Về chuyện đa đảng
Các bạn có bao giờ quan tâm để ý gì đến chuyện các nước lớn có tham vọng với VN, sẽ dựng lên hoặc tài trợ các đảng phái ở VN một khi VN bị chia rẽ đa đảng hay chưa? Các bạn có bao giờ bàn luận về đề tài này một cách ra hồn hay chưa? Hay là các bạn lờ đi, giả đui giả điếc giả câm, hay không hề quan tâm?
Nếu các bạn không quan tâm đến chuyện độc lập chủ quyền dân tộc thì các bạn lấy tư cách gì nói chuyện chính trị và chuyện yêu nước ở đây? Hay các bạn chỉ biết bất mãn “ghét bọn CS ‘độc tài'” hay thậm chí cơ hội chính trị muốn leo lên cầm quyền?
Chuyện chính trị là chuyện quốc sự, là chuyện ảnh hưởng an nguy đến toàn dân cả nước về lâu về dài, mà các bạn bàn luận nghiêm túc thì ít (hoặc không hề), chém gió và chửi đổng thì nhiều, dùng các đại từ đao to búa lớn. Còn những chuyện thật sự to lớn, như chuyện độc lập dân tộc, thì các bạn đột nhiên bị câm đột xuất. Đó là “lòng yêu nước” của các bạn? Tôi thấy đó là các bạn yêu nước gì đó, yêu nước lã nước mắm nước mưa hay nước Mỹ nước Pháp nước Tàu hay nước ngoài nào đó chứ không phải yêu nước Việt Nam.
Các bạn có bao giờ tính tới các giải pháp khác hay chưa, hay nhất định cứ phải là đa đảng để cho tao tranh cử bằng tiền lên cầm quyền, cho tao lên chia phần miếng bánh, cho tao lên tham nhũng với? Mà đồng tiền các bạn sẽ dùng để PR chính trị, để tranh cử có phải là những đồng tiền sạch sẽ? Phải chăng đó là những đồng tiền không có yếu tố nước ngoài?
Cha anh các bạn buôn lậu ma túy chứ có khi nào trong sạch, ngày nay đảng phái các bạn ở Mỹ cũng chửi nhau vì tiền hoài chứ có trong sạch với ai mà bảo rằng các bạn lên cầm quyền sẽ tốt hơn bộ phận tham nhũng trong chính quyền Việt Nam?
Hay các bạn cố ý làm vậy để tạo điều kiện dễ dàng thuận tiện cho quan thầy tạo đảng lập hội, nuôi các bạn, nhúng tay vào chính trường VN, nối nghiệp bán nước của cha anh? Nếu vậy thì nhiều người gọi các bạn là bán nước, là phản quốc, là Việt gian thì có gì oan?
Các đảng viên đều muốn dân chủ trong Đảng và trong xã hội
Các bạn có bao giờ nghĩ tới các giải pháp ngoài đa đảng hay chưa, có bao giờ bàn luận về nó hay chưa, hay là lờ tịt đi tránh né hoàn toàn? Các bạn bảo rằng 1 nhóm lãnh đạo hoài thì là độc tài, vậy thì các bạn có bao giờ bàn luận cách nào để cho 1 nhóm trong Đảng không thể lãnh đạo hoài hay chưa?
Nếu các bạn bàn luận vào những đề tài thiết thực đó thì tôi hoan nghênh. Có gần 3 triệu đảng viên, và đương nhiên đa số các đảng viên không ai muốn hiện tượng 1 nhóm cầm quyền hoài xảy ra, họ muốn dân chủ trong Đảng và trong xã hội, họ muốn các nhóm nhân sự thay nhau cầm quyền một cách hợp lý, và tạo điều kiện cho chính họ lên gánh vác trọng trách, chứ không ai muốn làm một đảng viên cấp thấp cả đời.
Khi nói về khái niệm “Đảng” ở đây là nói về toàn Đảng, nói về 3 triệu đảng viên và các đường lối, chủ trương và lý tưởng của họ. Đằng này hễ tay nào tham nhũng thì các bạn bảo đó là Đảng, còn ông cán bộ đảng viên nào chống tham nhũng thì các bạn coi đó là 1 cá nhân. Tương tự, tay công an nào hành dân thì đó là Đảng. Ông công an đảng viên nào bắt cướp cứu dân thì đó là “1 ông công an tạm được”.
Nghĩa là trong cả nước VN gần 90 triệu dân, hễ có vụ nào xấu thì là do Đảng, hễ cán bộ viên chức nào xấu thì đó là Đảng đấy. Còn vụ nào tốt, cán bộ viên chức đảng viên nào tốt thì là đó là cá nhân họ thôi, không liên quan gì đến Đảng!
Công nhận, với cái quan sát sự vật có chọn lọc một cách quá đỗi “khách quan”, “công tâm”, “trung lập”, “hợp lý” đến mức này thì tôi cũng không lạ vì sao 38 năm nay các bạn vẫn chỉ có 1 nhúm.
Ai khuyên các bạn thì chụp ngay mũ “dư luận viên”, “hồng vệ binh”, “công an mạng”, vô tình cho thấy sự vô giá trị trong các lý lẽ của các bạn, cho thấy sự bất lực trong thuyết phục người khác của các bạn. Bởi vì các bạn bị bí, bị bất lực không đủ khả năng, không đủ năng lực và không đủ lý lẽ thuyết phục chính đáng nên các bạn mới phải chụp mũ như vậy.
Chứ nếu các bạn có lý lẽ thuyết phục về đề tài đang nói thì các bạn đâu cần chụp mũ hay thậm chí cần biết người kia là ai, làm gì. Nó chỉ cho thấy sự thấp kém, nhỏ mọn và tính đàn bà của các bạn, thậm chí thua cả đàn bà.
Các bạn cứ tiếp tục chụp mũ thế này thì vài năm sau chả ai buồn khuyên răn các bạn nữa mà chỉ coi các bạn là 1 nhóm tâm thần, đến lúc đó các bạn tha hồ tự nói tự nghe với nhau.
Tôi nhớ lúc đầu khi các bạn vào blog phá và gọi tôi là “dư luận viên”, “công an mạng”, “ăn cơm chúa múa tối ngày” v.v. ý nghĩ đầu tiên của tôi là các bạn quá mất dạy. Mình không phải dư luận viên hay CAM mà nó bảo mình như vậy thì rõ ràng là nó quá mất dạy và ngu dốt.
Lúc đầu đúng là tôi có hơi bực mình, khó chịu, dị ứng khi bị các bạn chụp mũ vô duyên vô cớ. Nhưng dần về sau tôi thấy tội cho các bạn. Cái đáng thương lớn nhất của các bạn là các bạn bị người dân chạy xe ngang bấm kèn chửi, bị dân người ta chửi nhưng các bạn vẫn không hiểu vì sao các bạn bị chửi, thế là các bạn bèn tìm một cách nghĩ nào đóđể tinh thần các bạn nó dịu lại, nhẹ lại và đỡ tủi hổ.
Kể từ đó, bất cứ ai nói đụng chạm đến các bạn, phản biện các bạn, giải thích với các bạn, mắng các bạn, chỉ trích, đả kích các bạn hay quan điểm của các bạn v.v. thì các bạn định nghĩa hiện tượng đó là một hiện tượng “dư luận viên”, “công an mạng” ăn tiền nhà nước nên mới nói vậy với các bạn. Tức là họ đang đóng kịch, nó đang cố ý nói láo, nói dối để nhận tiền nhà nước cộng sản. 😀
Một cách nghĩ khác để cho tinh thần được sung sướng thoải mái và tự an ủi đó là “cuộc cách mạng nào, sự thay đổi lớn nào thì cũng bắt đầu từ một nhóm nhỏ thiểu số”. Nghe qua thì thấy có vẻ hợp lý đúng không? Nhưng 38 năm rồi lực lượng các bạn đâu có mạnh thêm chút nào, trong khi chỉ thấy CS mạnh hơn, hồi 1980 và đầu 1990 các bạn mới là quậy nhất. Thời điểm Liên Xô sụp đổ các bạn mới là quậy nhất. 38 năm rồi các bạn vẫn chỉ là những nhóm nhỏ lẻ tẻ, lặt vặt.
Cuộc cách mạng nào cũng bắt đầu từ một nhóm nhỏ, nhưng đó là một nhóm hành động có sự hậu thuẫn của đại đa số nhân dân. Ví dụ thời chống Pháp, thời chống Mỹ, ĐCSVN và lực lượng kháng chiến phát triển từ nhóm nhỏ, và sau này phát triển mạnh nhưng so với 60 triệu dân Việt lúc đó thì vẫn là một con số nhỏ, thế nhưng cái khác biệt ở đây là “nhóm nhỏ” đó có sự hậu thuẫn, ủng hộ, nuôi giấu, giúp đỡ một cách đương nhiên và tự nhiên của đa số nhân dân.
Còn ngày nay các bạn cũng là 1 nhóm nhỏ, nhưng là 1 nhóm nhỏ ra đường bị “chúng chửi”, bị thiên hạ chạy ngang bấm kèn chửi. Thì làm sao các bạn so sánh với cách mạng VN hay các cuộc cách mạng trên thế giới thuận lòng người, hợp lòng dân, được số đông nhân dân hỗ trợ, làm sao các bạn so sánh như vậy được?
Mà thật ra cái “nhóm nhỏ cách mạng” mà các bạn trích dẫn từ lịch sử để “sướng tinh thần” thật ra là một nhóm lãnh đạo toàn dân làm cách mạng. Họ là nhóm nhỏ, nhưng họ lãnh đạo số đông, lãnh đạo nhân dân, được nhân dân che chở, đùm bọc, đi theo. Họ là nhóm thiểu số, nhưng họ muốn bao nhiêu quân là có bấy nhiêu quân, cần bao nhiêu người là có bấy nhiêu người.
Còn cái “nhóm nhỏ cách mạng hoa lài” của các bạn là cái nhóm nhỏ bị số đông quay lưng, dù không chửi thì cũng không hợp tác, không quan tâm, thậm chí chửi, phê phán các nhóm nhỏ đó. Và các nhóm nhỏ đó của các bạn cũng không lãnh đạo được ai cả. Thậm chí “chính nghĩa” của các bạn cũng không đủ cao đủ lớn để lãnh đạo nhau (cho nên các bạn không thể đoàn kết và chửi nhau hoài), thì nói gì lãnh đạo người khác, lãnh đạo người dân?
Lúc Internet phổ biến rộng rãi hồi năm 2000, các bạn mừng rỡ như bắt được vàng, tưởng rằng Internet sẽ là một món vũ khí tuyên truyền chiến tranh tâm lý thần kỳ để tiêu diệt chế độ cộng sản. Bây giờ đã năm 2013, mấy chục năm nay rốt cuộc ra sao, trong thời gian đầu, cộng đồng mạng còn gọi các bạn là “chống cộng”, “chống cộng chết bỏ” (CCCB), “rân chủ”, “cờ vàng”, “hữu khuynh” v.v. Tức là ít nhiều vẫn còn có chút tôn trọng.
Còn ngày nay các bạn đã được “nâng cấp” lên thành “vichoco”, “rận”, “dâng chủ”, “ba que”, “ngụy nô”. Tức là không còn 1 chút tôn trọng nào nữa.
Lâu rồi dư luận không còn dùng từ “tàn dư ngụy”, 1 từ hơi mạnh thời hậu chiến để gọi các bạn. Nhưng gần đây nhiều người đã bắt đầu gọi lại các bạn bằng danh từ đó. “Tàn dư ngụy” trong ngữ cảnh này không phải dùng để nói về những người thuộc hàng ngũ ngụy quyền, mà nói về những kẻ vẫn còn ôm tư tưởng của ngụy quyền Sài Gòn, và thích nhai lại những gì mà ngụy quyền từng nhai trước năm 1975.
Riêng tôi thì thấy từ này rất là chính xác khi nói về các bạn, bất kể các bạn có phải xuất thân từ hàng ngũ ngụy quân, ngụy quyền hay không. Có rất nhiều người xuất thân từ hàng ngũ chính quyền Sài Gòn nhưng họ lại không phải là tàn dư ngụy.
Sau 38 năm “đấu tranh”, sau mấy chục năm “đấu tranh mạng”, rốt cuộc các bạn từ “chống cộng” trở thành “vichoco”, từ “cờ vàng” thành “cờ ba que”, từ “rân chủ” thành “rận”, từ “VNCH” thành “ngụy nô”, “tàn dư ngụy”. Nhưng các bạn vẫn mơ ngủ, mơ mơ màng màng, chỉ thủ dâm tinh thần kiểu AQ với nhau là giỏi.
Các bạn có thể tra những từ khóa đó ở trên Google để tìm hiểu về các danh từ mà cư dân mạng gọi các bạn theo thời gian. Để thấy hình ảnh của các bạn thoái hóa như thế nào trong mắt cộng đồng.
Các bạn lại giở trò mất dạy khốn nạn mới để chạy tội cho giặc
Không cần nói đâu xa, chỉ cần nhìn vào những vụ gần đây. Khi nhiều người Việt kêu gọi tẩy chay Cocacola vì trốn thuế VN thì các bạn nhảy ra đỡ cho Cocacola. Khi Starbuck vào VN thì các bạn quảng cáo miễn phí cho Starbuck, khi ông chủ Cafe Trung Nguyên gọi Starbuck là “nước lã pha đường” (cũng không quá xa sự thật, cafe Mỹ dùng hương liệu là chính) thì các bạn nhảy ra đỡ cho Starbuck và chửi ông ta, chê bai Cafe Trung Nguyên.
Vụ scandal gần đây khi chính phủ Mỹ kiểm soát toàn bộ các nội dung, thông tin liên lạc giữa người dân trên điện thoại và Internet, vụ scandal này đã bị Firefox, Google, Facebook, Wikimedia v.v. lên án và kêu gọi Quốc hội Mỹ phải có động thái với Chính phủ. Trong khi đó các bạn nhảy ra đỡ cho chính phủ Mỹ và khăng khăng biện hộ.
Gần đây các bạn lại giở trò mất dạy khốn nạn mới để chạy tội cho giặc: Các bạn đưa ra những hình ảnh ở Sài Gòn và các nhà tù Phú Quốc mà không có tội ác của Mỹ-ngụy trong hình, rồi các bạn bảo đó là “Mỹ-ngụy không ác”. Các bạn còn bảo các tội ác Mỹ-ngụy chỉ là 50% các hành động của Mỹ-ngụy, và các bạn gọi 50% nửa sự thật, mà nửa sự thật thì không phải là sự thật.
Luận điệu ngụy biện này cũng có thể dùng để biện hộ cho tội ác của phát xít Đức và Khmer Đỏ. Có thiếu gì hình ảnh Đức Quốc Xã và Campuchia thời Pol Pot đâu có tội ác. Như vậy theo ngụy biện của các bạn thì Hitler không ác, Pol Pot không ác, vì các tội ác của họ chỉ là 50% các hành động của họ, mà một nửa sự thật thì không phải là sự thật, đúng không?
Ở đây các bạn đã ngụy biện bằng cách đánh tráo khái niệm một cách đáng khinh bỉ. Ví dụ có 100 người, đừng nói là trong đó có 50 thằng ăn cắp, dù trong đó chỉ có 1 kẻ cắp thì đó vẫn là ăn cắp. Không thể đưa ra những người trong sạch rồi bảo đó là “không ăn cắp”, “một nửa sự thật không phải là sự thật”.
Các bạn chạy tội cho giặc, ngụy biện cho các tội ác của giặc, những điều này làm cho các bạn không chỉ đáng khinh bỉ mà còn là đáng ghê sợ.
Điều đáng kinh ngạc là các bạn bưng bô cho Mỹ, nịnh Mỹ, đỡ cho Mỹ một sách sống sượng và lố bịch, bất chấp phải trái đúng sai gì không cần biết, hễ ai “dám” đụng chạm gì đến chính phủ Mỹ là các bạn nhảy ra đỡ. Y hệt hồi đó lính ngụy bị bắt ra đỡ đạn cho quân đội Mỹ bớt thương vong.
Chỉ khác là ngày xưa cha anh các bạn bị bắt lính mới phải làm vậy, còn ngày nay các bạn vì kế sinh nhai hay thậm chí bệnh hoạn hơn là các bạn tự nguyện đỡ đạn theo bản năng, vì sự xuẩn ngốc và hoang tưởng của mình. Nhiều người gọi các bạn là “chó Mỹ” là không oan và không xa sự thật. Nhưng các bạn vẫn cố cãi rằng các bạn không phải là “chó Mỹ” mà các bạn chỉ là nói “sự thật”.
Đây còn gọi là bản năng chó săn. Khi một con chó săn đã được huấn luyện đến mức trung thành tuyệt đối với người chủ, khi nó thấy ai dám đụng chạm đến chủ nó, nó sẽ sủa, cắn, xem người đó là kẻ thù và sẵn sàng theo bản năng đỡ mọi tấn công cho chủ.
Và khi con chó săn đó đẻ con, thì con của nó theo Gen, theo bản năng di truyền, cũng sẽ trung thành và bảo vệ chủ đến như vậy. Mỗi khi ai đụng chạm đến chủ nó, nó sẽ sủa inh ỏi và nhảy ra đỡ.
Hãy thử đi mà xem, hãy thử nói vài lời phê bình Mỹ, hãy thử post lên những tin tức nêu những mặt trái của xã hội Mỹ, các bạn lập tức nhảy ra đỡ với một thái độ hằn học quái lạ.
Những lời lẽ chửi đổng, chụp mũ, vu khống bừa bãi đã được lập trình sẵn trong đầu các bạn, và thế là bao nhiêu chiếc mũ “VC nằm vùng”, “cộng sản con” (xưa), “công an mạng”, “dư luận viên”, “hồng vệ binh” (nay), lập tức tuôn ra như là một phản xạ tự nhiên khi nghe thấy những lời “nói xấu Mỹ”. Giống y như thí nghiệm hồi xưa của nhà bác học Ivan Pavlov về “phản xạ có điều kiện” của loài vật. Hồi Mỹ đánh Iraq và treo cổ Tổng thống của nước này, đám ba que các bạn là đám duy nhất biểu tình ủng hộ Chiến tranh Iraq.
Khi tay “nhạc sĩ” tự phong Ngọc Đại nào đó phát hành đĩa nhạc “Nường 8x” hát những ca từ tục tĩu đầy bộ phận sinh dục, tuyên truyền đồi trụy và chửi bới chế độ, phỉ báng lịch sử và bị thu hồi thì các bạn nhảy ra bênh và ca ngợi “nhạc sĩ” này, CD này.
Đám biểu tình lăn ra đường không cho ai đi đứng thì các bạn ca ngợi đó là “biểu tình nằm”. Cù Huy Hà Vũ đang bình thường mà bà Hà, BBC, RFA, VOA và các bạn phao tin đồn nhảm khắp nơi là “tuyệt thực”, “sức khỏe kiệt quệ”, “bệnh sắp chết”, “ốm da bọc xương”, “bị đánh đập tra tấn”, rồi mở những phong trào “tuyệt thực TẠI GIA”, “tuyệt thực” vài tiếng đồng hồ rồi rủ nhau đi nhà hàng, hay như ông Phạm Hồng Sơn vỗ ngực “tôi sẽ tuyệt thực Ở NHÀ”, Cù Huy Hà Vũ thì hoang tưởng “Cán bộ mở cửa sớm để cho tôi TRÚNG GIÓ CHẾT”.
Đến khi đài VTV làm 1 phóng sự ngắn cho thấy Cù Huy Hà Vũ vẫn mập mạp bình thường thì ngoài một số người ra, phần lớn các bạn vẫn ngu xuẩn và ngoan cố, hèn nhát không dám chấp nhận thực tế, các bạn chơi cả trò dùng photoshop sửa lại các thông số hình ảnh để biện hộ cho sự ê chề, xấu hổ của bản thân, đến khi nhiều người đưa ra các thông số hình gốc của các trang tin lớn như VNExpress, Vietnamnet, cho thấy đúng là những hình ảnh đó là những hình mới nhất, chứ không phải là hình năm 2012 như các bạn bịa đặt.
Facebook đang khó truy cập ở Mỹ cũng bị và chính họ đã xin lỗi khách hàng thì các bạn vẫn cố ý tung tin rằng Facebook bị chặn. Vừa để nói xấu VN vừa để đánh lạc hướng vụ Cù Huy Hà Vũ mà các bạn đã bị lật tẩy.
Các vấn đề biểu tình và tuyệt thực xưa nay luôn là các vấn đề nghiêm túc và nghiêm trọng, thế nhưng vào tay các bạn thì nó dần biến thành trò hề rẻ tiền vì các bạn đã không tôn trọng nó, mà giễu cợt hóa, bôi bác hóa nó.
Tại Bolsa, Cali thì các bạn đem bia, đem CoCaCoLa, thịt BBQ ra biểu tình chống ca sĩ, ca nhạc, chống báo VietWeekly, làm những trò hề kinh điển. Trong nước thì các bạn kéo nhau ra ngoài Hồ Gươm mỗi chủ nhật vài mống mà cứ kéo ra hoài, rồi gần đây có vụ nằm lăn ra ngoài giữa đường rồi gọi đó là “biểu tình nằm”, bó tay.
Xưa nay người ta tuyệt thực là thật sự nhịn đói chết hay ít nhất nhịn đói một thời gian dài thì mới gọi là tuyệt thực. Còn đàng này các bạn kiêng ăn một hai buổi trong ngày, ví dụ nhịn ăn bữa sáng hoặc nhịn ăn trưa rồi các bạn bảo đó là tuyệt thực. Hoặc các bạn ăn uống thả cửa trong nhà rồi các bạn ghi trên blog bảo tôi đây “tuyệt thực tại gia”.
Tức là bây giờ các khái niệm, các từ ngữ bị các bạn làm cho thành nhiễu loạn, đảo lộn, ngược ngạo hết, mất đi hết, phai nhạt đi hết các ý nghĩa thật sự của nó, thành rẻ tiền hết, thành trò cười hết. Phá hoại văn hóa và tiếng Việt.
“Biểu tình” và “tuyệt thực” vốn dĩ là 2 cái gì đó lớn lao, quan trọng, bây giờ các bạn làm cho nó trở thành các show hài. Hai cái đó mỗi khi nhắc tới hồi xưa thì người ta nghĩ ngay đến những sự kiện lớn lao, nghiêm túc, nghiêm trọng, còn bây giờ mỗi khi nhắc tới “biểu tình” với “tuyệt thực” thì tự nhiên nghĩ ngay đến mấy trò hề, hài kịch của quý vị, nghĩ ngay đến cái gì đó giả trá, gian gian, có gì đó thần kinh, và nói chung là không xứng được tôn trọng. Như vậy là các bạn đã làm đảo điên văn hóa xã hội và góp phần làm lệch lạc chữ nghĩa, từ ngữ tiếng Việt.
Các bạn làm cho mọi người không thể nào thảo luận đàng hoàng về một đề tài chính sự nào đó cho ra hồn, các bạn biến mọi cuộc thảo luận đàng hoàng trở thành 2 lề chiến tuyến, chia rẽ dân tộc bằng các khái niệm lạ lùng như “lề phải”, “lề trái”, “màu đỏ”, “màu xanh”, “màu vàng”, hay quái gỡ hơn là “hồng vệ binh”, “dư luận viên”, “vẹm”, “VC nằm vùng”, “cộng sản con”, “con ông cháu cha”, “con cháu cán bộ”, “công an mạng” v.v.
Lần trước cụ Trọng đi Trung Quốc, năm nay ông Sang đi Trung Quốc đáp lễ ngoại giao như bao nhiêu nguyên thủ quốc gia khác trên thế giới, thì để đánh lạc hướng vụ “tuyệt thực” dỏm mà các bạn đã bị bao nhiêu người lật tẩy (kể cả những người còn chút lòng tự trọng và tôn trọng sự thật trong hàng ngũ các bạn), các bạn chuyển sang xuyên tạc sự kiện CTN Trương Tấn Sang qua TQ với những chụp mũ vu khống ngu dốt và rẻ tiền.
Các bạn lấy hình ông Sang cúi đầu chào cờ theo nghi lễ như bao nhiêu nguyên thủ quốc gia khác vẫn làm lâu nay khi công du các nước rồi bình chú một cách mất dạy thất học rằng “Trương Tấn Sang bán nước”, “Việt Cộng bán nước cho Trung Cộng”.
Các bạn đưa ra những “lý sự” cực kỳ “thiên tài” và “nguy hiểm”: Tàu Cộng là bọn ăn cướp thì qua nó làm gì.
Tôi nói: Trung Quốc cũng đang giữ lãnh thổ và lãnh hải của Ấn Độ, Nga, Nhật v.v. và các nước này vẫn chơi với TQ và lãnh đạo các bên vẫn sang công du, trao đổi, vậy là họ quan hệ ngoại giao với ăn cướp à?
Vài tiếng sau vào lại, còm của tôi không cánh mà bay. Định post thêm chọc các bạn về sự bất lực và ươn hèn của những kẻ luôn mồm tự xưng “tôn trọng khác biệt”, “tự do ngôn luận” như các bạn thì mới biết nick của tôi bị các bạn ban, chặn. Các bạn quả là biểu tượng của sự khốn nạn. Nghĩa là mỗi khi nghĩ đến khái niệm về sự lưu manh và đê tiện, nghĩ tới cái gì là lưu manh, thế nào là đê tiện, thì hình ảnh các bạn lập tức hiện ra, lập tức nghĩ đến các bạn, liên tưởng đến các bạn.
Hơn 10 năm lợi dụng Internet để “chuyển lửa về Việt Nam” rốt cuộc hình ảnh các bạn chẳng những không thơm tho hơn chút nào, không trở thành một đấng anh hùng cứu tinh của người dân, thay vào đó là một hình ảnh lưu manh, hèn hạ và rất đỗi đê tiện khiến mọi người phải bịt mũi tránh xa. Các bạn rất giỏi ăn vạ, lành nghề vu khống chụp mũ, chửi bới, xóa bài, chặn nick, nói láo không hề chớp mắt. Từ VC “bán nước” đến hiệp định biên giới 1999, Ải Nam Quan, “công hàm Phạm Văn Đồng”, “Hoàng Cơ Minh còn sống”, đảo chính ở Hà Nội, “Sự thật về Hồ Chí Minh”, “Sinh viên yêu nước bị bỏ tù vì làm thơ chống Trung Quốc”, “CSVN bỏ tù 2 sinh viên chống Tàu Cộng” v.v. và gần đây nhất là hài kịch “tuyệt thực da bọc xương”.
Kể từ khi Việt Nam bình thường hóa ngoại giao với Mỹ – Trung đến nay, năm nào cũng vậy, mỗi khi các nguyên thủ quốc gia Việt – Trung qua lại hai nước thì các bạn đều cào mặt gào lên “VC bán nước”, chụp mũ vu khống nói láo không ngượng miệng chẳng khác nào phường chửi thuê chửi mướn.
Các bạn giống một đám chửi mướn chợ búa chứ không hề giống những “cứu tinh sẽ cứu thoát nhân dân lầm than đang chịu đau khổ quằn quại rên xiết dưới chế độ cộng sản tàn bạo và một đất nước kiệt quệ” như các bạn hay vỗ ngực xưng tên.
Lâu nay các bạn rình rập, tìm tòi, lợi dụng đủ mọi đề tài mà các bạn có thể bám vào để tuyên truyền chống Nhà nước Việt Nam, trong đó cái trò lợi dụng chiêu bài Trung Quốc, lợi dụng mối quan hệ ngoại giao Việt – Trung chụp mũ “bán nước” để kích động chống đối lật đổ chế độ là trò hạ tiện và buồn cười nhất.
Vì dư luận thế giới không ai gọi Nhà nước VN là “bán nước” hay những gì tương tự. Ngay cả những đài chống cộng như BBC, RFA, RFI, VOA cũng chỉ dám xuyên tạc ở mức cao nhất là: “Hà Nội nhu nhược trước Bắc Kinh.” Các bạn càng đao to búa lớn thì càng cho mọi người chung quanh thấy cái thấp kém, bẩn thỉu đáng khinh của các bạn.
Đó còn là trò buồn cười nhất là vì nếu ai đó nhớ lịch sử thì chỉ cần suy nghĩ lại vài giây là dễ dàng nhớ ra các bạn mới chính là những kẻ có “truyền thống” làm tay sai bán nước nhiều đời.
Bán nước đúng nghĩa của từ bán nước. Các bạn làm tay sai bù nhìn của thực dân Pháp tái chiếm thuộc địa và gần 60 vạn quân Mỹ sau này tràn ngập miền Nam VN.
Thực dân Pháp xâm lược tái chiếm thuộc địa, sau đó gần 60 vạn quân Mỹ dày xéo lên thành phố Sài Gòn, tràn ngập khắp miền Nam thì các bạn gọi đó là “bảo vệ miền Nam tự do”.
Ngày nay trên đất nước VN người dân không thấy thằng lính TQ nào cả thì các bạn gọi đó là “VC bán nước cho giặc cướp xâm lược TQ”. Các bạn ăn nói bệnh hoạn và hoang tưởng như vậy thì trách sao người dân chửi các bạn và bọn trẻ cười vào mặt các bạn.
Những hành động “lợi Tàu – hại Việt”
Ngoài ra, các bạn bao nhiêu lần làm những hành động “lợi Tàu – hại Việt” như:
– Khi Chủ tịch Hồ Chí Minh mượn tay Pháp đuổi 20 vạn quân Tàu Tưởng về nước thì những kẻ tay sai Nhật, tay sai Tàu Tưởng (trong đó có nhiều người theo chân quân Tưởng nhũng nhiễu lương dân, giết người cướp của, chống phá cách mạng) trong các bạn gào lên là “Hồ Chí Minh bán nước cho Pháp”. Ngay tận ngày nay, sau khi đã biết lịch sử diễn ra như thế nào, Việt Minh đã đánh đuổi giặc Pháp và trận Điên Biên Phủ lừng danh như thế nào, thì nhiều người trong các bạn ở Mỹ vẫn phùng mang trợn má “Hồ Chí Minh bán nước cho Pháp”. Cuốn video “Sự thật về Hồ Chí Minh” gần đây vẫn còn xuyên tạc lại vụ này. Một là các bạn mắc chứng hoang tưởng nghiêm trọng, hai là cái sự vô sỉ và bẩn thỉu của các bạn đã đến mức báo động.
– Trong lúc CSVN đánh Tàu năm 1979 thì các bạn ở đâu, sao chỉ toàn thấy bộ đội, du kích? Vâng, lúc đó các bạn đang ở Mỹ đang chuẩn bị lực lượng để tấn công khủng bố vào VN. Và sau khi VN thành công đánh lui quân Tàu về nước thì các bạn lại hoang tưởng và hả dạ đắc chí với nhau “Hay quá Trung Cộng dạy đàn em một bài học”, “cuộc chiến răng cắn môi máu chảy hay quá”, ra điều các bạn rất thỏa mãn, hả dạ trước sự kiện đó và các bạn nhái vẹt lại các luận điệu chính thức của Trung Quốc hầu như không sót câu nào.
– Rồi từ đó đến năm 1991, trong thời gian dài đó CSVN chống bọn bành trướng bá quyền Trung Quốc thì các bạn làm gì? Vâng, các bạn liên tục tổ chức những đợt tấn công khủng bố vào VN.
Như vậy, các bạn có “truyền thống” bán nước nhiều đời, sau đó tiếp tục hại nước, phá nước nhiều lần. Các bạn miệng hô “chống Trung Quốc” nhưng các bạn chưa bao giờ lại hại gì cho Trung Quốc, trái lại các bạn làm hại Việt Nam. Như vậy có nghĩa là các bạn chống Việt Nam chứ không phải chống Trung Quốc. Vậy thì các bạn không mặt mũi nào, không có tư cách gì và không có quyền gì bàn chuyện nước non, bàn chuyện Trung Quốc, bàn chuyện đối ngoại chứ đừng nói là chỉ trích CSVN. Hãy biết tự trọng.
Những điều nói trên đã cho thấy sự xuống cấp thảm hại của các bạn. Mấy chục năm nay, những kẻ chống cộng có trình thì đã dần nhận ra và từ bỏ con đường họ đã từng đi, có người có thay đổi quan điểm lập trường. Chỉ còn lại những kẻ hạ cấp ở cả tư cách nhân phẩm lẫn trí tuệ con người, vừa xấu vừa bẩn, vừa lưu manh vừa đê tiện.
Nếu một người do hiểu sai hiểu lầm, nhận thức chưa đúng, nhưng thật sự yêu nước thì khi lên nói bậy nói bạ bị người khác sửa cho, bị người khác ném đá, hay ra đường biểu tình tự nghĩ đó chính nghĩa nhưng bị người dân chạy ngang bấm kèn chửi thì nếu người đó thật sự yêu nước thì họ đã nghĩ lại, suy nghĩ lại coi coi thật ra lâu nay những niềm tin của mình có đúng không, những gì mình nghĩ, mình quan niệm thật ra có đúng không, những gì mình nghe người ta nói thật ra có chính xác không. Đáng lẽ phải nhìn nhận kỹ lại. Và nhiều người yêu nước thật sự, đặt lợi ích chung lên trên hết, đã thay đổi quan điểm.
Còn các bạn thì thay vì nhìn nhận kỹ lại, các bạn lại càng dấn sâu vào cõi vô minh, mơ mơ màng màng, thế là đầu óc của các bạn “thích nghi” và bắt đầu sản sinh ra những cách nghĩ để bám giữ sự cuồng tín đó và tiếp tục các sinh hoạt đó, để tự biện hộ, tự an ủi, tự lên đồng, tự thôi miên bản thân.
Cứ mỗi lần các bạn gọi tôi hay các bạn bè, người nhà của tôi là “công an mạng”, “hồng vệ binh”, “dư luận viên”, bất chấp họ có phải làm những công tác đó thật hay không hay chỉ là những người dân bình thường nói chuyện phải trái với các bạn, mỗi khi nghe vậy thì tôi liên tưởng đến nhân vật AQ Tàu khựa của nhà văn Lỗ Tấn, một nhân vật mà bị đám đông vây đánh đến u đầu sứt trán vẫn cố nghĩ “nó đánh mình chính là nó đánh bố của nó” để tinh thần được dễ chịu.
Các bạn có thể tiếp tục cố nghĩ “nó chửi mình là vì nó là dư luận viên” nếu điều đó làm cho tinh thần của các bạn được dễ chịu…. Nhưng tôi nghĩ cách đó không tốt về lâu dài cho các bạn, nhất là sức khỏe tâm thần của các bạn, hay cho sự đoàn kết dân tộc và lợi ích đất nước.
Tôi khuyên các bạn nên bình tâm suy nghĩ lại, nhìn nhận lại mọi vấn đề. Những vấn đề tôi nêu ở trên, những link tôi dẫn ở trên có thể là bước đầu tham khảo. Tôi lúc đầu cũng lơ tơ mơ chỉ đến khi dũng cảm tiếp nhận nhiều thông tin mới và trải qua bao nhiêu chuyện, tham khảo bao nhiêu thông tin thì mới có quan điểm chính trị như bây giờ.
Chứ còn nếu các bạn cứ tiếp tục con đường các bạn đang đi thì trước hết nó càng phá hoại hình ảnh của các bạn, sau là nó phá hoại và làm rạn nứt khối đại đoàn kết dân tộc khi cứ chụp mũ người khác quá đáng liên tục như vậy, và sâu xa rộng lớn hơn là phá hoại đất nước. Và dù các bạn có diệt được chế độ thì cũng vẫn không diệt được quan tham và tham nhũng, và còn đưa tới hoặc nhân lên những “triệu chứng phụ” tai hại khác, hãy xem Liên Xô – Nga thì rõ. Nhà Phật nói “quay đầu là bờ”!
Thiếu Long
Nguồn: Sachhiem. net
Nguồn: Mõ làng