Mới đây nhóm mấy ông “nhân sĩ”, “trí thức” gồm Huỳnh Tấn Mẫn, Lê Công Giàu, Huỳnh Kim Báu, Tương Lai… soạn thảo cái gọi là “Lời kêu gọi cảnh giác” và tán phát trên mạng. Nội dung tài liệu này, lấy chủ đề chính là những ồn ào quanh chuyện sức khẻo của chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, nhóm “nhân sĩ” kêu gọi cần phải công khai hóa thông tin về sức khỏe cụ Trọng, rồi lấy cớ các cơ quan báo chí không công khai, các ông xuyên tạc đủ điều.
Xin trích mấy đoạn để cộng đồng mạng hiểu hơn về cái gọi là “lời kêu gọi cảnh giác” này.
“Trong những ngày vừa qua, tính từ Giỗ Tổ Hùng Vương đến nay, mọi người Việt Nam vốn nặng lòng với đất nước đều hết sức lo lắng theo dõi những tin đồn lan rất nhanh, rất rộng về bệnh tình của người lãnh đạo cao nhất đang đảm đương trọng trách Tổng Bí thư của Đảng và Chủ tịch Nước. Những tin đồn có khi giống nhau, có khi chọi nhau, rất khó kiểm chứng. Càng khó hơn khi cả một bộ máy truyền thông từ trung ương đến địa phương đều giữ một sự im lặng quá khó hiểu, nếu chưa muốn nói là vô trách nhiệm với dân.”
Đoạn văn này chứng tỏ trình độ “ngu có hạng” của các ông nhân sĩ, trí thức bởi ai cũng biết tình hình sức khỏe của cụ Trọng, tổng bí thư kiêm chủ tịch nước thuộc thông tin mật ở lĩnh vực y tế, không được phép công bố công khai, vì nhiều nhẽ khác nhau. Điều này đã được quy định rõ trong Luật bảo vệ bí mật Nhà nước, tại sao các ông lại còn đòi hỏi như thế.
Chưa dừng lại ở đó, các ông vin vào chuyện báo chí không công khai thông tin sức khỏe cụ Trọng để rồi xuyên tạc rằng có chuyện đấu đá nội bộ, mâu thuẫn nội bộ…
Các ông viết:
“Nhưng chính sự im lặng đó lại nói lên những mâu thuẫn gay gắt giữa các thế lực cầm quyền của Đảng và Nhà nước đang toan tính những nước cờ sao cho lợi thế thuộc về mình. Số phận cá nhân của người gánh trọng trách đương nhiên có ảnh hưởng đến đời sống xã hội trên nhiều mặt.”
Luận điệu này của mấy ông trí thức chẳng khác gì luận điệu của mấy tay chống Cộng ở hải ngoại vẫn thường hay viết, nghe mà ngứa lỗ tai lắm thay.
Chưa kể, có lẽ đầu óc của các ông già rồi nên bị lú lẫn hay sao khi vẽ ra viễn cảnh Bắc Kinh xâm lược nhân câu chuyện cụ Trọng.
Các ông viết:
“Càng bưng bít thông tin, càng gây thêm sự nhiễu loạn trong tâm trạng xã hội, đẩy tới sự mất lòng tin của mọi tầng lớp nhân dân với đảng cầm quyền và nhà nước vẫn tự xưng là của dân, do dân và vì dân vốn đã bị khủng hoảng trầm trọng nay càng dày thêm sự đổ vỡ trong nghi ngờ và phẫn nộ. Chính đây là thời cơ cho các thế lực ngoại bang sát nách biến những toan tính bẩn thỉu bằng những hành động bất ngờ và thâm hiểm. Không có gì bí hiểm về những toan tính bẩn thỉu đó. Trong tiến trình giữ nước suốt mấy nghìn năm, dân tộc ta đã phải thường xuyên đối phó với hiểm họa xâm lăng, mà chủ yếu là đến từ các thiên triều phương bắc.”
Chả hiểu các ông nghĩ thế nào mà xiên xẹo ra câu chuyện tình hình sức khỏe cụ Trọng làm mất niềm tin của nhân dân, rồi còn ngĩ tới chuyện thiên triều bắc Kinh xâm lược.
Tóm lại, những lời các ông viết ra, tôi chẳng thấy có gì mới ngoài mấy luận điệu cũ rích mà lâu nay các tổ chức, cá nhân chống phá Nhà nước Việt Nam vẫn thường nhai đi nhai lại. Chỉ khác là lần này, các ông mượn cớ sức khỏe cụ Trọng, nghe tưởng như các ông quan tâm sức khỏe của cụ nhưng rốt cuộc cũng chỉ là trò quậy phá mới của các ông mà thôi.
Buồn cho các ông nhân sĩ, chấy chức.
Viễn