Nói thật, tôi không có thiện cảm với những cán bộ, quan chức tham nhũng hối lộ đến mức bị kỷ luật nặng nề. Nhưng kỳ thực mà nói, tôi thấy cụ Tổng – Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng là một con người khác biệt.
Ở tuổi như cụ Tổng, người ta sum vầy cùng con cháu, an phận thủ thường, chẳng ai như cụ cứ phải đương đầu chống lại các nhóm lợi ích muốn ăn tàn, phá hoại đất nước này, mà mấy nhóm đó tiền đông như quân Nguyên. Nhìn mái tóc bạc phơ của cụ ai bảo là sướng? Và hơn hết, ông cụ làm từ quản trị đối nội cho đến đối ngoại, tần suất làm việc của cụ dày đặc khiến những người trẻ như tôi cảm thấy thẹn thùng, khiến mấy quan chức suốt ngày núp lùm “ăn” – “phá” chắc phải xấu hổ nhiều lắm.
Khi mà những thế hệ cách mạng trung kiên lần lượt ra đi, vận nước chao đảo với những bầy sâu to sâu nhỏ, cụ tuy già nhưng phải nhóm lò để cứu lấy cái thành quả mà biết bao thế hệ ông cha đã hi sinh xương máu để giành được.
Giá như đất nước không có sâu mọt, giá như thế hệ trẻ đảm đương được thì có lẽ một ông già như cụ đã thanh thản cáo quan về quê rồi, như mong muốn của gia đình. Nhưng khổ thay, sâu vẫn còn nhiều, củi đốt mãi vẫn chưa hết. Và cụ biết niềm tin của dân mới bắt đầu được lấy lại, bây giờ cụ mà dừng công cuộc đốt lò, không khéo niềm tin đó lại tuột dốc.
Khen cũng nhiều, người khích bác nói xấu chắc cũng không ít, nhưng rõ ràng điều ông cụ Tổng và nhóm cộng sự làm đã là những cố gắng hết sức, hợp lòng của đa số nhân dân. Và ít nhất, cụ Tổng làm vì tâm huyết thực sự, làm với hai bàn tay sạch sẽ.
Ông cụ chẳng vụ lợi, vì từ lâu mọi người đều biết rõ ông cụ có vợ và hai người con. cụ là một người kỳ lạ. Những người chống đối cụ, họ gần như không tìm được điểm yếu của cụ. Nghe nhiều người kể, cả gia đình ông cụ mắc cái bệnh “không cần tiền”, không có nhu cầu tiếp khách riêng, nghe nói lúc ông cụ lên chức Tổng Bí Thư, vợ vẫn còn chạy chiếc xe honda cúp cũ đi làm nhà nước ở một vị trí công tác nhỏ cấp phường. Con cái ông cụ thì bình thường, không quyền cao chức trọng gì sất, cũng chẳng có du học gì hết trơn.
Tôi nói thật có nhiều người hay chửi Đảng này nọ, tôi thuộc thành phần trung lập, tôi nghĩ Đảng phái nào cũng vậy, cũng có người tốt kẻ xấu, chúng ta không nên đánh đồng mọi việc.
Mà nhiều người cũng hay chỉ khen mình cụ, tôi khách quan mà nói không phải chỉ còn mình ông cụ đâu, muốn làm được những việc vĩ đại này thì không bao giờ một người làm được. Phía sau lưng và bên cạnh phải có những cộng sự cùng chung chí hướng với cụ Tổng làm việc vì người dân, chỉ có điều họ âm thầm thôi. Còn cụ Tổng là người dấn thân, bản lĩnh đương đầu, vị trí cụ là khó nhất, nguy hiểm nhất.
Chả biết nói gì hơn, chỉ chúc cụ sức khỏe để tiếp tục lãnh sứ mệnh NGƯỜI ĐỐT LÒ VĨ ĐẠI, dù có tiếng nhưng chả có miếng, như dân gian nói.
Nghe tin cụ nhóm lại lò
Toàn dân mong lửa cháy to để mừng
Lâu nay củi chất thành rừng
Bao người đã đốt, lửa bùng lên ngay
Từ ngày có cụ cầm cân
Đưa ra quyết sách loại dần mọt sâu
Dân mừng, nhưng… rỉ tai nhau
Xưa nay càng diệt thì sâu càng nhiều
Bây giờ sâu đã hoá yêu
Để xem cụ Tổng ra chiêu thế nào?
Sâu nằm trong Đảng leo cao
Sâu ngành, sâu bộ, tỉnh nào cũng sâu
Đấu tranh nào sợ tránh đâu
Dân còn tin Đảng, trước sau tâm đồng
Nhóm lò quyết đốt cho xong
Diệt hết sâu mọt, yên lòng muôn dân
Biết rằng sẽ rất khó khăn
Cầu mong cho cụ bình an, vững vàng
Cứu dân, cứu Đảng diệt tham
Đây là cuộc chiến, nghe làm lệ rơi
Còn nhiều lắm cụ Tổng ơi
Đụng đâu cũng thấy mọt rơi, sâu bầy
Dân đang mong cụ lần này
Nhóm lò giữ lửa, cháy ngày cháy đêm
Đốt liên tục, cháy thường xuyên
Diệt hết sâu mọt, bình yên nước nhà
Giữ cho trong sạch Đảng ta
Giữ cho dân tộc, quốc gia trường tồn
Giặc trong quanh cụ luôn còn
Giặc ngoài cũ, mới muôn vàn cam go
Trăm công ngàn việc phải lo
Dân mong cụ khoẻ, giữ cho sức bền
Giữa dòng nước lũ cuồng điên
Vững chèo khéo chống an thuyền, yên dân
Cụ Tổng ơi, dân đang cần
Kính mong cho cụ vạn lần an yên
Khơi lò cụ đã nhen lên
Toàn dân đồng chí góp thêm sức vào
Lò trí nhân, lửa đồng bào
Lò nung lịch sử, sôi trào niềm tin!
Công cuộc đốt lò của cụ Tổng vẫn còn nhiều vất vả. Nhưng lò vẫn đang cháy rực và chưa bao giờ nguội…
Minh Thư
Nguồn: Cánh Cò