(Nhân có bài TÂM TRẠNG MỘT NHÀ VĂN BÊN TRONG TRẠI LỘC HÀ đăng trên Quê Choa)
Cây bút Thùy Linh
Hết đường sống vì văn dở ẹc chẳng ai đăng, cho chẳng ai nhận “nhà văn” (tôi phải để trong ngoặc) có cái sĩ diện già Thùy Linh tính kế chỉ còn đường bán cái sĩ diện cho ngoại bang. Gần đây mụ già Thùy Linh quyết định xuống đường, nương bóng đám Đức, Phương, Dũng, Hằng, Bích, Nga, Thụy, A… để lấy tư liệu viết bài chửi chế độ, gửi BBC, RFA… kiếm tí tiền.
Hiềm nổi, lâu nay đám kền kền Sàm, Thụy, Lập, A, Diện… và bọn RFA, bê ba xu (BBC) nghi ngờ “nhà văn” là CAM do có cái lí lịch học 5 năm trong trường CA, còn chơi thân với một số CAM có chức sắc nên chúng chẳng mặn mà gì. Cực chẳng đã, lần này Thùy Linh quyết định xuống đường để cho có số má giang hồ, kiếm “một cái tiền sự” rồi vung vít lên với Mặc Lâm, phóng viên RFA rằng “Mình đã tự nguyện tham gia thì phải chấp nhận mọi tình huống vì vậy nó cũng rất bình thường. Hơn nữa bên cạnh mình còn có rất nhiều đồng đội, những người cùng chí hướng với mình, họ cũng đã từng vào trại Lộc Hà rất nhiều lần rồi vậy mà họ vẫn còn đi và đầy khí thế như thế”.
Vậy đấy, “đồng đội”, “những người cùng chí hướng” với Thùy Linh là danh sách hơn hai chục gương mặt hể cứ chỗ nào có chuyện là có mặt. Từ phiên tòa xử Đoàn Văn Vươn, đến phiên xử đám thành viên Việt Tân ở Nghệ An. Từ đám ăn mày “quyền con người” đến biểu tình chống Tàu giả tạo. Từ chuyện đất đai Tiên Lãng đến Dương Nội, Cồn Dầu. Ở đâu cũng thấy chúng bâu đến như một đám đòi nợ thuê. Chính chị (trị), chính em gì bọn đấy. Việc của chúng là cứ đến đó, chửi bới vài câu, chụp vài cái ảnh đưa lên mạng, thế là xong. Việc còn lại là của đám Kami, Mặc Lâm.
Nói với Mặc Lâm, Thùy Linh văn hoa thế này: “Mình còn nhìn được cả ánh mắt của chú bé 5 tháng tuổi bị bắt hôm qua cùng với mẹ ở trong Lộc Hà. Chứng kiến hai mẹ con khi mẹ cho con bú và người mẹ nói với con bất cứ điều gì cậu bé cũng ngoan ngoãn nghe và chịu đựng cảnh nóng nực ở trong Lộc Hà như thế nào, cậu được mọi người yêu thương ra sao. Điều đó hạnh phúc lắm anh ạ, chính những điều đó làm cho mình tiếp tục dấn thân và viết tiếp những bài sau này”.
Song, đáng tiếc, hình ảnh người mẹ Thúy Nga ấy, với Thùy Linh có thể là mới mẻ, đầy cảm xúc. Nhưng với cư dân mạng thì lại quá quen thuộc. Nhiều bạn trẻ đã commen trong bài viết trước đây về người mẹ này với sự phẫn nộ về một người mẹ đã đày đọa hai đứa trẻ chỉ nhằm đạt một mục đích mượn con để vu họa cho chế độ. Hôm nay, người mẹ đó, cùng chí hướng với cô nhà văn Thùy Linh mượn danh đứa trẻ 5 tháng tuổi để van xin lòng trắc ẩn người khác, nhằm chống Trung Quốc xâm lăng biển đảo. Cách điển hình hóa văn học của Thùy Linh đã chẳng bằng mùi tả lót của đứa trẻ 5 tháng. Chẳng còn gì mà nói.
“Nhà văn” vì quá nghèo tư liệu nên đã nhai lại một miếng tã cũ: “Thật ra mẹ con chị Nga đã bị bắt nhiều rồi. Thậm chí có lần đi lên Hà Nội trú ở nhà người quen còn bị an ninh đến bắt chủ nhà đuổi ra lúc giữa đêm. Anh em bạn bè nửa đêm phải đến để cứu mẹ con chị Nga đưa về nhà một người khác để tá túc”. Ngoài chuyện ngửi không nổi câu văn vừa dẫn ra, người ta còn phải nôm ọe vì “nhà văn” đã diễn lại vỡ tuồng quá dở, đã bị bóc mẽ đến tẽn tò lần trước của đám Lã Việt Dũng, Nguyễn Tường Thụy. Vỡ này được diễn khác cơ Thùy Linh ạ. Lần trước Tường Thụy nói là đang ở nhà trọ mà bị CA đuổi ra chứ không phải ở nhà người quen đâu Linh ạ. Cụ thể hơn, họ còn chụp ảnh khoe rằng, trước khi đi ngủ bọn họ còn hát karaoke vui vẻ cơ. Họ dựng cái ảnh mẹ con Nga ngủ đêm lạnh lẽo trên hè phố nhưng sơ suất quên bỏ cái mũ bảo hiểm trên đầu Nga ra, nên bị dân mạng chửi cho. “Nhà văn” nói vậy chưa mùi mẫn lắm, văn chưa đạt.
Từ mấy cái xác chết thối rữa nói trên, “nhà văn” đã rút ra một triết lí: “Cái mà tôi thấy lo ngại hơn hết là hiện nay chính quyền không có cách gì để tháo gỡ cái ngòi nổ thì xung đột không phải với Trung Quốc mà nó sẽ chuyển thành những xung đột trong nội bộ nhân dân.
Việc đó sẽ dẫn đến những đối kháng không thể lường trước được bởi vì hiện nay tất cả những bạo lực và đàn áp từ chính quyền gần như không còn tác dụng. Không những vậy mà nó càng thổi bùng vào nỗi căm hận của người dân”.
Chưa thèm nói, với danh sách hơn 20 vị chuyên nghề ăn vạ nói trên là lực lượng đối nghịch thì chỉ là cái “ngòi xịt” chứ chẳng bao giờ thành “ngòi nổ” được đâu, nhà văn đừng mơ họ trở thành “những đối kháng không thể lường trước được”. Thật đáng xấu hổ khi nhà văn Thùy Linh, một phó ban, phó phòng gì đó của đài truyền hình Trung ương mà còn không phân biệt được mâu thuẫn nội bộ nhân dân với mâu thuẫn đối kháng gia cấp nên cứ ví von loạn cả lên. Khổ cái thằng Mặc Lâm phen này mất điểm với ông chủ. Nhân đây cũng nói với cặp đôi Thùy Linh – Mặc Lâm rằng dân Việt chúng tôi muốn chính quyền hãy ra tay mạnh hơn nữa với cái đám mượn danh nhân dân, khoác áo dân chủ ấy, đến mức chúng không còn dám nằm ra đường cái quan, không còn vu cáo nữa mới thôi.
“Nhà Văn” Thùy Linh còn thỏn thẻn với Mặc Lâm thế này: “Hôm qua, ngay ở bên ngoài của trại Lộc Hà khi ông xã tôi đi lên đón thì có nghe thấy mấy cậu an ninh trẻ, hình như đang học ở trường An ninh, đều nói rằng là chúng cháu ăn lương nhà nước để đi làm việc này chứ còn những người đi biểu tình họ ăn lương nước ngoài họ đi chống đối chế độ nên bọn cháu phải làm thôi, tức là họ đã được nhồi sọ như thế”.
Đã bảo, làm nhà văn thì đừng viết báo, cái cách nhét chữ vào mồm nhân vật ấy chỉ có trong văn học thôi. Báo chí có cách thể hiện trung thực của nó chị nhà văn già ạ. Báo có muốn nhét chữ vào mồm người ta thì cũng chọn cho khéo, bịa cho như thật, chẳng ai sống sượng như nhà văn già Thùy Linh thế đâu. Lại còn đẽo gọt ra cái hình tượng giả để câu viu: “mấy cậu an ninh trẻ, hình như đang học ở trường an ninh” để cho thêm phần nặng kí nên lòi cái ngu dựng chuyện sinh viên AN đi bắt biểu tình. Hồi nhà văn già đang học ở trường an ninh đã đi bắt người chưa? Đúng là lũ ăn cháo đái bát, cái trường an ninh ấy đã nuôi dạy nhà văn 5 năm cơ đấy.
Rõ dơ và đàng điếm, sau lần phỏng vấn này RFA có trả tiền cho nhà văn không vậy? Nói cho nhanh, khi nhà văn Thùy Linh còn làm ở đài truyền hình vì ăn chặn tiền nhuận bút của người đàn bà nghèo Đậu Nữ Vệ viết văn, viết kịch bản phim, sống cô độc ở chân Đèo Ngang (Quảng Bình), bị bà Vệ kiện. Nay về vườn rồi chỉ còn bán cái sĩ diện già kiếm vài đồng nhuận bút của RFA nữa thôi, vậy mà cũng đòi đeo mặt nạ “nhà đấu tranh dân chủ!”
Đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm, cựu sinh viên an ninh nói thế này: “Hôm qua tôi có tranh luận với cậu an ninh khi cậu bảo tôi rẳng việc chị làm là vi phạm pháp luật, tôi bảo trong Hiến pháp quy định là được phép biểu tình. Cậu ta bảo “Nhưng biểu tình phải trong khuôn khổ pháp luật”. Tôi bảo cậu ta rằng em chỉ cho chị khuôn khổ pháp luật là khuôn khổ nào để sau này chị biết và tất cả đồng đội của chị được biết và bọn chị sẽ làm đúng theo khuôn khổ đó. Cậu ta bảo là phải viết đơn xin biểu tình thì mới được biểu tình. Tôi bảo nếu có luật biểu tình thì bọn chị sẽ viết đơn xin biểu tình. Hiện nay chưa có luật, vậy thì việc bất tuân dân sự hiện nay là chống lại tất cả những gì rất phi lý hiện nay.” Chưa nói cái cách sáng tác rẻ tiền “hôm qua tôi có tranh luận với cậu an ninh”của một nhà văn hạng bét, người ta nhận rõ kẻ cơm toi 5 năm đại học an ninh. Đến cậu sơ cấp công an còn biết Nghị định Chính phủ là Pháp luật. Nghị định quy định tụ tập đông người (5 người trở lên) là phải xin phép, vậy mà cựu an ninh Thùy Linh còn hỏi pháp luật ở đâu!
Nhà văn già còn phụ họa với phóng viên RFA rằng: “Bên cạnh việc nhà nước cấm đoán thì họ còn khuyến khích hay nói đúng ra là họ tổ chức những đám tội phạm côn đồ để đánh những người biểu tình như chị thấy đó. Họ đánh rất nhiều người trong đó có anh Nguyễn Văn Phương, Trương Văn Dũng và Nguyễn Chí Đức… những người chưa hề nhận một đồng bạc nào của ngoại bang hết.”
Côn đồ nào, hay là Phương, Dũng, Đức lúc nào cũng giở giọng côn đồ, ăn vạ. Thử bảo những thằng hèn ấy, sắp tới đây ăn vạ vài lần nữa coi. Tội vu cáo đang đợi chúng và vã vào cả cái mồm thối của nhà văn già Thùy Linh đang tìm cách bán linh hồn cho quỷ dữ.
Nguồn: Mõ làng