẫn đang ngày đêm miệt mài buôn nồi niêu xoang chảo kiếm sống đấy thôi! Những người như vậy không khác gì những con ký sinh trùng trên nhóm lợi ích và sẵn sàng chà đạp lên những người dân, ăn từ gốc đến ngọn không rớt miếng nào. Họ đông thật đấy, nhưng hèn!
Cho đến thời điểm này ông Chung sai phạm thế nào công lý cũng đã lên tiếng. Việc tất yếu hiện nay cần giữ được tâm thế khách quan, đúng mực và công bằng khi đánh giá sự vụ và nhìn nhận con người lúc này không chỉ là điều cần thiết của sự nhân văn và tỉnh táo, mà còn là sự nhân đạo, tạo điều kiện cho đương sự có cơ hội tỉnh táo nhìn nhận lại những lỗi lầm của mình và sửa chữa trong tương lai, đồng thời giúp nhà chức trách có thể thực thi pháp luật một cách công minh và chính trực nhất đối với vụ việc.
Ái Dân
Nguồn: Cánh cò