Trang chủ Đối tượng Linh mục Hoàng Sỹ Phúc và những câu chuyện, phần 2: Từ...

Linh mục Hoàng Sỹ Phúc và những câu chuyện, phần 2: Từ mục tử thành con buôn

247
0

TẠI Part 1 CỦA LOẠT CHUYỆN NGƯỢC ĐỜI CỦA LM HOÀNG SỸ PHÚC (quản xứ Cẩm Sơn, Đô Lương) O Văn đã nói về chuyện “ĐƯA CON CHIÊN VÀO ĐẦM LẦY PHƯỜNG HỤI”. Với mong muốn mang đến góc nhìn khách quan, độc lập… cho bạn đọc trong và ngoài nước, hôm nay o Văn tiếp tục

PART2: KHI MỤC TỬ TRỞ THÀNH CON BUÔN

[P/s: Đây là chuyện hoàn toàn có thật, đang xảy ra tại xứ đạo Cẩm Sơn, Đô Lương]

—————-

​Nhắc đến xã Đại Sơn, là nhắc đến chợ Ú, nhắc đến chợ Ú là nhắc tới linh mục HOÀNG SỸ PHÚC….

Chợ Ú có nguồn gốc từ xa xưa, là nơi sinh hoạt thương mại cho các liền anh liền chị trong làng buôn bán trâu bò. Về quy mô thì khỏi phải bàn, nhiều dân buôn khi nhắc đến chợ Ú đều thốt lên: “thị trường buôn bán trâu bò ở khu vực Đông Nam xứ Nghệ chợ Ú nhì thì không còn chợ nào nhất”. Cũng nhờ nó, những năm qua, có nhiều người ăn nên làm ra, con em lớn lên ít phải xa quê để mưu sinh, kiếm sống như các vùng khác.

Linh mục Hoàng Sỹ Phúc và những câu chuyện, phần 2: Từ mục tử thành con buônChợ Ú nơi LM Phúc thu thuế

Miếng bánh càng ngon, càng béo, thì càng nhiều kẻ muốn đớp… Chợ Ú cũng vậy, béo, ngậy và rất vừa mồm với linh mục Hoàng Sỹ Phúc, quản xứ Cẩm Sơn.

Thực vậy, để thu lợi, tư túi từ chợ Ú, linh mục Phúc đứng sau với tư cách là người điều hành giao cho một số giáo dân thân tín tổ chức kiếm lợi, trực tiếp cắt cử việc thu thuế. Là chợ có quy mô lớn, việc giao thương, kinh doanh các tiểu thương diễn ra tấp nập… đủ để thấy sau mỗi buổi chợ niềm vui thuộc về ai. Đương nhiên, các tiểu thương vui, nhưng vui nhất phải là kẻ không làm mà có… Thử thống kê sơ bộ, bình quân mỗi con trâu bò khi bước chân vào cửa chợ, không cần biết bán được hay không, ngay lập tức “đội quân” của Cha Phúc đều thu 15.000đ/con. Cứ từng đoàn xe, người dắt bộ nườm nợp từng phiên chợ, tính sơ sơ mỗi buổi chợ đội quân thu thuế của linh mục Phúc đều thu về hàng chục triệu đồng, cả tháng hàng trăm triệu. Số tiền thu được sau mỗi buổi chợ được gom lại và về túi ai thì không phải nói nữa. Đấy, có lẽ vì thế mà một số tiểu thương thường kháo nhau: “linh mục Phúc giỏi: làm linh mục đã khó lại còn làm được cả CON BUÔN”.

Cũng chẳng rõ đó là lời khen hay chê, nhưng hẳn LM Phúc biết rõ: “đã là mục tử thì thôi con buôn, bởi đó là quy định của Giáo luật. Cụ thể, ở Điều 286: “Cấm các giáo sỹ không được đích thân hoặc nhờ người khác thi hành mậu dịch, doanh thương nhằm kiếm lợi bất chính cho mình hoặc cho người khác…” Quy định là vậy, nhưng có lẽ linh mục Phúc đã quá bận rộn với việc kinh doanh, thu lợi ở chợ Ú, đến cả “rặc” kinh doanh của các con chiên cha cũng thu không thiếu một đồng thì lấy đâu thì giờ mà quan tâm Giáo với chẳng luật.

Khi hỏi về những lần tận thu của cha, nhiều bà con đã không cầm nỗi bức xúc, nhưng biết làm sao được, không vâng lời cha không cho làm lễ. Những lúc đó, cái ghế linh mục và “đức vâng lời” đè nén lên những con dân ngoan đạo. Lại chuyện mục vụ, cũng vì cha mãi mê kinh doanh, kiếm lợi tư túi mà đâu đó sứ mệnh mục vụ bị sao nhãng, đâu đó, đã có những con trẻ của xứ Cẩm Sơn bỏ bê học hành, bỏ bê giáo lý, suy giảm đức tin, lao vào những thú chơi vô bổ…. Nhưng lẽ đời là thế, được cái này lại mất đôi phần về cái kia. Thinh lặng….

P/s: Hình ảnh khu vực chợ Ú nơi linh mục Phúc thu tô đánh thuế!

#HồThuýVăn

Nguồn: Việt Nam Times

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây