Liên tiếp nhiều ngày gần đây, ông Hồ Ngọc Thắng, một người Việt hiện đang sinh sống, làm việc tại Đức đã đăng tải 04 bài viết có tính vạch mặt Lê Trung Khoa, chủ trang Thoibao.de.
Loạt 4 bài nói trên đã gần như tố cáo, vạch rõ bản chất của một kẻ cơ hội, một kẻ không có lấy một nghề nghiệp cho ra trò tại đất khách quê người để rồi chọn lấy cái nghề “cắn” lại chính đồng bào, Tổ quốc của mình.
Ở đó, Khoa không chỉ là: (1) “1. Là một dân buôn bán nhỏ lẻ với nghề tay trái là „nhà báo Đức“, nhưng là loại tự xưng nên hắn chỉ kiếm tiền chủ yếu nhờ vào lệ phí cho quảng cáo đăng trên trang mạng Thời báo và các clip video Youtube phát tán trên mạng internet. Tuy là „nhà báo Đức“ nhưng lại „nói bồi“ tiếng Đức nên hắn cũng không thể viết một bài báo nào cho một tờ báo Đức, dù đó là báo địa phương hoặc „báo lá cải“ rẻ tiền. Kiến thức cơ bản rất nông cạn và khả năng sử dụng tiếng mẹ đẻ rất hạn chế, vì vậy LTK không thể viết một bài phân tích phức tạp để các trang Việt ngữ của BBC, VOA, RFA, RFI … sử dụng. Các địa chỉ truyền thông thiếu thiện chí với Việt Nam này, chỉ có thể nhắc đến tên LTK qua những tin tức bậy bạ và lời bình luận láo cá. 2. LTK cùng tổ chức cuộc vận động kêu gọi Chính phủ Đức gây ảnh để EU không ký Hiệp định thương mại tự do với Việt Nam (EVFTA) và Hiệp định Bảo hộ đầu tư (EVIPA). Tốn tiền bạc, thời gian, nhưng rốt cuộc là công cốc đối với hắn và đồng bọn. Chúng nó điên tiết và cay cú khi đọc bài Bình luận mà Báo Nhân Dân đăng ngày 16-7-2019, EVFTA và EVIPA – ĐÁP ỨNG NHU CẦU CỦA NGƯỜI DÂN, DOANH NGHIỆP VIỆT NAM VÀ EU. Tôi chính là tác giả bài viết này.
3. LTK muốn nộp đơn xin tị nạn. Bình thường ra, đơn xin tị nạn sẽ bị bác vì các lý do sau: LTK không phải chạy trốn khỏi Việt Nam mà sang Đức theo diện đoàn tụ gia đình vì có bố đi lao động xuất khẩu. Hiện nay LTK vẫn còn giữ Hộ chiếu Việt Nam và đã sống hơn 1/4 thế kỷ (26 năm) ở Đức nên không cần sự bảo hộ của Nhà nước Đức. Cho đến đầu năm 2017, qua một hợp đồng với một địa truyền thông nhà nước Việt Nam (Vietnamnet), LTK tham gia công tác tuyên truyền cho Đảng và Nhà nước Việt Nam ở Đức. Hoạt động chống cộng của LTK không có gì cả, ngoài việc khai thác trên hệ thống truyền thông „vụ bắt cóc“ và với lời lẽ sặc mùi xuyên tạc và vu khống. Với hy vọng, đơn xin tị nạn sẽ được chấp thuận, LTK đang khẩn trưởng xây dựng một hình tượng “nhà báo Đức“ gốc Việt, một „anh hùng dân chủ“ đang bị đàn áp ngay trên nước Đức.
4. Một câu hỏi mà nhiều người quan tâm, tại sao LTK muốn nộp đơn xin tị nạn, mặc dù không có nguy cơ trục xuất về Việt Nam? Câu trả lời này liên quan đến đường đời của LTK trong một phần tư thế kỷ qua: Rất nhiều người Việt Nam định cư ở Đức xin nhập quốc tịch không phải vì họ phản bội Tổ quốc mà muốn có cuộc sống ổn định và đảm bảo lâu dài các vấn đề liên quan đến công ăn việc làm của con cái, hưởng các chế độ an sinh xã hội. Nhà nước Việt Nam do nhận biết lý do chính đáng này nên không gây khó khăn. Phần lớn người Việt có hai khó khăn lớn nhất khi nhập quốc tịch: Chứng minh có thu nhập đầy đủ để nuôi mình và vợ/chồng, con cái; Phải chứng minh khả năng sử dụng thành thạo tiếng Đức. Dân Việt ở Đức ai cũng biết cảnh khốn khổ khi đi kiếm bảng lương có đủ tiêu chuẩn, có nghĩa là phải khai khống mức thu nhập cao. Hậu quả của việc này là những năm sau đó phải đóng thuế cao, chi tiền cho ông chủ viết bảng lương thiếu trung thực. Với số thành viên trong gia đình như hiện nay và mức thu nhập hiện tại, LTK không đủ tiêu chuẩn tự nuôi. Về ngôn ngữ, LTK nói tiếng Đức ở trình độ „nói bồi“, muốn có chứng chỉ ngoại ngữ phải đi học, vừa tốn tiền lại không có thời gian đi bán máy thu tiền. Nếu một người muốn nhập quốc tịch và đã nhận quy chế tị nạn, có thể được chiếu cố ở một số điểm khi xem xét, thí dụ khả năng tự nuôi thân. LTK ở đây bị Việt kiều khác khinh thường với câu bình luận, quá kém mặc dù đã sống hơn một phần tư thế kỷ ở Đức mà chưa nhập tịch. LTK dựng chuyện Đại sứ quán Việt Nam không cấp hộ chiếu chỉ vì mục đích muốn rút ngắn thời gian và đơn giản hóa thủ tục nhập quốc tịch. Hắn sẽ nộp clip video Youtube quay cảnh đứng trước Đại sứ quán Việt Nam cho bộ phận nhận đơn xin nhập quốc tịch để biện minh cho lý lẽ, có cố gắng nhưng không thành, đây là một trong những quy định của thủ tục xét duyệt.
Về phương diện quan hệ với Nhà nước Việt Nam, chi tiết sau cho thấy LTK là một tên lật lọng đểu cáng: Cho đến thời điểm trước ngày Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tới CHLB Đức, bắt đầu chuyến thăm nước này và tham dự Hội nghị Thượng đỉnh G20 tại TP Hamburg từ ngày 5 đến 8-7-2017, trang mạng Thời Báo của hắn là „cầu nối“ giữa cộng đồng người Việt tại khu vực nói tiếng Đức với quê hương. Đột ngột hắn thay đổi lập trường quay lại xuyên tạc Việt Nam. Trước đó hắn khoe ảnh chụp chung với cán bộ cấp cao của Việt Nam sang thăm Đức, luôn tỏ ra tự hào có người nhà là cán bộ lãnh đạo trong Nhà xuất bản Sự thật …
Trong mối quan hệ giữa người với người, đặc biệt trong tình cảm của đồng hương, LTK đã bộc lộ rõ sự khốn nạn của hắn: Khi bố hắn là đội trưởng lao động tại TP Apolda thì tôi sống ở TP Weimar, cách nhau 10 km. Tuy không thân thiết, nhưng là đồng hương nên mỗi khi gặp nhau đều chào và hỏi thăm tình hình của nhau. Qua ông ta, tôi biết rõ hoàn cảnh gia đình ông ta và đã tư vấn cho ông ta nhiều vấn đề pháp lý trước khi LTK sang Đức. Qua đó, tôi biết rất rõ LTK sang Đức lúc nào và bằng cách nào. Trong thập kỷ trước, tôi chuyển nhà đến ở tại TP Apolda và căn hộ của tôi cách cửa hàng bán quần áo của bố mẹ LTK chỉ độ 1,5 km, ngày nào tôi chẳng nhìn thấy bố mẹ hắn. Lần cuối tôi nói chuyện với bố LTK là khi ông ấy đang tìm người tiếp nhận cửa hàng. Có người nhờ tôi đến xem kỹ càng cửa hàng và có trao đổi với nhau các chi tiết về chuyển nhượng. Tất cả người dân ở đây đều biết, LTK chỉ nói tiếng Đức với trình độ „nói bồi“ vì không học qua trường lớp nào. Một bà giáo người Đức được mời đến nhà để dạy tiếng Đức cho hắn. Sống nơi đất khách quê người, sự đùm bọc và tương trợ lẫn nhau là điều được người Việt ở trên khắp thế giới coi như một trong những tiêu chuẩn đạo đức quan trọng nhất. Thế mà LTK hành động một cách không chỉ bất lương mà còn khốn nạn, khi hắn liên tục vu khống và xuyên tạc tôi từ tháng 8-2017 cho đến nay”.
Còn là kẻ dựng chuyện để tấn công người khác: “LTK lôi quá khứ của tôi gần nửa thế kỷ đã trôi qua để quả quyết, HNT là người theo “cộng sản Hà Nội”. Trong khi đó hắn phớt một sự thật rõ như ban ngày và cộng đồng người Việt ở Đức chưa thể quên, cho đến đầu năm 2017, hắn còn là cánh tay kéo dài của Ban tuyên giáo trung ương đến tận Berlin. Bởi vì hắn đã công khai ký một văn bản phối hợp hoạt động cho trang mạng Thời báo với một địa chỉ truyền thông nhà nước Việt Nam. Rất đểu cáng, hắn luôn nhắc lại chi tiết, HNT bị sa thải trong tháng 8-2017, trong thực tế, quyết định sa thải đã được thu hồi trong năm 2018 và hiện nay tôi đang sống với số tiền vài nghìn euro mỗi tháng do Bộ nội vụ liên bang Đức cấp.Những gì LTK công khai làm trong tháng 7-2019 cho thấy, hắn đang bị các thế lực ma quỷ điều khiển trong suy nghĩ và hành động. Cá nhân tôi còn nhiều chuyện để kể về “nhà báo Đức” này”.
Và “Để chứng minh cho lời khẳng định, “Hồ Ngọc Thắng được thưởng huy chương và tặng danh hiệu dũng sĩ diệt Mỹ”, và “có thể đã bắn chết nhiều lính Mỹ và các bác sĩ người Đức năm 1968 ở Huế…”, LTK đã cho độc giả xem một ảnh chụp một „Huy chương“. Nhưng đó không phải là phần thưởng tôi nhận được. Trong đời, tôi chỉ nhận được một Huy chương, đó là Huy chương Chiến sĩ giải phóng, do Bộ quốc phòng cấp ngày 19-5-1976 (xem ảnh minh họa số 1). Huy chương này thưởng cho tất cả cán bộ, chiến sĩ đã tham gia chiến đấu ít nhất ba năm và hoàn thành tốt nhiệm vụ trên chiến trường miền Nam cho đến ngày 30-4-1975. Ảnh mà LTK đưa ra rất có thể là một Huân chương hay Huy chương chiến công. Huân/Huy chương chiến công chỉ được trao khi người được thưởng có thành tích cụ thể như bắn rơi máy bay, bắn cháy xe tăng, bắn chết quân giặc … Thủ thuật mà LTK thực hiện trong clip video Youtube là cố ý giả mạo tư liệu. Với cách đặt tên cho clip video Youtube „Trùm dlv HNT tại châu Âu có thể liên quan đến vụ 5 người Đức bị bắt cóc hay không?“, LTK rõ ràng đã phạm tội chiếu theo quy định của Điều 186 Bộ luật hình sự Đức. Đó là tội Üble Nachrede, theo nội dung có thể gọi trong tiếng Việt là thêu dệt nhằm mục đích bôi nhọ. Khung hình phạt là từ phạt tiền cho đến một năm tù, nếu phát tán công khai (tiếng Đức, öffentlliche Verbreitung) thì hình phạt phải là hai năm tù và bổ sung thêm hình phạt tiền. Các yếu tố như lượng người truy cập, hậu quả gây cho nạn nhân, số tiền kiếm được qua việc phát tán … sẽ được cân nhắc khi xác định mức hình phạt.
Một thủ đoạn xảo quyệt khác mà LTK vận dụng để nhằm gây dư luận xấu đối với cá nhân tôi là đổi trắng thay đen. Để chứng minh cho quả quyết, HNT „phản biện chống lại lại nền dân chủ ở Đức“ … LTK nhiều lần nhắc đến các giải thưởng báo chí mà tôi nhận được, thí dụ Giải khuyến khích thông tin đối ngoại trao ngày 25-5-2015 (xem ảnh minh họa số 2). Giải thưởng này giành cho bài Bình luận Người nói dối nhất định sẽ thất bại! Báo Nhân Dân đăng ngày 10/11/2014. Bài báo chủ yếu đánh giá cao sự phát triển quan hệ đối tác chiến lược trên các lĩnh vực chính trị, văn hóa và kinh tế giữa Đức và Việt Nam, đồng thời vạch trần bộ mặt thật của bọn vong nô cố tìm cách phá hoại mối quan hệ đó. Giải thưởng khác là Giải A Báo Nhân Dân năm 2015 cho bài viết “Nền dân chủ phương Tây” và sự khủng hoảng niềm tin, đăng hôm 07/09/2015 (Kỳ 1), kỳ 2 hôm 10/09/2015. Đây là một bài Lược dịch và tổng thuật một công trình nghiên cứu khoa học với chủ đề Lòng tin ở Đức và châu Âu – một so sánh quốc tế gồm 20 quốc gia (Vertrauen in Deutschland und Europa – Ein internationaler Vergleich von 20 Ländern) do Viện nghiên cứu kinh tế Cô-lô-nhơ (IW Köln) – viện nghiên cứu nổi tiếng ở CHLB Đức, thực hiện và công bố ngày 22-7-2015. Từ đó có thể nhận định, LTK và đồng bọn không đọc bài viết của tôi hoặc là cố tình phớt lờ sự thực để thực hiện hành động vu khống, xuyên tạc”.
Trước những màn đáp trả không thể cứng rắn và thuyết phục hơn của Hồ Ngọc Thắng thì qua theo dõi đến nay, Lê Trung Khoa vẫn chưa lên tiếng. Gã vẫn giữ cho mình sự im lặng như chưa có bất cứ điều gì xảy đến. Gã im lặng là cách để chối bỏ những cáo buộc nhưng ở khía cạnh nào đó cho thấy sự hèn hạ, đê hèn có số má ở gã…
Mõ cũng hiểu rằng, Hồ Ngọc Thắng bất đắc dĩ lắm mới có loạt bài viết nói trên, bởi như ông đã viết trong bài thứ nhất: “Sống nơi đất khách quê người, sự đùm bọc và tương trợ lẫn nhau là điều được người Việt ở trên khắp thế giới coi như một trong những tiêu chuẩn đạo đức quan trọng nhất. Thế mà LTK hành động một cách không chỉ bất lương mà còn khốn nạn, khi hắn liên tục vu khống và xuyên tạc tôi từ tháng 8-2017 cho đến nay”. Và như xác nhận của ông này thì ông và Lê Trung Khoa còn là đồng hương quê tỉnh Thanh Hóa của nhau. Ông và thân phụ của Lê Trung Khoa cũng đã có những năm tháng đầy ân tình khi mới chân ướt, chân ráo sang Đức mưu sinh lập nghiệp. Ông cũng đã trăn trở về điều này khi bị Lê Trung Khoa sử dụng những đòn hiểm để tấn công mình.
Nhưng rồi ông hiểu rằng những đòn tấn công của Khoa không đơn thuần là chuyện tị ghanh ghét lẫn nhau mà nó nằm trong một cái mưu đồ mà Khoa được giao cái vai người tố cáo nói trên. Gã đã bỏ qua mọi thứ, truyền thống gia đình, tình đồng hương, đồng bào để loại bỏ Hồ Ngọc Thắng. Anh ta cũng sẽ dễ dàng hành nghề hơn nếu như “tiêu diệt” được Hồ Ngọc Thắng, khi đó ông sẽ không có bất cứ ai có thể bóc mẽ, vạch trần bản chất của mình. Và cùng với Hiếu Gió (Bùi Thanh Hiếu) gã tha hồ diễn trò trên đất Đức. Cơ hội kiếm tiền đến với gã vì thễ cũng nhẹ nhàng và thuận lợi hơn.
Song, “gừng càng già càng cay”, Hồ Ngọc Thắng không những không bị “tiêu diệt” mà những đòn phản lại của ông ta khiến Lê Trung Khoa không kịp trở mình, đáp trả. Mà buộc phải im lặng để giữ mình.
Đến đây mới hay, Hồ Ngọc Thắng không hề nói ngoa tí nào khi viết về Lê Trung Khoa: “Liên quan đến việc LTK và đồng bọn dọa, sẽ báo cho cảnh sát Đức biết HNT „một trùm dư luận viên“, viết báo cho Đảng và Nhà nước Việt Nam … một người bạn thân tâm sự và nói với tôi, về phương diện hiểu biết pháp luật Đức và phân tích các vấn đề chính trị ở Đức và châu Âu, LTK và đồng bọn không đủ tư cách xách dép cho HNT. Tôi cười và trả lời, bạn khen tôi quá, nhưng ở một chừng mực nào đó bạn có lý, bởi vì tôi đã tốt nghiệp ĐH luật, sau đó nhiều năm nghiên cứu khoa học ở một trường ĐH tổng hợp nổi tiếng của nước Đức, 27 năm được giao nhiệm vụ là người đại diện cho quyền lợi Nhà nước Đức trước tòa án hành chính, phỏng vấn và quyết định về đơn xin tị nạn. Cũng không kém phần quan trọng, tôi đã kèm cặp rất nhiều cán bộ vừa mới nhận nhiệm vụ, nhiều người hôm nay đã trở thành cán bộ lãnh đạo. Với kiến thức và kinh nghiệm trong nghề, tôi biết, tôi được phép làm gì và hành động nào bị trừng phạt. LTK và đồng bọn chỉ có thể làm trò mèo để lừa bịp được người không hiểu biết, còn với tôi không bao giờ chấp bọn „khố rách áo ôm“ về phương diện nhân cách và tư tưởng”.
Nguồn: Mõ làng