Trong thời đại ngày nay, do nhiều nguyên nhân, chiến tranh ly khai đã và đang diễn ra ở nhiều nước trên thế giới, nhưng chủ yếu là từ mưu đồ chiến lược của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch chống phá các quốc gia, dân tộc không đi theo quỹ đạo của họ, nhất là các quốc gia, dân tộc do Đảng Cộng sản, đảng cánh tả lãnh đạo, cầm quyền. Với nhiều thủ đoạn thâm độc, tinh vi, họ thường gây sức ép về kinh tế, chính trị, quân sự, ngoại giao; khoét sâu mâu thuẫn về dân tộc, tôn giáo, dân chủ, nhân quyền, kích động tư tưởng cực đoan, hẹp hòi, gây mất ổn định tình hình chính trị – xã hội. Đồng thời, trợ giúp vật chất, tinh thần cho lực lượng đối lập tạo dựng tổ chức, xây dựng lực lượng,… để tiến hành hoạt động. Sự tan vỡ của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu trong thập niên 80 và 90 của thế kỷ XX, cũng như tình hình xung đột vũ trang ở Bắc Phi, Trung Đông, châu Á – Thái Bình Dương,… đã cho thấy điều đó.
Còn ở Việt Nam, vấn đề ly khai dân tộc không phải là mới, đây được xác định là một hoạt động hết sức nguy hiểm với thủ đoạn tinh vinh, nhằm tách các tộc người trên lãnh thổ Việt Nam thành lập các khu tự trí, tách rời khỏi khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Tuy nhiên, phải xét thấy rõ một vấn đề mang tính quy luật của một bộ phận nhỏ đồng bào vẫn mang tư tưởng dân tộc hẹp hòi, họ luôn muốn tách mình và mong muốn có một quốc gia riêng. Do đó, cùng với những lời hưa hen, ảo tưởng sẽ được các thế lực ở nước ngoài giúp đỡ, một số đối tượng xấu trên địa các tỉnh biên giới như Điện Biên, Lai Châu, Sơn La… đã âm mưu thực hiện ý đồ thành lập “Vương quốc Mông” tự trị. Về góc độ pháp lý, có thể thấy rõ đây là hành động chống phá chính quyền, đi ngược lại với chủ trương, đường lối của Ðảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước ta.
Một số cờ, biểu tượng “Nhà nước – Vương quốc Mông” của tổ chức phản động lưu vong
Để thực hiện mục tiêu đó, các tổ chức phản động trong vùng DTTS, dưới sự hậu thuẫn của các thế lực thù địch bên ngoài, triệt để sử dụng nhiều thủ đoạn, phương thức khác nhau nhằm dụ dỗ, lừa gạt, kích động người Mông ly khai, thành lập vùng lãnh thổ riêng. Việc tuyên truyền đã được chuyển dần từng bước, từ tuyên truyền, lôi kéo người theo đạo sang các hoạt động cụ thể, diễn biến từ lén lút, bí mật đến công khai. Đặc biệt, trong giai đoạn hiện nay, các đối tượng còn lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo, tạo sức ép từ bên ngoài và kích động, chống đối từ bên trong, kết hợp với xuyên tạc việc thực hiện các chủ trương, đường lối của Đảng và chính sách của Nhà nước ta.
Trong quá khứ cũng như hiện tại, đồng bào Mông luôn đề cao tính thân tộc, dòng họ, gắn kết cộng đồng. Bản chất của họ là tốt bụng thật thà, chất phác, suy nghĩ đơn giản, dễ tin, dễ kết thân… Với họ, việc mang cùng họ nghĩa là anh em rồi. Họ sẵn sàng tin và giúp người cùng họ, cùng dân tộc ngay cả khi mới gặp lần đầu.
Trên thực tế, các đối tượng phản động lợi dụng vấn đề dân tộc luôn tận dụng tối đa điều này để lôi kéo đồng bào Mông cho những mưu toan xấu xa, thâm độc. Chúng tung ra những luận điệu tuyên truyền mang tính chất hoang đường, đậm màu sắc mê tín như: “Sắp có họa lớn”, “sắp đến ngày tận thế”…, làm cho người Mông vừa lo sợ, vừa hy vọng vào sự xuất hiện của một vị cứu tinh. Họ dễ dàng tin và làm theo những lời kêu gọi, chỉ đạo của những người tự xưng là “đấng cứu thế” của người Mông như Đức Chúa trời, Dương Văn Mình. Nhiều nơi người dân bỏ lao động sản xuất, bán tài sản để quyên góp cho tổ chức này, xây dựng “nhà đòn” để cầu nguyện, bỏ sản xuất, tụ tập chờ đón “Vàng Chứ”…
Đối tượng Dương Văn Mình
Các đối tượng phản động cũng triệt để lợi dụng hiện tượng “xưng vua” để đưa đạo Tin lành xâm nhập vào dân tộc Mông thông qua biểu tượng “Vàng Chứ”… Chúng tuyên truyền Vàng Chứ là “Vua của người Mông, sẽ cứu giúp người Mông, đưa người Mông đến chỗ sung sướng…”, “muốn có Vương quốc Mông thì phải đi theo đạo, phải tin theo Chúa”…
Nguồn: Bản tin dân chủ