Mới đây, vào ngày 17/01/2019, đến hẹn lại lên, tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW – Human rights watch) đã đưa ra cái mà họ gọi là bản Phúc trình Toàn cầu 2019. Trong đó, liên quan đến Việt Nam, tổ chức này đã cáo buộc “tình hình nhân quyền tại Việt Nam xuống cấp nghiêm trọng”.
Vẫn như thường lệ, sau khi đưa ra cáo buộc, HRW dẫn ra một số thông tin gọi là để dẫn chứng cho kết luận của mình. Thế nhưng tất cả quanh đi quẩn lại vẫn chỉ là những thông tin mù mờ, không được xác thực cũng giống như tất cả những lần “gây hấn” trước của tổ chức này với Việt Nam. Chúng ta không xa lạ với những giọng điệu kiểu như: “chính phủ Việt Nam “xâm phạm các quyền dân sự và chính trị cơ bản” như quyền tự do biểu đạt, quyền tự do báo chí và tiếp cận thông tin, quyền tự do lập hội và nhóm họp, quyền tự do thực hành tôn giáo…, bỏ tù nặng hơn những người bất đồng chính kiến…”. Thực sự những điều này HRW nhai đi nhai lại và chúng ta cũng đã quá nhàm tai.
Dĩ nhiên trong năm nay thêm một điều có thể dự đoán trước rằng HRW chắc chắn sẽ đụng mồm đến, đó là về việc ra đời của luật an ninh mạng. Dưới góc nhìn của HRW thì luật này thực sự là một cái gai, gây đau nhức cho âm mưu đen tối nhằm chống phá Việt Nam của chúng cùng đồng bọn. HRW khóc lóc rằng “luật An ninh mạng hà khắc để bóp nghẹt thêm quyền tự do ngôn luận”. Và kết cục thì chó cứ sủa còn người thì cứ đi, HRW đi khóc thuê, còn luật an ninh mạng thì cũng đã đi vào đời sống.
Và có vẻ như HRW lại được đà lấn tới, đến độ những cáo buộc của đám này trở thành lố bịch. Tổ chức này thậm chí còn miễn cưỡng, vô lý khi dẫn vào báo cáo của mình cả thông tin về việc cố Chủ tịch nước Trần Đại Quang qua đời, và sau đó Quốc hội đã bầu Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng giữ chức Chủ tịch nước. HRW – một tổ chức tép riu đang tự cho mình một cái quyền quá to khi chõ mõm vào vấn đề nhân sự cấp cao của một quốc gia khác, cái việc mà ngay cả đến chính quyền Tổng thống Mỹ còn phải hoan nghênh, chúc mừng.
HRW còn thể hiện bộ mặt khốn nạn, bất chấp sự thật khi đưa ra cáo buộc rằng: “côn đồ dường như hợp tác với công an trong các vụ đàn áp các nhà hoạt động”. Bịa đặt ra thông tin về “các vụ tấn công người bất đồng chính kiến như ném đá và vật liệu nổ tự chế vào nhà hoạt động công đoàn độc lập Nguyễn Thị Minh Hạnh…”. Có thể thấy bộ mặt trơ tráo của những kẻ cầm đầu HRW từ việc chúng có thể dựng lên những lời lẽ vu cáo hèn hạ, vô căn cứ nhằm vào người khác. Vài kẻ ra đường ăn nói xấc xược, gây rối loạn tình hình an ninh trật tự, bị người dân cho ăn đòn thì chúng đổ thừa là công an thuê, hợp tác với công an. Rồi thì ném đá hay vật liệu nổ tự chế vào nhà ai đó thì chẳng biết thực hư thế nào chúng cũng đổ thừa cho công an. Ấy thế nhưng việc “bạn bè” của HRW là phản động Việt Tân chỉ đạo tay chân gây nổ tại trụ sở công an phường, hay bãi để xe nơi công cộng thì chả thấy HRW đả động gì đến.
Thật nực cười cho những lời lẽ mà HRW đã phun ra. HRW tuy mang danh tổ chức phi chính phủ, nhưng thực chất chỉ là con bài trong tay các nước tư bản để tấn công những quốc gia khác, thế nên mới có chuyện tép riu như HRW cũng dám ngang ngược ăn nói bừa bãi, vu cáo, xuyên tạc, lươn lẹo đủ kiểu. Đúng là đám phản động hay chống phá thì ở đâu cũng giống nhau cả, chỉ giỏi ba hoa, bốc phét, sẵn sàng dẫm lên công lý, sự thật mà nó đi./.
AN THIÊN