Trang chủ Diễn đàn dân chủ Khổ nhục kế của Đoan Trang – Lợi nhiều hơn hại!

Khổ nhục kế của Đoan Trang – Lợi nhiều hơn hại!

175
0

Khổ nhục kế của Đoan Trang – Lợi nhiều hơn hại!

Những ngày gần đây, Đoan Trang và NXB Tự Do dồn dập đăng tải tin tức độc giả mua sách, bên giao hàng bị công an làm phiền, kêu gọi người dân “đọc sách không phải tội” (nên hãy đọc sách của tôi!). Trước tin tức có phần thảm thương đó, rất nhiều người bất chợt động lòng…Khổ nhục kế của Đoan Trang – Lợi nhiều hơn hại!

Tuy nhiên, kinh nghiệm quan sát giới dâm chủ hoạt động lâu năm cho thấy, càng những kẻ cào mặt ăn vạ kêu la to, thì càng là những kẻ trục lợi được nhiều nhất!

Đoan Trang có một khổ nhục kế, đó là luôn giả nghèo giả khổ, than thân trách phận bản thân để moi được nhiều tiền donate hơn từ phía những cá nhân hoặc tổ chức hảo tâm. Tại sao lại có thể khẳng định như vậy?

Trong bài đăng gần đây nhất trên facebook, Trang viết: “Tác giả ốm liệt giường, tay đau không nhắn tin được, trong khi đó, công an cứ liên tục bắt hàng loạt độc giả về đồn, quát nạt, khủng bố, cướp đồ. Độc giả kêu cứu, nhưng tác giả bó tay (nghĩa đen) vì đến bấm bàn phím điện thoại còn không nổi, nói gì đến chuyện làm việc gì.”.

Đoạn này đọc lên nghe có vẻ đáng thương, nhưng ngẫm ra thì cực kỳ vô lý. Nếu Đoan Trang thật sự ốm liệt giường và tay đau đến mức không nhắn tin được, thì xin hỏi, suốt gần hai tháng chữa bệnh vừa qua, làm sao Trang có thể liên tục cập nhật tình hình ốm đau của bản thân được? Thậm chí lại còn viết những bài rất dài và không quên đá xoáy công an?

Nên nhớ, facebook của Phạm Đoan Trang có tích xanh, tức là facebook chính chủ, cho thấy mọi bài đăng đều là từ chính chủ Phạm Đoan Trang mà ra. Nếu có người đánh máy thay thì với bản tính luôn kể khổ của mình, chẳng dại gì mà Trang không khoe ra để chứng minh là mình đang có bệnh thật. Thế nhưng không! Tác giả dù “bó tay” nhưng vẫn hăng hái update status facebook, dù “bó tay” không thể trả lời độc giả nhưng lại rất chăm chỉ cà khịa công an và viết status hô hào người dân mua/ đọc sách của mình!

Thế mới thấy, một khi đã được tôn vinh thành biểu tượng đấu tranh của dâm chủ, thì Trang có thể ăn không nói có, bốc phét thành thần, đặc biệt là có khả năng biến hóa từ không bệnh thành có bệnh, và tài nhất là ai đọc cũng tin!

Khổ nhục kế của Đoan Trang không chỉ thể hiện ở việc kêu đau tay đau xương trên facebook, mà còn thể hiện ở ngay trong cách thức phát hành mấy cuốn sách đạo văn của bà ta. Bằng chứng là, bà ta liên tục kêu ca rằng bị công an quấy nhiễu. Thế nhưng, hãy đặt câu hỏi ngược lại: Tại sao công an lại liên tục tìm đến Đoan Trang?

Nếu không cố tình xuất bản không giấy phép (xuất bản chui), nếu không cố làm ra vẻ sách mình viết là sách phi pháp (thỉnh thoảng lại đem trích đoạn hô hào, hướng dẫn lật đổ chính quyền lên facebook), thì liệu có ai thèm đi bắt bớ?

Hãy nhớ rằng, ở Việt Nam, theo luật xuất bản, bất cứ cá nhân hay tổ chức nào cũng có quyền tự do xuất bản, chỉ cần nội dung bản thảo không vi phạm thuần phong mỹ tục, không sai kiến thức, và đặc biệt là không đạo văn. Thế nhưng, sách của Đoan Trang lại vướng phải hạt sạn nặng nề nhất: Đạo văn. Đã đạo văn, lại còn cố tình làm màu phi pháp và in ấn chui! Nếu Đoan Trang không gây hấn, không sai luật, sách có giá trị, thì chẳng ai bắt bớ nổi. Bản thân sai luật nhưng lại kêu đất nước “vô luật”, rồi đổ lỗi cho người khác về việc mình bị pháp luật xử lý, điều này chỉ có Trang mặt dày làm được.

Không những vậy, Trang còn liên tục khoe khoang về việc mình bị làm phiền, bị đe dọa, bị bệnh, bị “đổ máu”, rồi còn khẳng định “sách là máu” nữa. Dường như Trang còn rất vui khi mình bị đe dọa, bị làm phiền, vì như thế thì cô nàng mới có cái để đi kêu la, ăn vạ. Và chẳng biết sách của Đoan Trang là máu gì, nhưng chỉ cần có mùi máu ấy là hàng loạt các “nhà hảo tâm” tài trợ tiền về. Thậm chí, Đoan Trang chỉ cần ra mặt “tặng sách” thôi, mà sau 2 tháng, tiền donate để “chi trả chi phí chữa bệnh”, in sách, hỗ trợ kinh phí làm phim… đã lên đến 120 triệu đồng rồi. Một lần “đổ máu”, ôm về 120 triệu đồng, bảo sao Trang cứ đổ máu, cứ giả nghèo giả khổ mãi!

Từ trước đến nay, Đoan Trang vẫn luôn sử dụng khổ nhục kế này để lấy lòng dư luận, moi tiền donate từ các cá nhân và tổ chức khác. Nói chung, đừng nghĩ Đoan Trang khổ. Dùng mồm rên la mà kiếm được 120 triệu trong 2 tháng rồi kêu thế là khổ, thì ai cũng muốn khổ hết. Nhưng đâu phải ai cũng kiếm được tiền thông qua đường miệng như Trang!

Nguồn: Diễn đàn Dân chủ

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây