Trang chủ Đối tượng Lí do Nguyễn Tường Thuỵ tiếc nuối khi cựu Tham tán chính...

Lí do Nguyễn Tường Thuỵ tiếc nuối khi cựu Tham tán chính trị Đại sứ quán Hoa Kỳ hết nhiệm kỳ?

162
0

Về mối quan hệ của rận chủ Nguyễn Tường Thuỵ với cô Jessica, Tham tán chính trị Đại sứ quán Hoa Kỳ, người vừa hết nhiệm kỳ công tác tại Việt Nam, Mõ đã có bài: http://www.molang0205.com/2019/07/am-nguyen-tuong-thuy-khong-anh-cung-khai.html.

Và mới đây, Mõ lại tiếp tục có bài sau khi lão già tháu cáy hành nghề dân chủ lại có những dòng trên Fb cá nhân về cô cựu Tham tán chính trị Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Việt Nam này.

Lí do Nguyễn Tường Thuỵ tiếc nuối khi cựu Tham tán chính trị Đại sứ quán Hoa Kỳ hết nhiệm kỳ?

Bài viết của Thuỵ về cô này khá dài (Xem thêm: https://www.facebook.com/tuongthuy.nguyen/posts/2126451670797401).

Tất nhiên, Thuỵ đã dành khá nhiều câu từ hay, mĩ miều khi nói về cô này. Xin dẫn về một đoạn trước khi nói điều muốn nói: “Jessica hiểu được hoàn cảnh của nhiều người trong giới xã hội dân sự. Hôm viếng Thượng nghị sĩ John McCain tại tòa nhà Vườn Hồng (Rose Garden), 170 Ngọc Khánh có rất đông anh chị em XHDS, khoảng hơn 20 người. Jessica thấy tôi vồn vã hỏi chuyện. Cô còn hỏi han nhiều người khác và còn giới thiệu từng người cho các viên chức khác của đại sứ quán. Jessica nói chuyện nhiều hơn với nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa. Tôi đứng cùng anh Nghĩa, thấy cô hỏi thăm cả chị Nga (vợ anh Nghĩa), chuyện chị đi Thụy Sĩ nhận giải thưởng cho anh và hỏi thăm cả cháu Thủy con trai anh chị đang học bên Mỹ nữa. Thì ra, cô hiểu khá rõ về hoàn cảnh của anh Nghĩa.

Jessica cũng đã mấy lần đi Hải Phòng, chuyến gần đây nhất là để tiếp nhận bức tranh đồng của nhà thơ Phạm Xuân Trường tặng tổng thống Donald Trump. Anh Nghĩa kể mấy chi tiết mà anh cho là Jessica rất tinh tế. Anh nhận xét, Jessica rất nhiệt tình với anh em dân chủ, giao tiếp cởi mở, nói chuyện tập trung không lan man. Phong cách đúng là một nhà ngoại giao, khác hẳn mấy ông cộng sản hay nói lung tung với những động tác thừa thãi không hợp với bối cảnh của sự việc.

Là người làm công tác nhân quyền, Jessica vẫn theo dõi tình hình tù nhân lương tâm ở VN. Tôi biết chuyện, sau khi xử phúc thẩm vụ án Hội anh em dân chủ, Jessica đã tìm gặp TNLT Phạm Văn Trội ở trại giam Nam Hà hỏi nguyện vọng của anh và ngỏ ý muốn vận động cho anh tị nạn chính trị ở Mỹ. Phạm Văn Trội đã từ chối, chấp nhận tiếp tục đấu tranh ở VN. Câu chuyện nói lên tinh thần Phạm Văn Trội, tuy nhiên, điều tôi muốn nói ở đây là sự quan tâm của Jessica đến những TNLT.

Không chỉ với giới đấu tranh dân chủ, Jessica còn bỏ nhiều thời gian quan tâm đến các vấn đề xã hội khác. Chẳng hạn khi các dự án BOT có vấn đề nhập nhằng về việc thu phí, cô mời gặp Huệ Như và Nguyễn Trần Công. Huệ Như là người bị đánh đến sảy thai khi khi đòi hỏi sự minh bạch trong việc thu phí chống BOT bẩn ngày 20/5/2019. Cuộc gặp diễn ra hơn 1 giờ, đủ thời gian để nhóm này thông báo về BOT bẩn như BOT đặt quá dày, hết hạn vẫn thu, làm nơi này thu phí nơi khác. Công an can thiệp quá sâu, bắt bớ đánh đập những người đấu tranh. Hà Văn Nam và nhiều người đòi hỏi minh bạch bị bắt và khởi tố, người thì bị giữ xe và điện thoại… Jessica rất xúc động khi nghe Huệ Như báo cáo và hứa sẽ phản ánh đến chính phủ VN.

Nếu Jessica gặp Huệ Như để tìm hiểu về BOT bẩn thì cùng buổi làm việc hôm ấy, cô còn gặp nhóm dân oan bị cướp đất Dương Nội do chị Nguyễn Thị Tâm đại diện. Nhờ vậy, cô mới biết được tình trạng thu hồi đất trái luật ở Việt Nam để làm giàu cho giới doanh nghiệp và quan chức, việc giải quyết khiếu nại bế tắc của chính quyền và thanh tra. Qua đó, Jessica hiểu được tình trạng thê thảm của dân oan bị cướp đất khắp nơi ở VN, biết đến “phố dân oan” Ngô Thì Nhậm. Nhóm dân oan Dương Nội rất phấn khởi, họ gọi Jessica bằng cái tên thân mật là “cô Tây” và nhận xét không ngờ cô lại gần gũi, cởi mở đến như thế. Nó khác hẳn với thái độ khệnh khạng của quan chức VN đối với dân mỗi khi họ đi khiếu nại hoặc đề nghị việc gì đó”.

Đọc xong những gì Thuỵ viết ở trên về cô này, Mõ có cảm giác như trong mắt Thuỵ nếu cô cựu Tham tán chính trị Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Việt Nam này ở lại thì đó là điều tốt đẹp; là sự cần thiết cho xã hội VN hiện tại. Rằng Thuỵ có phần tiếc nuối về điều đó cho nên Thuỵ đã không cầm lòng được và viết ra những điều trên.

Ở đây Mõ không hề muốn quy kết, không hề đánh lận bất cứ ai. Chỉ xin thưa với Thuỵ (nếu Thuỵ chưa hiểu hoặc cũng có thể Thuỵ giả ngu) rằng, hoạt động của đại sứ quán không đơn thuần hướng đến hoạt động đối ngoại. Ẩn sâu trong đó là những hoạt động khác mà rất nhiều người chúng ta chưa nhận diện được nó.

Trước đây đã có rất nhiều trang tin của ta chỉ ra rằng, cơ quan ngoại giao một số nước trong đó có Mỹ đã sử dụng hoạt động này làm bình phong cho việc thu thập thông tin bí mật quốc gia; can thiệp vào những công việc nội bộ, bao gồm cả việc ủng hộ, hậu thuẫn và can thiệp để số bị bắt, xử lý và thi hành án xong được ra nước ngoài chữa bệnh, định cư sinh sống lâu dài.

Những cuộc tiếp xúc, gặp gỡ được Thuỵ nói đến của cô này cũng là để thực hiện được điều được chỉ ra…

Chả trách, Thuỵ đã nuối tiếc ra mặt sau khi cô này hết nhiệm kỳ và trở lại nước. Cũng không biết chừng sau dịp này, khi không còn cô Jessica bảo trợ, Thuỵ sẽ thuộc tầm ngắm của cơ quan an ninh Việt Nam. Không hiểu khi đó ai sẽ là người giúp đỡ hay bảo lãnh cho Thuỵ khỏi án mang gông thời gian tới? Sự tiếc nuối của Thuỵ vì thế cho thấy được cái tầm nhìn xa của gã khi những nguy cơ đang đến gần hơn với gã…

Nguồn: Mõ làng

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây