Ngày 12/9/2019 tại Đức, tổ chức “Phóng viên không biên giới” (RSF) đã công bố và trao giải thưởng “Tự do báo chí 2019”, trong đó có Phạm Đoan Trang ở hạng mục “tầm ảnh hưởng”. Tổ chức “Phóng viên không biên giới” là một tổ chức phi chính phủ, với vỏ bọc “bảo vệ tự do báo chí trên thế giới”, hàng năm tổ chức này tự đưa ra xếp hạng về tự do báo chí của các nước; lựa chọn, vinh danh và trao giải “Tự do báo chí” cho những rận chủ có đóng góp cho “tự do báo chí” trên thế giới. Mặc dù là cái giải “giời ơi đất hỡi” là như vậy, ấy thế mà lại là niềm cổ vũ, tự hào của giới rận chủ khi được trao giải. Chẳng vậy mà, ngay sau khi thông tin được công bố, Phạm Đoan Trang tỏ ra đầy mãn nguyện, đồng thời nhận được sự chúc mừng của giới rận chủ trong nước.
“Thành tích” mà giới rận chủ nhắc điến nhiều nhất về Phạm Đoan Trang, không gì khác chính là hoạt động xuất bản “sách phản động” của nữ rân chủ này. Có thể kể đến những đầu sách “nổi đình nổi đám” như “Chính trị bình dân”, “Phản kháng phi bạo lực”, và mới nhất là “Cẩm nang nuôi tù”, được coi như những cuốn “sách gối đầu giường” đối với rận chủ. Nhìn vào nội dung của những cuốn sách này, người đọc có thể dễ dàng nhận thấy sự chủ đích của Phạm Đoan Trang từng bước dẫn dắt, hướng dẫn, kích động người đọc từ nhận thức tiến đến các hoạt động đối đầu với chính quyền, có thể bị xử lý bất cứ lúc nào.
Đáng nói ở chỗ, những nội dung trong các cuốn sách của Phạm Đoan Trang thực chất chẳng có gì mới mẻ, có chăng là sự cóp nhặt, “mông má” lại từ các nguồn trên mạng internet mà thôi. Đặc biệt, cuốn “Chính trị bình dân” của Phạm Đoan Trang còn từng bị tố ăn cắp bản quyền với bài viết “Phụ nữ, phượt hay không phượt”, từ tác giả “Xinh Trương An” – đồng nghiệp của Phạm Đoan Trang một thời tại báo Vietnamnet. Phạm Đoan Trang đã tự ý sử dụng bài viết của người khác để in sách, khi bị tác giả bài viết nhắn tin “vạch mặt”, Phạm Đoan Trang đã lặn mất hút, không một lời phản hồi (link tham khảo https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=683322068544475&id=100006000642094).
Đồng thời theo Phạm Đoan Trang, mục đích của việc xuất bản những cuốn sách này, là để đóng góp vào quá trình “đấu tranh dân chủ”, tuy nhiên trên thực tế lại không như những gì nữ rận chủ này nói. Những cuốn sách của Phạm Đoan Trang đều được nữ rận chủ này dùng đủ chiêu trò để rao bán, mời mọc, quyên góp tiền để trao tặng khi chẳng có mấy kẻ mua. Mặc dù, cả băng đảng VOICE của Trang từ nhóm nhóm Luật khoa tạp chí, Nhà xuất bản Tự do, … cho đến đồng đảng đều thực hiện những chiêu trò PR rầm rộ vẫn chẳng có ma nào mua khiến Trang không ít lần than thân trách phận, lên án “dân trí” và chế nhạo đồng bọn không chịu học hỏi nầng tầm, rồi than khóc với đám “cứu tế” ở hài ngoại để quyên tiền cho Trang “khai trí” cho đám zân chủ trong nước bằng các màn tặng sách, thu âm, rải file…còn Trang cam kết sẽ tiếp tục “hun đúc động lực” để ra sách để “cống hiến” cho “phong trào dân chủ”!
Từ đó cho thấy, giải “Tự do báo chí” chỉ là một cái danh hão, có chăng chỉ là chiêu trò để tự lăng xê lẫn nhau giữa bên trao và bên nhận giải mà thôi.
Biển Xanh
Nguồn: Loa Phường