Cũng đã lâu lắm không ghé thăm Blog Quechoa của Bọ Lập, nay vào mới biết dự báo của mình ứng nghiệm thật. Blog này đã bị chặn, tôi loay hoay mãi tìm cách vượt tường lửa vào mà không được. Không biết giờ này trên trang chính của Blog này có đông vui, sôi động hay không? Nhà văn Nguyễn Quang Lập đang làm gì? Hay chăng ông đang ngồi gặm nhấm nỗi buồn về một thời xưa cũ mà như ông nói hàng ngày ông thường xuyên bận bịu để tiếp những bạn văn, những trí thức thực thụ và những cộng tác viên xa gần đến gửi bài. Hẳn ông phải buồn lắm khi phải dứt đi những thói quen hàng ngày để thay vào đó bằng những giây phút lắng lòng không tên. Bọ Lập từ nay sẽ phải từ bỏ ngôi nhà chung Quechoa để bước đi tạo dựng một ngôi nhà mới mà ngôi nhà ấy chắc gì đã to, đẹp, hoành tráng bằng ngôi nhà hiện tại. Suy cho cùng, Ông là một nhà văn, tất cả những thứ ông có thì ông đã trải lòng trên chính Blog của mình nên chắc chắn nỗi buồn của ông phải sâu sắc và có phần thê thảm hơn những người viết Blog thông thường.
Nỗi buồn mang tên Quechoa từ Bọ Lập
Bản thân tôi cũng tiếc nhưng có chăng chỉ dừng lại nỗi tiếc thương một trong những khẩu vị thường xuyên thưởng thức nhưng không có cũng không chết ai. Chỉ thương Bọ Lập, người ta biết đến Ông cũng với Blog này, trên hành trình ông đi ngày càng đông vui cũng nhờ Blog này. Vậy mà Ông Lập giờ đây giống như một gã nhà giàu mất hết của mà ông mất toàn những tài sản quý giá, ngàn vàng không thể đổi được. Ông hoàn toàn mất hết phương hướng. Mọi động lực giúp ông sống hay, sống đẹp giờ đây cũng vì vậy mà hoàn toàn tan biến. Không biết ông sẽ đối diện với thực tại này thế nào?
Nhưng ông bà ta dạy cũng rất hay: “Tiên trách kỷ, hậu trách nhân”. Có cơ sự hôm nay suy cho cùng Ông Lập cũng nên tự vấn lấy chính mình và một lần tự mình suy xét lại chính những việc làm đã qua của mình. Nó đúng ở điểm nào, sai lệch ở điểm nào thay vì ngồi than thân trách phận hoặc đổ lỗi cho một thế lực vô hình nào đó mà có lúc trong mơ ông đã gọi tên nó. Như ở bài viết trước về chủ đề này, tôi đã từng đưa ra câu hỏi: “Rồi đây nếu Quechoa.info bị chặn nốt thì liệu Lập có chịu từ bỏ Quechoa không?” thì nay tôi dám mạnh dạn trả lời rằng, trong vấn đề từ bỏ hay không Ông Lập không có quyền lựa chọn và càng không có quyền yêu cầu cơ quan này, cá nhân nọ trả lại đứa con tinh thần của mình. Ông đã hành động sai thì ông phải nhận lấy những hậu quả chứ không thể trách cứ ai cả. Thế mới biết, cuộc chơi nào cũng công bằng, những người cố tình vượt qua những luật lệ thông thường để “chơi trội” hoặc nhằm vào những mục đích mà cuộc chơi không bao giờ muốn hướng tới sẽ bị chính những quy định, những chế tài thải loại để cuộc chơi ấy ngày càng công bằng. Không thể vì một “con sâu mà làm rầu cả nồi canh” được.
Có chăng, việc làm cần thiết nhất hiện nay là ông Lập ý thức được hành vi sai lệch của mình, làm gương cảnh tỉnh cho những kẻ đang muốn hoặc cố tình đi trên bước đường vốn được cảnh báo là có ngõ cụt ấy. Nhưng tôi nghĩ, bản thân Ông Lập vốn không phải là một kẻ tự chấp nhận với thực tại hôm nay. Cá tính của ông sẽ thúc đẩy ông làm một điều gì đó ít nhất để cứu vãn lấy những ánh vàng son từ quá khứ đã qua. Hi vọng rằng, đứa con mới của Ông Lập sẽ không chết yểu hoặc rơi vào quên lãng như Quechoa và bản thân tôi cũng như Ông Lập không phải dứt bỏ những thói quen hàng ngày của mình./.
Nguồn: Mõ làng