Từ trước đến nay, tổ chức khủng bố Việt Tân với trang fanpage Việt Tân thường xuyên lên mạng để xuyên tạc, nói xấu chế độ, kêu gào,chỉ trích chính quyền Việt Nam, tuyên truyền về con đường dân chủ, nhân quyền theo kiểu phương Tây và mục tiêu xây dựng đất nước Việt Nam giàu đẹp “hơn những gì cộng sản” đã làm.
Ở cộng đồng hải ngoại, Việt Tân thường xuyên tổ chức các buổi quyên góp, kêu gọi bà con hải ngoại ủng hộ để tổ chức này có nguồn tài chính nhằm mục tiêu “canh tân đất nước”. Ông cha ta có câu, “khó khăn mới biết lòng người”, trong khi Việt Nam đang khó khăn trong việc đối phó với dịch bệnh, dư luận đặt câu hỏi, vậy tổ chức Việt Tân đã làm được gì cho đất nước.
Câu trả lời là KHÔNG, không một sự hỗ trợ nào cho người dân trong nước. Không một chiếc khẩu trang nào gửi về quê hương, không một đồng tiền nào ủng hộ người dân, doanh nghiệp trước khó khăn của dịch Covid-19, không hề thấy thành viên tổ chức Việt Tân nào đến những vùng dịch hay những vùng khó khăn để hỗ trợ người dân nhưng hễ mở miệng ra là “chính quyền giấu dịch”, “thiếu minh bạch trong báo cáo số liệu”, “số người chết và ca nhiễm bệnh cao gấp hàng chục lần báo cáo”. Tôi nghĩ rằng, liêm sỉ là thứ thừa thãi đối với tổ chức khủng bố Việt Tân. Trong khi đó, mỗi khi địa phương nào có điểm nóng về an ninh, trật tự như biểu tình, khiếu kiện đất đai hay sự cố môi trường biển, người ta lại thấy bóng dáng thành viên tổ chức Việt Tân đứng sau, tài trợ tiền, phương tiện, thậm chí là rất nhiều tiền cho các đối tượng chống đối. Hóa ra, tài chính, ngân sách của Việt Tân chỉ chủ yếu dành cho việc chống phá chứ không phải là xây dựng đất nước, giúp đỡ người dân gì cả.
Trong khi đó, người ta đã nhìn thấy những khuôn mặt đầy rẫy lo âu và mái tóc bạc phơ của lãnh đạo Đảng, Nhà nước sau nhiều đêm thức trắng bàn chuyện chống dịch, tôi nhìn thấy những hình ảnh bác sỹ, những người lính ăn vội bát cơm, gục đầu ngủ xuống dưới sàn đất lạnh giá trong cuộc đối đầu với Covid-19 và tôi nhìn thấy những ánh mắt biết ơn, cảm phục của bệnh nhân, trong đó có cả người nước ngoài đối với các y bác sỹ – những người đã cứu sống họ. Nhưng họ không nhìn thấy bất cứ sự lo lắng nào của các tổ chức phản động như Việt Tân đối với dịch bệnh trong nước, ngoài hành động chọc gậy bánh xe thông qua đưa thông tin thất thiệt về tình hình, hòng làm lòng người rối loạn.
Thế mới biết, Việt Tân là tổ chức yêu nước hay phá hoại đất nước.
Trần Đăng Quang