Ngày nay, chẳng có chính phủ nào muốn đàn áp dân để mang tiếng
Nói thêm về vấn đề đàn áp biểu tình và cảnh sát đánh dân: Xưa nay ngoài các chế độ quá độc tài phát xít quân phiệt hoặc quân chủ chuyên chế ra thì ít có ai muốn đàn áp dân. Điều này càng đúng cho thế giới ngày nay. Chẳng có công an cảnh sát hay chính phủ nào muốn đánh dân hay đàn áp dân để mang tiếng cả, để bị dư luận lên án cả, trong đó có Việt Nam.
Nhưng trên thế giới này đôi khi có những vụ vượt khỏi tầm kiểm sóat, có những trường hợp đặc biệt, ngoại lệ. Không nói đâu xa, năm 1999 trong cuộc biểu tình chống ông Trần Trường (vì ông ta treo hình Bác Hồ trong tiệm cho mướn phim) ở California, khi các ông bà cờ vàng H.O. đứng không đúng chỗ cảnh sát chỉ định, và không làm theo yêu cầu của cảnh sát (vì không rành tiếng Anh) thì cảnh sát đã vật xuống, còng tay, đưa lên xe và giải về đồn. Nhìn những hành động đó trên các DVD thì thấy rất thô bạo, các ông già bà cả bị cảnh sát vật xuống như võ sĩ Judo. Nếu những hình ảnh đó mà ở VN thì không biết các bạn sẽ đao to búa lớn đến thế nào? Sẽ giật tít các bài vở của các bạn ra sao?
Không chỉ có ví dụ đó, hay những vụ người Việt bị cảnh sát đánh chết, mà còn có cả chục ngàn vụ khác do cảnh sát Mỹ – Tây gây ra. Có nhiều vụ đến nỗi đủ để cộng đồng Wikipedia Tiếng Anh làm ra trang Wikipedia Tiếng Anh về tội ác cảnh sát Mỹ đàn áp nhân dân. Nếu lên Google và Youtube search từ khóa “police brutality”, thậm chí không cần ghi rõ đó là cảnh sát Mỹ và phương Tây, rồi bấm nút Tìm thì sẽ thấy ngay kết quả là gì.
Đó là những điều không ai muốn, và Việt Nam cũng có những vụ đó, nhưng tỷ lệ so với Mỹ và phương Tây, các nước đa đảng tư bản của các bạn có lẽ là 1 sánh với 1000. Đó là những kiến thức cơ bản mà các bạn còn không biết thì các bạn không đủ tư cách và trình độ để nói chuyện về đề tài này.
Khi các bạn bị bí thì các bạn lại giở bài cùn tiêu chuẩn kép ra rằng: “Xứ người ta đàn áp dân thì liên quan gì đến VN?” Ủa, nếu không liên quan đến VN thì tại sao các bạn tối ngày nói Mỹ là tự do dân chủ, nói phải theo mô hình của Mỹ của Tây thì mới hết những tiêu cực đó, trong khi những tiêu cực đó ở các nước đa đảng tư bản của các bạn còn xảy ra nhiều hơn, rồi các bạn ca ngợi Mỹ và Tây lên tận mây xanh, chê bai đất nước và dân tộc VN là nghèo là “hèn” là “cừu” này nọ.
Các bạn chửi bới VN là không có dân chủ, nhân quyền, bị đàn áp dã man, và ủng hộ (thậm chí năn nỉ) Mỹ đưa VN vào danh sách cần “quan ngại” về nhân quyền, đặt nước Việt Nam lên lên xuống xuống trong cái danh sách nhân quyền của chính phủ Mỹ.
Chẳng ai mượn chuyện, viện cớ nước ngoài cũng có tệ nạn rồi bảo các tệ nạn ở VN là đúng, là không cần trừng trị, dẹp bỏ. Tô hồng, ru ngủ xã hội hay bôi đen, gây hoảng xã hội đều cần lên án.
Báo chí VN tuy rằng còn một số chuyện chưa minh bạch khi các lãnh đạo bao che cho cá nhân và các cơ quan do mình chịu trách nhiệm, nhưng ít ra nó có ghi chép các sự kiện tiêu cực, các tệ nạn này kia ở VN. Thậm chí nhiều báo lá cải còn khai thác các hiện tượng tiêu cực đó, vì tin nóng giật gân, khác thường thì mới bán chạy, nhiều view, chứ còn tin tốt, chuyện tốt thì quá nhiều thành bình thường, thành nhàm, chả ai đăng làm gì.
Cho nên tôi hay khuyên nhiều người rằng ai muốn nhận xét xã hội VN như thế nào thì cứ ra đường mà nhìn, hãy tin vào cặp mắt và đôi tai của mình, nghe nhìn chung quanh mình. Chứ đừng nhận xét bức tranh hình chữ S: qua những tờ báo lá cải mà mục đích duy nhất của nó là hốt bạc. Hay những trang web, blog phản động tự xưng “lề trái” mà mục đích duy nhất của nó là đối chọi, đối nghịch với chế độ cộng sản Việt Nam.
Và nếu các tệ nạn xã hội ở nước ngoài không liên quan đến Việt Nam như các bạn hay nói, thì tại sao các bạn biện hộ cho những vụ đàn áp dân của cảnh sát Mỹ – Tây làm gì? Chỉ đến khi các bạn bị bí câm họng thì các bạn mới giở ra bài “đâu có liên quan đâu nào”. Các bạn nghĩ lại có thấy buồn cười không?
Những trò bẩn, chơi dơ, và có vẻ hèn mọn như vậy làm cho hình ảnh của các bạn trong mắt mọi người nó thấp kinh khủng, người ta khinh các bạn là chính vì những lẽ đó, chứ không bao nhiêu người nghĩ hành động của họ là để bảo vệ chế độ.
Ví dụ như tôi, đơn giản là tôi thấy các bạn nói gì sai thì tôi phản đối, tôi thấy các bạn nói gì tôi thấy bực thì tôi lên tiếng. Các bạn mất dạy quá thì tôi lên án. Tôi chưa bao giờ nghĩ tôi làm cái này làm cái kia là vì mục đích bảo vệ chế độ.
Chế độ này cần được bảo vệ trước Mỹ, trước Trung Quốc, trước giặc ngoại xâm, trước giặc nội xâm (sâu bọ, tham nhũng), trước các thế lực quốc tế hùng mạnh tiền tỷ thì còn có lý. Chứ chế độ này cần được bảo vệ trước những người như các bạn à? Các bạn soi gương nhìn lại mình chưa?
Một chế độ có hơn hàng chục triệu đảng viên, cán bộ, binh sĩ, bao nhiêu vũ khí, tiền bạc, tài lực, nhân lực, vật lực, thế lực, có uy tín trên trường quốc tế (từng là thành viên của Hội đồng Bảo an LHQ) mà cần những người dân như chúng tôi bảo vệ, mà lại là bảo vệ họ trước những kẻ dở hơi lố bịch như các bạn thì chắc chế độ đó đã sụp từ đời nào.
Tôi chỉ bảo vệ các giá trị đạo lý dân tộc, lợi ích của đồng bào của tôi.
Tôi không bảo vệ chế độ, bảo vệ Nhà nước, đôi khi tôi viết những bài dài là để góp phần bảo vệ các giá trị đạo lý dân tộc, các lợi ích của chính người nhà và đồng bào của tôi, tôi muốn nước mình được yên ổn, tôi bảo vệ không gian sinh tồn của người nhà và đồng bào của tôi ở VN.
Đôi khi là vậy, nhưng đại đa số trường hợp là vì các bạn làm những trò ngứa tai ngứa mắt quá, không lẽ im ỉm nhìn các bạn diễn hài hoài, có những lúc không chịu nổi nữa thì phải lên tiếng. Lâu nay tôi chỉ chuyên về lịch sử nên chỉ quan tâm đề tài đó, nhưng qua vụ các bạn ngụy biện bào chữa cho bọn Tây xuất phát từ tâm lý dân tộc hạ đẳng, tâm lý thuộc địa, thì tôi phải lên tiếng.
Tôi tin nhiều người khác, nhất là ở trong nước, cũng tương tự như ý nghĩ của tôi, muốn bảo vệ xã hội mình, muốn bảo vệ không gian sinh tồn của chính họ, muốn đất nước yên ổn, không muốn thấy các bạn quậy. Hoặc là đơn giản là họ thấy các bạn nói bậy làm càn lố bịch quá nên họ bất bình lên tiếng thế thôi. Nhiều trường hợp đơn giản chỉ là sự bất bình trước những cái nói bậy, nói càn, nói sai, trước cái lố bịch, bỉ ổi, trước cái mất dạy, trước cái xấu xa, độc ác, lưu manh, đê tiện.
Nhưng hễ ai nói trái ý các bạn là các bạn đem gắn ghép người ta vào chế độ, vào Đảng, vào công an, vào Nhà nước rồi chụp mũ họ năm này qua tháng nọ. Những hành động đó của các bạn nó vừa hại nước và ngăn trở sự đoàn kết hòa hợp dân tộc, vừa làm cho không thể nào thảo luận chính trị lành mạnh với nhau cho ra hồn. Toàn là chơi trò chụp mũ với đánh trống lảng và vu khống chung chung, chửi đổng ầm lên bất cứ chuyện lớn chuyện nhỏ gì.
Người VN nói chung có ghét những đảng viên, cán bộ, công an sâu bọ biến chất, hống hách, nhũng nhiễu hành dân và tệ nạn tham nhũng không? Sao không? Ai cũng chán ghét và nhiều trường hợp còn căm thù những kẻ đó. Nhiều khi cũng chán nản, mệt mỏi trước các vấn nạn xã hội và tình trạng sâu bọ lúc nhúc lộng hành. Tình trạng các giá trị truyền thống dân tộc và giá trị xã hội chủ nghĩa đang bị thách thức và chịu áp lực ghê gớm trước giá trị kim tiền.
Nhưng nếu không có các bạn, nếu các bạn không tồn tại thì chính chúng tôi đã là những người lên án những kẻ biến chất một cách mạnh mẽ và đau đớn nhất, trong hàng ngũ nào mà không có những con sâu lọt vào, những kẻ biến chất thành xấu xa côn đồ, những kẻ đó lên án là rất đúng.
Chúng tôi muốn lên án những kẻ đó. Muốn viết bài đòi trảm những kẻ đó. Nhưng tự dưng từ đâu các bạn nhảy ra gom lại chửi đổng ầm lên, chửi toàn Đảng toàn chế độ, chửi luôn cả những người dân nói khác các bạn, thậm chí điên rồ loạn trí hơn nữa là các bạn chửi cả sự hy sinh của cha ông, chửi cả lịch sử, nhổ toẹt vào những cuộc kháng chiến của dân tộc, xúc phạm và xuyên tạc cả những giá trị gắn liền với đạo lý dân tộc, các bạn chửi cả những anh hùng dân tộc có công đem lại độc lập, thống nhất, hòa bình cho đất nước, các bạn chửi cả những người cộng sản tiền bối vốn là những người trung nghĩa hy sinh thân mình, những người anh hùng đích thực.
Các bạn chửi cả chủ nghĩa Marx Lenin là một bộ môn khoa học, các bạn chửi Marx, là một nhà khoa học xã hội, kinh tế, chính trị được giới khoa học thế giới xem trọng và sánh ngang với nhà bác học Albert Einstein. Độc giả BBC Anh ngữ đã xếp hạng Marx trên cả Einstein, mà chính Einstein cũng là người ủng hộ chủ nghĩa xã hội và phê phán chủ nghĩa tư bản.
Nghĩa là các bạn gom lại chửi hết. Các bạn nói các bạn “biểu tình” nhưng các bạn cứ nằm lăn ra đường ăn vạ không cho người ta đi xe qua lại lưu thông. Các bạn nói “ai không biểu tình là chó”.
Đến nỗi người ta đi ngang không ai tôn trọng các bạn mà toàn bấm kèn chửi các bạn mà các bạn vẫn không ngộ ra là các bạn không được dân tôn trọng, chứ đừng nói là được sự ủng hộ hay đi theo. Đến cả sự tôn trọng mà các bạn cũng không có được từ người dân.
Điều này thì phải tự hỏi các bạn có sự tự trọng, tự tôn trọng chính mình hay chưa. Nếu các bạn không tôn trọng chính các bạn (chửi đổng, lăn ra đường ăn vạ), các bạn không tôn trọng nhau (chửi nhau hoài, chụp mũ nhau là CA) thì làm sao người ngoài có thể tôn trọng các bạn?
Nhiều khi muốn chống tiêu cực, chửi tham quan, chửi tham nhũng, chửi các cán bộ, công an biến chất, chửi sự hung hăng của Trung Quốc ở Biển Đông, nhưng các bạn cứ nhảy ra chen vào rồi làm những trò này trò kia, dùng những thủ đoạn chính trị này mưu đồ chính trị kia, làm mọi việc loạn cả lên. Muốn làm gì cũng khó.
Quan sát các bạn hơn 10 năm nay tôi nhận ra,
và tôi nghĩ nhiều người khác cũng đồng ý với tôi, rằng các bạn không thể là những người chính nghĩa, không thể là những thành phần đi cùng với lợi ích và giá trị dân tộc, và những hành động của các bạn là làm hại đất nước và xã hội. Những hành động đó thật ra có làm hại chế độ gì không, và làm hại bao nhiêu thì chưa biết, nhưng trước hết là thấy nó có hại cho đất nước.
Ngoài ra suy nghĩ kỹ lại nhiều lúc tôi thấy thật ra các bạn cũng chẳng gây hại được gì cho chế độ. Nếu các bạn đủ sức gây hại gì đáng kể cho chế độ thì họ đã không “quảng cáo miễn phí” cho Quan Làm Báo và Dân Làm Báo (Việt Tân) như vậy. Họ sẵn sàng tặng không cho QLB và DLB gần 5 triệu lượt đọc một cách vô tư, như là “tao không xem mày ra gì”.
Nhiều người tuyên truyền vạch trần các bạn hoặc “đập” các bạn không phải vì họ lo bảo vệ Nhà nước, mà là vì tâm lý khinh ghét đối với các bạn, hoặc trường hợp khác là một sự thôi thúc tự nhiên, ý thức giữ bình yên xóm làng xã hội, ý thức bảo vệ các lợi ích quốc gia và phát triển các giá trị dân tộc, giữ gìn lịch sử, đạo lý dân tộc.
Đơn giản là nhiều lúc rất mệt mỏi nhưng có nhiều cái không thể để các bạn nói càn nói bậy được. Nhiều cái tôi biết các bạn nói sai nhưng tôi không buồn lên tiếng, nhưng có nhiều cái khác mà không lên tiếng không được. Ví dụ như nếu các bạn xuyên tạc lịch sử thì chúng tôi phải vào dạy các bạn lại về lịch sử nước nhà.
Mỗi khi ai đó chỉ ra các vấn đề khách quan như nước Nga sau khi bị chia năm xẻ bảy thành đa đảng thì tham nhũng từ trung bình lên hàng đầu thế giới. Hay Mexico đa đảng và cảnh sát ở đây trấn lột không khác gì bọn cướp thực thụ. Hay những đàn áp biểu tình, thiếu dân chủ, xâm phạm nhân quyền ở các nước đa đảng, tư bản bên Tây, hay những cái tốt ở Việt Nam, thì tất cả những người chỉ ra các vấn đề đó lập tức biến thành công an mạng, dư luận viên hết.
Mỗi khi ai đó đưa ra vấn đề nếu VN đa đảng, tự do chính trị hoàn toàn, thì các nước lớn, điển hình là Tàu và Mỹ sẽ vào VN lập ra các đảng phái của họ. Bọn chính trị sa lông, đầu cơ chính trị, các “chính khách” xôi thịt tay sai được các cường quốc thuê mướn sẽ về nước lập đảng tham chính. Đó đều là những thường lý và có nhiều khả năng xảy ra chứ đâu phải gì đó quá khó xảy ra.
Thậm chí đó là chuyện đương nhiên, các nước lớn có tài lực vật lực khổng lồ như vậy, thì đương nhiên họ sẽ bỏ tiền ra lập ra các đảng phái và các chuyên gia vận động hành lang ở VN theo kiểu Mỹ, để phục vụ cho lợi ích của họ.
Còn các đảng phái ba que hải ngoại thì đương nhiên sẽ về nước, vì chính bọn chúng đã tuyên bố như vậy. Thậm chí chính quyền còn ngay đó mà Việt Tân thời còn hoạt động khủng bố trong thập niên 1980 đã tuyên bố về nước “tiếp quản chính quyền”.
Và thay vì các bạn nhận ra được những mối đe dọa mà bàn cách làm sao chống nó, làm sao tránh nó, đặt lên bàn cân lợi – hại các vấn đề về đất nước, vì lợi ích chung của đất nước, thì các bạn lờ đi, tránh né hoàn toàn, và tệ hại hơn là các bạn gọi những người đưa các ưu tư lo lắng đó là “hồng vệ binh”, “dư luận viên”, công an mạng”.
Mỗi khi các bạn bị bí, lúng túng không nói gì được, gặp phải những thông tin, những vấn đề các bạn chưa biết, thì các bạn gào lên các bạn chửi đổng búa xua vô tội vạ, các bạn đánh trống lảng quay sang chửi các tiêu cực trong nước, các quan tham, rồi gom lại chửi toàn Đảng, toàn chế độ, chửi luôn cả những người nói chuyện trái ý, trái chiều với các bạn, chụp mũ những người nói khác các bạn. Phải chăng đó là yêu nước, đó là hành xử văn minh tiến bộ?
Đó là những mối quan tâm, những ưu tư chính đáng của những người yêu nước, quan tâm đến vấn đề độc lập dân tộc, nếu các bạn thật sự yêu nước như các bạn mạo xưng thì các bạn đã lắng nghe và dù không đồng ý với quan điểm đó thì các bạn cũng đã tranh luận đàng hoàng tử tế, chứ không bị bí rồi cố ý lờ đi, rồi chuyển sang trò chụp mũ vu khống rất mất dạy, khốn nạn, thằng này là “công an mạng”, con kia là “dư luận viên”, cha kia là “hồng vệ binh”.
Các bạn chụp mũ một nỗi lo về vấn đề độc lập tự chủ, về vấn đề tài phiệt nước ngoài vào can thiệp chính trị và bóc lột nhân dân lao động còn tàn tệ hơn một số đại gia trong nước, các bạn chụp mũ vu khống và biến nó thành một cái gì như là một sự “biện minh” cho chế độ “độc tài”. Như vậy các bạn quá khốn nạn và nhiều người gọi các bạn là có tâm địa bán nước, phản quốc là cũng không quá xa sự thật.
Nghĩa là trong những lúc đó, các bạn đã đụng chạm đến vấn đề độc lập dân tộc và nhân dân lao động, nhất là vấn đề độc lập dân tộc, và các lợi ích chung của quốc gia dân tộc, như vậy trong những lúc này thì các bạn không những chỉ chống chế độ, không chỉ đi ngược lại lợi ích nhà nước, mà các bạn còn mở rộng lây lan sang sự chống phá và đi ngược lợi ích của đất nước, giống nòi.
Thậm chí có những kẻ chống đỡ, ngụy biện ngu xuẩn rằng “nước người ta đa đảng đấy có sao đâu, có thấy ai bán nước đâu, nếu ai bán nước thì dân sẽ lên án ngay thôi mà”.
Tổng thống Mexico không bán nước, nhưng bạn hãy qua Mexico mà coi.
Tôi không hiểu những kẻ này do ngu dốt hay là cố tình giả vờ không biết. Ví dụ như Mexico đi, chẳng ai trên thế giới này bảo rằng Tổng thống Mexico là bán nước. Nhưng bây giờ qua Mexico mà coi, dân tộc Mexico và nhất là người dân lao động ở đó có phải là chủ của Mexico bây giờ hay không? Các lợi ích của đất nước Mexico bây giờ có phải của dân Mexico hay không? Hay là của mấy ông tài phiệt ngồi chễm chệ ở Texas và họ mới chính là những chủ nhân ông thật sự?
Nếu các đảng phái chính trị, nếu các thế lực chính trị – kinh tế trong 1 nước nhỏ bị các nước lớn bên ngoài nó nắm được, nó thành lập băng đảng, nó dùng quyền lợi vĩ mô hối lộ, trao đổi, chia chác rồi gọi đó là “lobby”, nó nhúng tay vào chính trường sở tại, tài phiệt của nó tràn ngập nước sở tại bóc lột người dân ở đó, luật pháp nước đó cũng bị các thế lực chính trị – kinh tế siêu cường bên ngoài lũng đoạn, thao túng, thậm chí là khống chế, kiểm soát, thì làm sao có độc lập dân tộc? Quốc gia đó có phải là quốc gia độc lập đúng nghĩa hay không? Hay các bạn bảo rằng chỉ cần có tên trên bản đồ thế giới là độc lập?
Tôi lấy ví dụ Mexico là vì tôi đã qua đó và tôi có nhiều bạn bè ở Texas là người Mỹ gốc Mexico họ kể rất nhiều việc thực tế ở đó. Các bạn cũng nên du lịch (nếu dám) sang đó đi tham quan trong các nhà máy thì sẽ thấy bao nhiêu công nhân Mexico đang lao động gần như là khổ sai cho các ông chủ Mỹ và nước ngoài. Một người phải cày hai ba việc, làm cả cuối tuần, mà vẫn không đủ sống, lương rẻ mạt và điều kiện lao động cực kỳ tồi tệ. Luật lao động Mexico hầu như chỉ để ngắm, chẳng thấy ai có trách nhiệm hành pháp nào thực hiện cả.
Nước Mexico là một quốc gia đa đảng, tư bản, rập khuôn mô hình chính trị Mỹ, nhưng người dân Mexico ngày nay vẫn ngày đêm tìm cách “chui lỗ chó” vượt biên sang Cali, Texas. Vì họ nhận ra Mexico chỉ là cái thùng rác của Mỹ, là cái nơi trục lợi, hút máu, hút tài nguyên và các nguồn lao động nhân lực, của tài phiệt Mỹ, thì thà họ hy sinh tất cả để sang Mỹ sống còn hơn, và mới có tương lai. Nhiều người sẵn sàng chết để con họ sang Mỹ. Nhiều phụ nữ phải chịu nhục bán thân cho các cảnh sát tiêu cực (dirty cop) ở biên giới để được cho qua, nhiều người trong đó sau này đi vào con đường mại dâm.
Như vậy đất nước đó đang là của người dân Mexico hay là của tài phiệt Mỹ? Người dân Mexico vẫn bầu cử Tổng thống đó! Tổng thống Mexico đâu có bị cáo buộc “bán nước”? Thế nhưng người dân Mexico, nhất là người lao động Mexico có đang làm chủ nước họ không? Các nguồn lợi, các lợi ích của nước họ có phục vụ cho họ không? Hay đang phục vụ cho mấy ông chủ ở Phố Wall?
Có cần vị lãnh đạo nào ở Mexico bán nước hay không? Nhưng rốt cuộc quốc gia Mexico đó có còn là của dân tộc Mexico đúng nghĩa hay không?
Tại sao CNXH là cơ sở bảo đảm vững chắc cho độc lập dân tộc
Các bạn có hiểu câu “Độc lập dân tộc là điều kiện để thực hiện CNXH và CNXH là cơ sở bảo đảm vững chắc cho độc lập dân tộc” hay không?
Nếu tôi nhớ không lầm, thì trước đây có các ông Nguyễn Huệ Chi, Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện và ông nào đó dèm xiểm, lườm nguýt kết luận đó của Đảng với “lý sự” rất hạ cấp: Ngày xưa đâu có XHCN đâu mà nước ta vẫn độc lập đấy thôi.
Đây là lý lẽ của trẻ lên 3 hay là của kẻ có mắt không tròng? Chẳng lẽ sự cực đoan của quý vị nó đã biến quý vị thành ngu dốt tận cùng tột đỉnh như vậy?
Câu đó nói đến vấn đề “cơ sở bảo đảm vững chắc hơn cho độc lập dân tộc”. Ngày xưa 1000 năm Bắc thuộc, Minh thuộc, 100 năm Pháp thuộc, luôn bị các nước lăm le thèm muốn xâm lược, ngoại giao thì phải triều cống, làm một chư hầu trên danh nghĩa của Trung Quốc, vua muốn lên ngôi thì phải sai sứ sang TQ xin sắc phong làm An Nam quốc vương, rồi cống nạp lễ vật thường xuyên v.v.
Như vậy mà các vị bảo đó là cơ sở bảo đảm vững chắc cho độc lập dân tộc?
Thời phong kiến đã vậy, mà thời đại toàn cầu hóa, mặt trái của kinh tế thị trường, các nhân tố TBCN trong các nền KTTT, thời mà USD có sức mạnh vạn năng ngày nay còn tệ hơn. Khi ranh giới quốc gia dân tộc dần bị xóa nhòa trước sức mạnh đô la và quyền lực mềm của các đại cường quốc. Chủ nghĩa thực dân mới, chủ nghĩa đế quốc luôn nhúng tay vào chính trường và thị trường các nước, để trục lợi hay nặng hơn là gây ra các cuộc chính biến, nội loạn, mua chuộc đối lập, phiến quân.
Như vậy đó là cơ sở bảo đảm vững chắc cho độc lập dân tộc?
Rõ ràng, mục tiêu của công cuộc xây dựng CNXH là hướng về một xã hội lấy sự tự thân lao động là chính, không bóc lột thành quả lao động của người khác, với tinh thần hữu ái giai cấp tương thân tương ái. Xã hội đó có xây dựng được hay không thì chưa biết nhưng rõ ràng CNXH như vậy mới là cơ sở bảo đảm vững chắc cho độc lập dân tộc.
Xã hội XHCN là một xã hội do giai cấp công nhân làm chủ, mà giai cấp công nhân với nhau thì sẽ khó đánh đấm xâm lược nhau hơn là những tay tư bản tài phiệt chăm chăm không ngừng tìm kiếm các thị trường mới, các nguồn tài nguyên, lao động béo bở mới để tiếp tục bành trướng cơ nghiệp và hầu bao của họ. Và họ sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào để đạt được mục đích đó, bao gồm can thiệp chính trị, kinh tế, và cả quân sự khi cần.
Như vậy nếu từ bỏ XHCN đi theo TBCN, và nhất là theo mô hình chính trị đa đảng thì liệu có giữ được độc lập dân tộc (thực chất) hay không?
Dĩ nhiên tôi không khẳng định, kết luận như đinh đóng cột rằng Việt Nam sẽ bê bối tham nhũng như Nga, sẽ “mất nước” như Mexico, bị rơi vào chủ nghĩa thực dân mới như Panama, Nam Phi và một số nước ở châu Mỹ Latinh và châu Phi, khi tài phiệt da trắng làm chủ các nguồn lợi chính ở các quốc gia của các dân tộc da màu này.
Nhưng ít ra nó cũng là một đề tài quan trọng để bàn luận, chuyện độc lập dân tộc là chuyện quan trọng cao nhất, lớn nhất, nhất là với văn hóa dân tộc Việt Nam, thế nhưng các bạn lờ hẳn đi, đến bàn các bạn cũng không thèm bàn, hay nói đúng hơn là các bạn không dám bàn. Vì nó không có lợi cho mục đích làm giàu trên xác đồng bào, làm giàu bằng máu đồng bào của các bạn. Và trong thâm tâm các bạn chưa bàn các bạn cũng biết câu trả lời là gì rồi. Hoặc giả bản thân các bạn ngay từ đầu đã chưa bao giờ coi trọng vấn đề độc lập dân tộc.
(còn nữa)
Nguồn: Mõ làng