Số phận an bài khi sắp xếp Việt Nam chúng ta phải sống chung với một người “láng giềng” như Trung Quốc. Lịch sử thế giới ghi nhận, chưa có một nước láng giếng nào như TQ, mà suốt chiều dài lịch sử của họ đã có hơn 30 lần (bao gồm cả các cuộc xâm lược trên đất liền và biển đảo của Việt Nam) xâm phạm đến lãnh thổ của Việt Nam. Không những vậy, trong giai đoạn hiện nay, TQ luôn dùng các chiêu bài chiến tranh thương mại, gây khó dễ cho hàng hóa xuất khẩu của Việt Nam, tìm mọi cách khống chế, kìm kẹp không muốn kinh tế của Việt Nam phát triển và lệ thuộc vào họ.
Với những ấn tượng không mấy tốt đẹp cùng với hàng loạt các động thái gần đây của TQ trên biển Đông đã tạo điều kiện cho một số đối tượng xấu lợi dụng, tiến hành chiến tranh tâm lý với chiêu trò kêu gọi Việt Nam “bài Trung, thoát Hoa”, những người cực đoan hơn thì kêu gọi “tẩy chay hàng hoá Trung Quốc, đóng cửa biên giới, liên minh với Mỹ”.
Đây là một trong những âm mưu hết sức nguy hiểm của các đối tượng xấu khi muốn cường điệu hóa tâm lý bức xúc trước mọi hành động của phía TQ thời gian qua. Chỉ cần một sự kiện tương tự như năm 2014 khi TQ đưa giàn khoan trái phép HD 981 vào cùng biển của Việt Nam, hay thuyết âm mưu trong tổng thể mưu đồ lợi dụng Dự thảo Luật đặc khu kinh tế để kích động biểu tình như năm 2018 tại Bình Thuận, các đối tượng xấu sẽ bằng nhiều hình thức khác nhau để châm ngòi cho tâm lý, tư tưởng “bài trung, thoát hoa” cùng với các hành động phá hoại, ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh chính trị và môi trường hòa bình của Việt Nam.
Còn trong giai đoạn hiện nay, trong nền kinh tế thị trường, hội nhập quốc tế, liệu rằng ta có thể “tẩy chay hoàng hóa, đóng cửa biên giới” như lời kêu gọi của số đối tượng cực đoan hay không?
Xin thưa là không thể! Bởi lẽ:
Với kinh nghiệm trong việc hội nhập kinh tế quốc tế nhiều năm qua, kết hợp với những bài học xương máu khi “kết thân” với người láng giềng Trung Quốc. Việt Nam đâu có dại gì để đất nước rơi vào tay ngoại bang nhưng cũng không thể làm mất cơ hội để phát triển đất nước.
Do vậy, với TQ chúng ta khéo léo trong mọi đường lối đối ngoại, không để bị thao túng, bị lệ thuộc mà ngược lại ta cần phải năng động hợp tạo trong sự khôn ngoan để phát triển! Đặc biệt là đối với bạn láng giềng, ta chẳng dại gì mà bỏ qua thị trường béo bở với 1,4 tỷ dân, diện tích 9.600.000 km2 này. Bằng chứng là kim ngạch xuất nhập khẩu của ta và Trung Quốc luôn cao nhất. Nông sản, nguyên, nhiên liệu, may mặc… xuất khẩu sang Trung Quốc; trong đó có những mặt hàng người Mỹ và châu Âu không mua hoặc mua thì cũng đòi hỏi rất gắt gao chuyện chất lượng, kiểm định… Vậy dại gì mà không giao thương với họ để dân ta giàu lên. Chiều ngược lại, các mặt hàng thiết yếu, hợp túi tiền của người Việt Nam được Trung Quốc xuất sang ta. Một số người ca bài ca “bài Trung Quốc, tẩy chay hàng Trung Quốc” nhưng đồ dùng hàng ngày và các phương tiện mà họ dùng để chửi lại là “made in China”, mà đâu phải hàng hóa nào “made in China” cũng kém chất lượng đâu. Hơn nữa, đất nước ta còn đang phát triển, chỉ có giới nhà giàu mới chơi hàng hiệu của Tây, của Mỹ, còn lớp trung lưu, bình dân, và những người khó khăn, với túi tiền của họ chỉ có thể mua được những mặt hàng thiết yếu giá hợp lý, trong đó phần nhiều cũng có sự góp mặt của sản phẩn thương hiệu “made in China”.
Theo số liệu từ Tổng cục Hải quan, năm 2019, tổng kim ngạch xuất nhập khẩu hàng hóa các loại của cả nước đạt 517,26 tỷ. Trung Quốc tiếp tục là thị trường lớn nhất và là năm thứ hai liên tiếp kim ngạch giữa 2 nước đạt trên 100 tỷ USD. Cụ thể, năm 2019, tổng kim ngạch xuất nhập khẩu giữa Việt Nam và Trung Quốc đạt 116,866 tỷ USD, trong đó xuất khẩu của Việt Nam là 41,414 tỷ USD và nhập khẩu tới 75,452 tỷ USD. Như vậy, riêng thị trường Trung Quốc chiếm đến 22,6% tổng kim ngạch xuất nhập khẩu của cả nước trong năm 2019.
Ngay cả Mỹ, đất nước giàu mạnh nhất quả đất cũng chưa “thoát” được Trung Quốc nữa là những nước như Việt Nam. Mỹ là nước nhận đầu tư nhiều nhất của Trung Quốc chứ chả phải quốc gia nào khác, hơn 180 tỉ USD từ 2005 tới tháng 12/2019. Cao điểm đầu tư Trung Quốc vào Mỹ là năm 2016 (53 tỉ USD). Một bản tin của Fox News gần đây cho hay Trung Quốc sản xuất tới 97% thuốc kháng sinh cho dân Mỹ. Trung Quốc chính là chủ nợ lớn nhất của Mỹ đấy. Nhiều nước hùng cường ở châu Âu, khi bất đồng với Trung Quốc và họ kịp nhận ra là nền kinh tế của họ khó có thể bài Trung khi mà các công ty, tập đoàn của họ đang ăn nên làm ra ở Trung Quốc và dân họ đang sử dụng quá nhiều hàng Trung Quốc.
Nói như vậy, suy cho cùng việc kêu gọi “tẩy chay hoàng hóa, đóng cửa biên giới” chẳng qua là một đòn chiến tranh tâm lý của các đối tượng xấu nhằm làm lũng đoạn nền kinh tế thị trường ở Việt Nam. Lợi dụng sự búc xúc của người dân nhằm chia rẽ mối quan hệ bang giao giữa hai nước, đồng thời hướng lái thị trường theo chiều hướng lệ thuộc vào sản phẩm của Phương Tây, trong khi đó dịch Covid 19 đang hoành hành tại các quốc gia phát triển, xuất nhập khẩu tới Mỹ và các nước tư bản đang đóng băng, nếu ta quá lệ thuộc vào sân chơi này thì ắt sẽ phải trả giá đắt.
Xin thưa với các thành phần “tự nhục” và các con rối làm tay sai cho phương Tây. Việt Nam chúng ta có hàng nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước. Chiến lược và tài năng ngoại giao của Việt Nam đã được thế giới ghi nhận qua các cuộc chiến tranh vệ quốc và chiến lược phát triển kinh tế đất nước hàng thập kỷ qua, nên không đến lượt đám thành phần “tự nhục” bày đặt “đạo đức giả” tham mưu theo chiều hướng tiêu cực như vậy.
Hơn nữa, ta và Trung Quốc sống cạnh nhau. Khi họ bành trướng lãnh thổ, lãnh hải thì ta lên án, đấu tranh để bảo vệ chủ quyền. Độc lập, tự chủ và không lệ thuộc họ về kinh tế, chính trị nhưng vẫn phải hợp tác làm ăn với họ vì lợi ích của dân tộc ta. Chẳng ai dại khi tự cô lập và khép lại các mối quan hệ có lợi cho mình. Nhiều người kêu gọi bài Trung Quốc nhưng hỏi là bài Trung Quốc rồi thì hàng hoá của ta bán cho ai? Đồ dùng thiết yếu mua ở đâu cho hợp túi tiền của người Việt Nam thì họ lại không nói được. Hay như liên quan vấn đề căng thẳng Biển Đông cũng vậy. Nếu lần này ta bắt tay với Mỹ “đánh Trung Quốc đến người Việt Nam cuối cùng” như các nhà dâm chủ xúi dại, sớm muộn Trung Quốc và Mỹ sẽ lại chơi trò “đi đêm” và bán đứng lợi ích của nước ta! Do vậy chỉ có đường lối đối ngoại độc lập tự chủ, tự lực tự cường, kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại mới giữ được quyền tự quyết. Tuyệt đối không để các nước lớn thao túng, quyết định vận mệnh của Đất nước ta. Cho dù Mỹ và Trung Quốc không nhìn mặt nhau thì ta vẫn chơi với cả hai.
Mã Phi Long
Nguồn: Bản tin Dân chủ