Lê Đình Kình là điển hình của các loại biến thái. Quan tham, dân gian, lưu manh thảo khấu… tất cả đều sẵn có trong con người ông ta.
Từ một quan chức địa phương, (Nguyên bí thư Đảng ủy xã Đồng Tâm), ông ta chuyển thành “dân oan” theo định nghĩa của lũ dân chủ giả cầy đang nhung nhúc trong mọi tầng lớp xh.
Ở vị thế từng là một Đảng viên quan chức địa phương, lẽ ra ông ta phải có trách nhiệm tìm hiểu kỹ về nguồn gốc đất khu vực Đồng Sênh để thấy chính mình đã sai và giải thích cho dân hiểu: Đó là đất Quốc phòng đã được hoạch định từ 1980 và sai phạm trong quản lý đất đai ở đây của quan chức xã Đồng Tâm đã bị xử lý. Nhưng ngược lại, vì lòng tham, ông ta lại là kẻ cầm đầu nhóm khiếu kiện và phản loạn !
Vì tham và vì gian, Lê Đình Kình đã bất chấp cả truyền thống yêu nước của người dân Mỹ Đức để a dua a tòng với lũ phản động trong, ngoài nước, bày mưu tính kế tạo áp lực một cách “có lý” trong vấn đề nhạy cảm là đất đai lên chính quyền Hà Nội.
Đất Đồng Sênh ko hề là đất hương hỏa của dòng họ nào ở Đồng Tâm, vậy mà chỉ vì hám lợi tiền đền bù, cha con Lê Đình Kình và nhóm thảo khấu Đồng Thuận đã làm náo động cả một vùng quê suốt mấy năm qua.
Bản chất lưu manh thảo khấu của bố con Lê Đình Kình còn ghê tởm ở chỗ, chúng ghi âm, ghi hình tất cả các cuộc giao lưu, tiếp xúc, những lời hứa hẹn…của các loại nhà báo, lật xư, đại biểu quốc hội “dân chủ” mò về Đồng Tâm …Để khi cần còn “lật kèo” khống chế và thu thêm lợi !
Hiện tượng Lê Đình Kình ở Đồng Tâm chính là một khối u nuôi dưỡng và thu hút các loại cú vọ “nhân sĩ trí thức”, các loại cơ hội chính trị trong nước và các thế lực thù địch nước ngoài đang điên cuồng phá hoại an ninh chính trị, uy tín của Việt Nam trong mắt Thế giới.
Bởi thế, tạm bỏ qua mức độ tàn độc dã man ngang tầm IS trong hành vi giết người thi hành công vụ như dùng dao phóng lợn đâm xong đốt xác các chiến sĩ CA, thì tội của Lê Đình Kình ko còn là vấn đề của đất đai như nhiều người lầm tưởng, mà là tội phản quốc !
Cho dù lão đã chết thì vẫn cần phải bằng mọi cách truy tìm và nghiêm trị mọi thành phần liên quan, đặc biệt là hai nhân vật “tụ tinh thần” vẫn đang nhởn nhơ chễm chệ trên ghế Quốc Hội: Dương Trung Quốc và Lưu Bình Nhưỡng !
P/s: Bài viết thể hiện quan điểm của Họa sĩ Nguyễn Hồng Phi
Nguồn: Tre làng